Du Ân thoải mái cười với Tô Ngưng: "Cậu cảm thấy trạng thái hiện tại của tớ, rất giống người có thể bị cô ta bắt nạt sao?"
"Thẩm Dao bắt nạt tớ, đơn giản chỉ có thể xuống tay từ mấy phương diện sau."
"Thứ nhất, Phó Đình Viễn không thích tớ, nhưng hiện tại về mặt này, rõ ràng cho thấy người thua là cô ta."
"Thứ hai, từ trước đến nay cô ta luôn cười nhạo gia thế của tớ, hiện tại tớ có nhà họ Diệp làm hậu thuẫn, cô ta chẳng phải còn cần thành thật ăn nói khép nép với tớ sao."
“Thứ ba, đại khái là cô ta chỉ có thể cười nhạo tớ ở khoản trang phục trang sức nghèo hèn quê mùa, nhưng đêm nay bất kể là lễ phục hay vòng cổ của tớ đều đủ để đè bẹp cô ta nhỉ?"
Du Ân sắc bén phân tích xong, Tô Ngưng sợ tới ngây người.
Cô ấy thì thào nhìn Du Ân nói: "Du Ân, hiện tại sao cậu lại trở nên lý tính, tự tin thế hả?"
Du Ân đưa ra đáp án: "Lấy được thành tích nhất định trên sự nghiệp, quả thật có thể mang tới sự thay đổi nghiêng trời lệch đất cho một người phụ nữ."
Cô của hiện tại, tuy vẫn dịu dàng hiền lành, nhưng lại không mất đi sự chói lóa.
Lúc đối mặt với sự bất thiện của đám người Thẩm Dao, cô còn có thể tạo ra phản kích tốt nhất, bảo vệ được tôn nghiêm và kiêu ngạo của mình, Du Ân cảm thấy đây chính là trạng thái tốt nhất của cô.
Sau khi hai người tới sảnh yến tiệc thì xuống xe, Tô Ngưng bị phóng viên bao vây xung quanh, hết chụp ảnh lại phỏng vấn.
Du Ân thành thật đi theo nhân viên hậu trường, trong lúc Tô Ngưng nhận phỏng vấn thì cô lặng lẽ trốn đi trước, đến hội trường tổ chức yến tiệc chờ Tô Ngưng.
Thẩm Dao quả nhiên cũng tới tham gia tiệc tối, cô ta đi cùng Tử Dạ.
Lúc Du Ân bước vào đại sảnh yến tiệc, Thẩm Dao và Tử Dạ bắt chuyện tán gẫu nhiệt tình vui vẻ với người khác.
Du Ân biết chuyện Tử Dạ bị Thẩm Dao đào được từ bên kia đang khởi động dự án quay một bộ cổ trang, cô cũng biết rất có thể vì chuyện này nên Chung Văn Thành mới quyết định khai máy trước.
Dựa theo cái đức hạnh của Thẩm Dao và Tử Dạ, bộ cổ trang kia của bọn họ khả năng cao là cố ý nhằm vào “Truyền Kỳ Dung Phi”.
Tuy Tử Dạ chưa chắc sẽ biên ra được kịch bản có chất lượng, nhưng đến lúc đó hai bộ cổ trang đụng độ nhau, khó tránh khỏi sẽ bị người ngoài so sánh, dễ khiến người ta thấy phản cảm.
Nhưng Thẩm Dao và Tử Dạ nhất định lại rất thích điều này, mục đích của hai người họ đại khái chính muốn khiến Du Ân ngột ngạt.
Sau khi nhìn thấy Du Ân tiến vào, trên mặt Thẩm Dao và Tử Dạ thoáng qua chút tức giận, hai người đang bị tạo hình đêm nay của Du Ân làm cho kinh diễm.
