Nhìn thấy Vương Hưng đến gần, Khúc Thiên Dao đầu óc nhạy bén, cậu nhìn quanh phòng, tìm kiếm thứ gì đó để tự vệ.
Cứng rắn quá thì không được, cậu chỉ có thể dùng biện pháp khác, ánh mắt cậu cuối cùng rơi vào một vật trang trí, kích thước không lớn, chất liệu hẳn là kim loại, rất thích hợp dùng làm vũ khí.
Khúc Thiên Dao lăn một vòng trên giường, vội vàng chạy tới lấy đồ trang trí, khi cầm được đồ trên tay, cậu vui mừng khôn xiết, bỗng có thứ gì đó rơi xuống bức tường bên cạnh làm cậu giật cả mình, những mảnh vỡ văng ra, cắt vào má hắn, vệt máu ngay lập tức xuất hiện trên mặt hắn.
“Tôi khuyên cô…”
Vương Hưng lời còn chưa dứt, ngoài cửa đột nhiên có tiếng gõ vang, sắc mặt hai người đều thay đổi, nhìn thấy vẻ mặt vui mừng của Khúc Thiên Dao, Vương Hưng cười khẩy: “Người trong đoàn phim của cô vẫn còn đang quay phim.”
“Tôi biết.” Khúc Thiên Dao cũng cười nói: “Chỉ là bây giờ nếu không mở cửa, nói không chừng anh sẽ hối hận.”
Vương Hưng hoài nghi hỏi: “Là ai?”
Khúc Thiên Dao hơi nhếch khóe miệng, từng chữ nói: “Mẫn Hạo Phong.”
Sắc mặt Vương Hưng cũng không có mấy thả lỏng, “Cô đừng nói với tôi là cô và hắn đã hẹn hò rồi nha? Dựa vào cô?”
“Chẳng lẽ không ai nói với anh hôm nay Hạo Phong mang đồ ăn tới trường quay cho tôi hay sao?” Khúc Thiên Dao cười lạnh nói, “Anh cho rằng tôi ngủ với ai mới có thể vào đoàn phim hả?”
Lúc này, sắc mặt của Vương Hưng mới thay đổi, hắn cau mày quan sát biểu cảm của Khúc Thiên Dao, thấy trên mặt cậu không có chút dao động nào, hắn mới nổi lên nghi ngờ.
Điện ảnh và truyền hình không phải là mảng kinh doanh chính của Mẫn gia, nhưng họ cũng đầu tư vào rất nhiều phim điện ảnh và truyền hình, đa phần phụ nữ đều muốn lên giường với hắn, nhưng Mẫn Hạo Phong lại nổi tiếng là người giữ thân trong sạch, dù có đủ loại scandal lớn nhỏ, nhưng ai tinh tường cũng có thể nhìn thoáng qua là biết hắn chỉ đang dùng tên tuổi của mình để quảng bá, thực chất nó như thế nào thì không ai biết được.
Khó có thể nói hắn có thực sự giữ thân trong sạch như lời đồn hay không, dù sao người phụ nữ trước mặt này quả thực rất quyến rũ, nếu không hắn cũng sẽ không nóng nảy như vậy.
Cho dù có phần nghi ngờ, nhưng Vương Hưng vẫn dừng lại, hung tợn trừng mắt Khúc Thiên Dao: “Nếu cô dám lừa tôi, tôi tuyệt đối sẽ không tha cho cô.”
Nhìn thấy Vương Hưng bắt đầu mặc quần áo, Khúc Thiên Dao thở phào nhẹ nhõm, lòng bàn tay cầm đồ trang trí của cậu bịn rịn mồ hôi, dù sao Vương Hưng cũng có thể cầm đồ nên cậu thực sự không nắm chắc được bao nhiêu phần thắng.
Vương Hưng nhanh chóng mặc quần áo đi mở cửa, nhưng cũng không hoảng hốt lắm.
Mẫn Hạo Phong lần này tới đây cùng hắn bàn việc làm ăn, chỉ cần hắn kiên quyết khẳng định mình đến đây là để bàn với Khúc Thiên Dao về bộ phim truyền hình sắp tới là được, cho dù sau đó Khúc Thiên Dao có thổi gió bên tai hắn, Mẫn Hạo Phong cũng sẽ không vì phụ nữ mà làm gián đoạn mối làm ăn được.
Nhưng nếu có thể, hắn hy vọng người đứng ngoài cửa là người khác.
Tuy nhiên, hiện thực không như hắn mong đợi, khoảnh khắc hắn mở cửa và nhìn thấy khuôn mặt u ám của người bên ngoài, trái tim hắn lập tức treo lơ lửng.
Mẫn Hạo Phong nhìn thấy người mở cửa thì có chút kinh ngạc, nhưng phần nhiều là hoài nghi, ánh mắt hắn quét qua căn phòng, cuối cùng dừng lại trên người Khúc Thiên Dao đang cầm đồ trang trí đầy cảnh giác, lại nghĩ tới tình huống của Vương Hưng, hắn đại khái đã hiểu, sắc mặt càng khó coi hơn.
Nhìn thấy Mẫn Hạo Phong, Khúc Thiên Dao cũng thở phào nhẹ nhõm, hai chân mềm nhũn ngồi phịch xuống đất: “Anh đến trễ quá rồi.”
“Có chút việc làm trì hoãn.” Mẫn Hạo Phong cau mày, sải bước đi vào phòng, đi tới trước mặt Khúc Thiên Dao, đưa tay ra: “Cậu không sao chứ?”
“Không…” Khúc Thiên Dao nở nụ cười, muốn tự mình đứng dậy, nhưng bỗng nhiên thả lỏng, cảm thấy không còn sức lực, đành phải nhờ cánh tay của Mẫn Hạo Phong kéo cậu đứng dậy: “Cảm ơn anh.”
Vương Hưng từ hành động của hai người biết được Khúc Thiên Dao không hề nói dối, trên mặt lập tức hiện lên ý cười: “Tôi tới đây là để mời Khúc tiểu thư đóng vai nữ chính trong bộ phim sắp tới của tôi, không ngờ cô ấy là bạn gái của Mẫn tổng, thật sự là… vẫn mong Mẫn tổng đừng trách tôi không hiểu chuyện, làm phiền thế giới của hai người.”
Mẫn Hạo Phong nhìn bàn tay vẫn đang run rẩy vì sợ hãi, trong lòng dâng lên một ngọn lửa không tên, hắn tức giận đến bật cười: “Bạn gái? Mày nghĩ cậu ấy có giống không? Ngay cả cậu ấy mà mày cũng dám đụng, có phải chán sống rồi không?”
Vương Hưng có chút không hiểu nỗi, cô ta không phải bạn gái của hắn sao lại tức giận như vậy?
“Cái này… Mẫn tổng nói gì vậy chứ? Hôm nay tôi chỉ…”
“Bớt giả vờ giả vịt trước mặt tôi.” Mẫn Hạo Phong sa sầm mặt nói: “Mày không biết danh tiếng của mình trong ngành là gì sao? Tôi mặc kệ là vì nguyên nhân gì, nhưng nếu động đến cậu ấy thì lại là chuyện khác.”
“Mẫn tổng nói cô ta không phải là bạn gái của anh, sao lại bảo vệ cô ta như vậy, đây là…?”
Mẫn Hạo Phong nghe vậy càng nhíu mày, nhìn Khúc Thiên Dao: “Cậu không nói cho hắn biết cậu là ai?”
“Tôi có nói rồi.” Khúc Thiên Dao nhỏ giọng nói: “Hắn không tin tôi có thể làm được gì, hắn tưởng tôi ngủ với người ta mới được vào đoàn phim.”
Nhìn thấy Khúc Thiên Dao chỉ vào cổ họng mình, Mẫn Hạo Phong bật cười, ánh mắt lạnh lùng nhìn Vương Hưng, “Tai mày thính như vậy, chẳng lẽ không biết “Linh lung tâm” có một vai do tôi đích thân chỉ định sao?”
Vương Hưng mặc dù trong lòng nghi hoặc, nhưng vẫn thành thật trả lời: “Tôi biết.”