Du Ân mặc một bộ sườn xám màu đen đơn giản phóng khoáng, mang đậm phong cách Trung Hoa, Du Ân còn có vẻ ngoài và khí chất đều mang theo vẻ duyên dáng dịu dàng của người đẹp phương Đông, phối với bộ sườn xám này quả thực vô cùng hoàn mỹ.
.
Truyện Quân Sự
Mặt khác, đêm nay Du Ân còn đeo một chiếc vòng phỉ thúy, phỉ thúy xanh lục phối hợp với sườn xám đen, vừa lịch sự tao nhã lại không mất đi vẻ kiêu kỳ.
Thế cho nên cho dù Du Ân đã khiêm tốn xuất hiện tại đại sảnh yến tiệc, nhưng vẫn hấp dẫn tầm mắt của một số người, nhất là cánh đàn ông.
Tử Dạ mở miệng nói đùa nói: "Sao sếp Phó có thể nhìn trúng con vịt xấu xí này thế?"
Video Phó Đình Viễn tặng một nụ hôn nhận về một cái tát đã truyền khắp toàn mạng, Tử Dạ đương nhiên cũng thấy được, mà cô ta cũng nhận ra người cho Phó Đình Viễn một cái tát kia chính là Du Ân.
Lúc ấy Tử Dạ xem được tin tức này thì cả người chấn động đứng bật dậy trên ghế sofa.
Chung Văn Thành ngầm thừa nhận Du Ân là bạn gái mình đã đủ khiến cô ta tuyệt vọng rồi, không nghĩ tới Phó Đình Viễn cũng nhìn trúng Du Ân, đây quả thực là khiến cô ta được mở rộng tầm mắt.
Phó Đình Viễn kia là ai?
Đó là nhân vật lớn thần bí khó lường trong thương giới tại Giang Thành, so với đại minh tinh có vẻ bình dị gần gũi như Chung Văn Thành thì Phó Đình Viễn quả thực chính là hình tượng lạnh lùng cao quý người sống chớ lại gần.
Đừng nói là tát Phó Đình Viễn một cái, cho dù sinh thời có thể đứng chung một chỗ với Phó Đình Viễn cũng đã là việc khó đối với người bình thường như bọn họ, vậy mà Du Ân còn không đặt Phó Đình Viễn ở trong lòng.
Nghĩ tới đây, Tử Dạ lại nói: "Cô ta thật đúng là có bản lĩnh, sếp Chung chưa từng truyền ra tin đồn tình cảm vậy mà lại công khai cô ta là bạn gái, còn loại nhân vật cao ngạo khó gần như sếp Phó đây sao cũng bị cô ta mê hoặc rồi?"
Tử Dạ không trắng trợn nói với Thẩm Dao chuyện mình thích Chung Văn Thành, Thẩm Dao cũng không nói với Tử Dạ chuyện Du Ân từng là vợ cũ của Phó Đình Viễn.
Lúc này nghe thấy Tử Dạ châm chọc Du Ân, Thẩm Dao cười khẩy nói: "Có vài loại phụ nữ, có thủ đoạn rất cao minh ở phương diện nào đó, mê hoặc khiến cho đàn ông cũng phải choáng váng đầu óc, vị lão thần Diệp Văn trong giới biên kịch của mấy cô không phải cũng thua dưới váy của cô ta sao?"
Nếu Phó Đình Viễn biết rõ Thẩm Dao có đánh giá này đối với Du Ân thì nhất định sẽ bày tỏ phản đối.
Ở trên giường, ngoài lần trước ly hôn đó cô đột nhiên nhiệt tình khác thường thì những lúc khác đều là anh chủ động, đừng nói phương diện nào đó có thủ đoạn cao mình, mà cô căn bản chẳng có thủ đoạn nào hết.
Nghe Thẩm Dao nhắc tới Diệp Văn, Tử Dạ cũng ghen tị đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Diệp Văn là đại thần trong giới biên kịch, từng là thần tượng trong lòng nhiều người, Tử Dạ đương nhiên cũng hướng tới chuyện được hợp tác cùng Diệp Văn.