“Vậy mày có biết đó là ai không?”
Vương Hưng càng khó hiểu hơn, hỏi: “Không phải nữ chính của Linh lung chính là con gái duy nhất của Tịch gia sao?”
“Chỉ với Tịch gia nhỏ bé mà có thể để tôi động tay sao?” Mẫn Hạo Phong cười chế nhạo, nhìn vào Khúc Thiên Dao, “Ít nhất, cũng phải đẳng cấp như Khúc gia, cậu nói xem có đúng không, A Dao.”
Mẫn Hạo Phong đột nhiên gọi cậu trìu mến như vậy, Khúc Thiên Dao có chút không phản ứng kịp, cậu sửng sốt mấy giây mới nhận ra hắn đang bắt chước Khúc Thiên Tứ, cậu ngơ ngác gật đầu.
Lúc này, vẻ mặt Vương Hưng hoàn toàn thay đổi: “Cô ấy thật sự là tiểu thư của Khúc gia sao?”
Khúc Thiên Dao bất đắc dĩ lắc đầu: “Không phải tôi đã nói cho anh biết rồi sao?”
“Nhưng cô ấy…công ty đó…”
“Chủ công ty đó đối với lĩnh vực này không mấy hứng thú, cho nên để người khác quản lý.” Mẫn Hạo Phong nhàn nhạt nói: “Người đứng sau chính là anh trai của Khúc Thiên Dao, Khúc Thiên Tứ.”
Nghe thấy ba chữ “Khúc Thiên Tứ”, sắc mặt Vương Hưng trở nên vô cùng khó coi, nếu nói Mẫn gia thuộc hàng TOP, thì Khúc gia ở một số lĩnh vực nào đó nhất định không thua kém Mẫn gia, nếu hai nhà hợp tác, ắt sẽ trở nên quyền lực hơn.
Chính vì lẽ đó, đã có tin đồn rằng hai nhà đang có ý định kết thông gia, mà đối tượng liên hôn đương nhiên là Mẫn Hạo Phong, người đứng đầu hiện tại của Mẫn gia và Khúc Thiên Dao, con gái cưng của Khúc gia.
Nếu tin đồn là sự thật thì người vừa nãy hắn muốn đụng đến không phải chỉ đơn giản là ngọc ngà châu báu của Khúc gia, mà còn là… vợ chưa cưới của Mẫn Hạo Phong.
“Chuyện này… Tôi không biết Khúc tiểu thư là…”
“Không biết thì không có tội.” Khúc Thiên Dao lạnh nhạt nói, thấy vẻ mặt của Vương Hưng hơi dịu xuống, cậu lại cười lạnh nói: “Nhưng anh đã biết, tôi đã nói với anh rồi, anh không tin là chuyện của anh.”
“Khúc tiểu thư, tôi…”
“Còn không cút.” Mẫn Hạo Phong lạnh lùng nói: “Còn muốn tôi ra tay sao?”
Vương Hưng còn muốn nói thêm gì nữa, nhưng đối diện với ánh mắt lạnh như băng của Mẫn Hạo Phong, cuối cùng vẫn ngậm miệng, tuyệt vọng bỏ chạy.
Nghe thấy tiếng cửa đóng lại, Khúc Thiên Dao mới thở phào nhẹ nhõm, nở nụ cười ôn hòa: “Cảm ơn anh.”
“Cảm ơn vì cái gì? Tại sao cậu lại để hắn vào?!”
Giọng điệu của Mẫn Hạo Phong rất tệ, nghe có vẻ rất tức giận, Khúc Thiên Dao không biết hắn tức giận cái gì, lắc đầu nói: “Tôi không có, nghe thấy tiếng gõ cửa, tôi còn tưởng là anh liền ra mở cửa, thấy không phải định đóng cửa lại, ai ngờ hắn lại đột nhiên chen vào.”
Mẫn Hạo Phong tức giận nói: “Vậy cậu không biết đuổi hắn đi sao!”
“Tôi cũng muốn đuổi hắn đi lắm chứ!” Tự nhiên bị mắng, Khúc Thiên Dao vẫn đang tự kiểm điểm trong lòng đột nhiên cảm thấy bất bình, vội hét ngược lại: “Cũng đâu phải lỗi của tôi!”
Mẫn Hạo Phong nghe vậy thì sửng sốt, giọng điệu dịu dàng hơn: “Xin lỗi, tôi hơi nóng nảy, cậu không sao chứ?”
Khúc Thiên Dao lắc đầu, khụt khịt mũi, nhưng nước mắt vẫn rơi xuống, cậu lau hai lần nước mắt vẫn chảy ra, cậu dứt khoát ngồi xổm xuống đất, vùi mặt vào trong ngực, “Tôi đã đánh giá quá cao bản thân, tưởng rằng biết chút kỹ năng tự vệ thì sẽ bất bại, là do tôi không đủ cảnh giác.”
“Không, không phải lỗi của cậu, lỗi nằm ở Vương Hưng.” Mẫn Hạo Phong kéo cậu dậy, nhưng Khúc Thiên Dao không chịu đứng dậy, hắn đành phải ngồi xổm xuống, “Chuyện này cậu định xử lý thế nào? Có muốn kể cho Thiên Tứ nghe không?”
Khúc Thiên Dao nghe xong, lâm vào trầm tư, cậu vẫn khóc thút thít, đầu óc cậu rối bời, do dự một hồi bèn lắc đầu, cậu không muốn lợi dụng Khúc gia để giúp đỡ mình.
Suy cho cùng, đó cũng không phải là người nhà của cậu, mượn danh của Khúc gia đã quá đủ rồi.
“Được rồi, không nói chuyện này cho anh ấy biết.” Mẫn Hạo Phong giơ tay xoa đầu Khúc Thiên Dao, “Để tôi xử lý giúp cậu.”
Khúc Thiên Dao ngây người một hồi, đôi mắt cậu đỏ hoe nhìn Mẫn Hạo Phong, có hơi kinh ngạc, nhưng lại càng thêm nghi hoặc, “Vì sao?”
“Bởi vì tôi muốn làm như vậy.” Mẫn Hạo Phong cụp mắt xuống, “Cậu quan tâm nhiều như vậy làm gì, tôi giúp cậu, chỉ cần cậu nói cảm ơn tôi là được rồi.”
“Cảm ơn.”
Mẫn Hạo Phong không quen trước sự thẳng thắn bất chợt của Khúc Thiên Dao, hắn do dự một hồi, đứng dậy: “Nếu cậu thật sự muốn cảm ơn tôi, vậy thì chỉ cần giúp tôi một việc.”
Khúc Thiên Dao “ừm” một tiếng, nhanh chóng đứng dậy quay lưng đi: “Vậy anh chờ tôi một lát.”
Nói xong, cậu chạy vọt vào phòng tắm rửa mặt, lúc đi ra, Mẫn Hạo Phong đã ngồi trên sô pha, trong phòng chỉ có một cái ghế, cậu đành phải ngồi ở bên giường nói: “Anh có việc gì thì cứ nói với tôi, miễn là tôi có thể giúp được thì tôi sẽ giúp.”
“Rất đơn giản.” Mẫn Hạo Phong nói: “Tôi muốn cậu đóng vai vợ chưa cưới của tôi.”
Khúc Thiên Dao đứng trước yêu cầu của hắn thì hơi khó hiểu, hỏi: “Ý anh là, muốn tôi đóng giả làm vợ chưa cưới của anh, hay là muốn tôi giả làm vợ chưa cưới của anh với tư cách là con gái út của Khúc gia?”
“Đóng giả làm vợ chưa cưới của tôi với tư cách là con gái út của Khúc gia.”
Khúc Thiên Dao nghe vậy hơi sửng sốt, cau mày nói: “Sao đột nhiên anh lại có ý nghĩ này? Anh vốn không muốn Khúc Thiên Dao làm vợ chưa cưới của anh mà nhỉ?”
“Đó là trước đây, còn nếu là Khúc Thiên Dao của bây giờ thì không sao.” Mẫn Hạo Phong nói: “Đóng giả một thời gian là được rồi.”