Trước đó lúc sách mới của Diệp Văn thử lên bản thảo biên kịch, Tử Dạ cũng muốn tham gia, nhưng lại bị Chung Văn Thành từ chối.
Chung Văn Thành nói Chung Đỉnh đã chọn Du Ân rồi, hơn nữa còn chắc chắn Du Ân sẽ thành công, cho nên không cần những người khác nữa.
Ý ở ngoài lời, đó là trình độ như Tử Dạ không đủ để đi thử bản thảo, Tử Dạ thiếu chút nữa bị tức chết.
Ánh mắt bất thiện của Thẩm Dao và Tử Dạ quét tới, Du Ân đương nhiên cảm nhận được, có điều cô không để ý tới bọn họ, hiện giờ cô còn đang đứng ở một chỗ chờ Tô Ngưng.
Phó Đình Viễn và Diệp Văn đến sau, hai người vào bàn đương nhiên dẫn tới sự xôn xao.
Sách mới của Diệp Văn đưa ra thị trường đang vào thời điểm bán chạy nhất, mà quyền cải biên sách mới của ông trước đó còn đang gây xôn xao dư luận, tất cả mọi người đều muốn biết cuối cùng quyền cải biên sẽ thuộc về ai.
Hiện giờ Phó Đình Viễn và Diệp Văn cùng tham dự, đáp án không cần nói cũng biết, nhất định là quyền cải biên thuộc về công ty Điện ảnh và Truyền hình Phó thị của Phó Đình Viễn.
Diệp Văn nhìn thấy Du Ân thì đi đến thấp giọng hỏi cô: "Sao một mình cháu ở đây?"
Du Ân thành thật trả lời: "Cháu đang đợi Tô Ngưng."
Bởi vì Phó Đình Viễn ở ngay bên cạnh Diệp Văn, tầm mắt vẫn luôn rơi vào trên người mình, cho nên Du Ân đành phải ngước mắt nhìn về phía anh chào một tiếng: "Sếp Phó."
Sau khi Phó Đình Viễn nhìn thấy Du Ân đêm nay thì cực kì kinh diễm, bởi vậy không nhịn được nhẹ giọng khen: "Đêm nay em rất đẹp."
Chiếc vòng cổ phỉ thúy kia vừa nhìn là biết có giá trị xa xỉ, sẽ không phải là Diệp Văn tặng chứ?
Phó Đình Viễn nghĩ vậy, nhất thời cảm thấy cả người không ổn.
Đối mặt với lời khen bất ngờ của Phó Đình Viễn, Du Ân lạnh nhạt đáp lại một câu: "Cảm ơn."
Diệp Văn không vui liếc Phó Đình Viễn một cái, đêm nay Du Ân có đẹp hay không thì tất cả mọi người có mắt đều thấy, chuyện này còn cần anh nói à?
Diệp Văn còn muốn nói gì đó với Du Ân nhưng có người của công ty Điện ảnh và Truyền hình có thâm niên đi tới hàn huyên cùng hai người, sau đó hỏi: "Sếp Phó, ông Diệp, đã quyết định biên kịch của bộ phim này rồi sao?"
Diệp Văn vừa lúc giới thiệu Du Ân đang đứng bên: "Vừa hay biên kịch của chúng tôi cũng ở đây."
Hiển nhiên người nọ không biết Du Ân, Phó Đình Viễn lạnh nhạt nói: "Biên kịch Vi Lương."
Du Ân thấy vẻ mặt người nọ hiển nhiên vẫn không biết mình là ai, cô vội vàng vừa khiêm tốn vừa cẩn thận giới thiệu bản thân: "Tôi là học trò của cô Trang, trước kia vẫn luôn theo cô Trang viết kịch bản, năm nay mới vừa tự mình độc lập biên kịch.".