Khúc Thiên Dao suy nghĩ một lúc rồi nói: “Được thì được, nhưng mà… sao lại phải làm vậy?”
“Cậu biết chuyện về ông nội tôi không?”
Ông nội của Mẫn Hạo Phong, Khúc Thiên Dao đương nhiên biết, nhưng cậu vẫn lắc đầu: “Ông ấy sao á?”
“Sức khỏe của ông không tốt, mấy năm gần đây lại càng nghiêm trọng hơn.
Người có tuổi ấy mà, mong muốn của ông cũng chỉ có vài điều, tôi chỉ là muốn để ông cảm thấy yên tâm.”
Nhắc đến ông nội, giọng Mẫn Hạo Phong hơi trầm xuống, có thể nghe thấy nỗi buồn man mác trong đó.
Cha Mẫn tiếp quản công ty từ rất sớm, mẹ Mẫn có một số vấn đề về sức khỏe, rất khó mang thai, lúc bà mang thai Mẫn Hạo Phong thì đã ngoài ba mươi.
Thân làm con trai duy nhất trong nhà, Mẫn Hạo Phong rất được cưng chiều nhưng bố mẹ hắn bận công việc nên người ở bên bầu bạn cùng hắn nhiều nhất thực ra lại là ông nội, bởi vì vấn đề sức khỏe nên ông đã nghỉ hưu sớm.
Trong nguyên tác quả thực có nhắc đến câu chuyện của ông nội Mẫn, chuyện đóng giả làm vợ chưa cưới của hắn cũng có trong nguyên tác, có điều không phải là Khúc Thiên Dao mà là nữ chính Hứa Khả Mật.
Khúc Thiên Dao nghĩ mãi không thông, buột miệng hỏi: “Tại sao lại là tôi? Không phải anh có sự lựa chọn thích hợp hơn sao?”
Mẫn Hạo Phong không hiểu người thích hợp hơn trong lời nói của Khúc Thiên Dao là chỉ ai, hỏi: “Ví dụ như?”
Khúc Thiên Dao nhìn vẻ mặt nghi ngờ của Mẫn Hạo Phong, mới nhận ra bản thân vào lúc này có lẽ vẫn chưa quen biết Hứa Khả Mật, cậu do dự một lúc rồi nói: “Chắc chắn có rất nhiều nghệ sĩ có kỹ năng diễn xuất tốt dưới trướng của anh đúng không? Tôi nghe Tiểu Ngư nói là công ty của anh gần đây không phải đã ký hợp đồng với một nhóm người mới hay sao, trong đó có một người rất có tiềm năng, tên là Hứa Khả Mật.”
“Cô ấy? Tiềm năng?” Mẫn Hạo Phong khẽ cau mày, “Kỹ năng diễn xuất của cô ấy không thể so sánh với cậu được.”
Khúc Thiên Dao kinh ngạc, nữ chính đã đạt đến đẳng cấp ảnh hậu chứ đùa!
“Hơn nữa cậu càng thích hợp hơn.” Mẫn Hạo Phong bổ sung thêm, “Khúc Thiên Dao rất được ông nội tôi yêu quý.
Vả lại ông nội tôi là một doanh nhân, ông ấy biết rất rõ, nếu như liên hôn với Khúc gia sẽ tốt cho cả hai nhà chúng ta, ông còn thường xuyên ở trước mặt tôi nhắc tới Khúc Thiên Dao.”
Sau khi nghe những lời nói tiếp theo của hắn, Khúc Thiên Dao bắt đầu nghi ngờ những lời trước đó của Mẫn Hạo Phong là để nịnh bợ cậu, chỉ để cậu đồng ý với yêu cầu của hắn.
Nhưng đây là việc của nữ chính, cậu làm thế hình như không được phúc hậu cho lắm nhỉ? (mới là lạ!)
Dù sao thì cậu cũng đã hứa sẽ giúp đỡ Mẫn Hạo Phong, mắc nợ ân tình thế này tốt nhất là nên trả ơn càng sớm càng tốt.
“Được.” Khúc Thiên Dao đáp: “Tôi đồng ý với anh.”.