Nhóm dịch: Thất Liên HoaSau khi đi được một đoạn, cô ấy mới bổ sung một câu: "Trong mối quan hệ này, cậu thành thạo điêu luyện.
Trái lại khiến tớ cảm thấy, thật ra cậu không thích anh ấy đến vậy."Mạnh Thính Vũ đang thử sơn móng tay, cũng không ngẩng đầu lên: "Có lẽ vậy, có điều bọn tớ mới quen nhau hai tháng, nếu như nói là rất thích...!hình như có chút không thực tế, tóm lại, hiện giờ trong những người khác phái xung quanh, tớ thích anh ấy nhất."Tiền Tĩnh bật cười: "Được thôi, cũng được.
Có lẽ cậu nói đúng.
Đàn chị của tớ kể với tớ, nói là Thịnh Thao thích cậu lắm, có một lần trong hoạt động của câu lạc bộ, chị ấy vô tình nhìn thấy điện thoại di động của anh ấy, hình nền điện thoại chính là ảnh chụp của cậu, còn nhờ đàn chị nghe ngóng với tớ về sở thích của cậu, đàn chị nói lần này anh ấy rất có lòng."Mạnh Thính Vũ: "Vậy cậu đừng tiết lộ nhé, sao có thể để anh ấy đi đường tắt lấy được sách quý qua cửa chứ, như vậy sẽ không có ý nghĩa gì nữa."Tiền Tĩnh đưa tay đến bên miệng làm động tác kéo khóa: "Yên tâm, tớ không nói.
Đúng rồi, cậu đã nghĩ xem ngày mai sẽ tặng quà sinh nhật gì chưa?" Cô ấy ấy liếc nhìn sơn móng tay trong tay Mạnh Thính Vũ: "Chẳng lẽ cậu định tặng sơn móng tay hả?"Mạnh Thính Vũ cầm lấy lọ sơn móng tay trong suốt đi tính tiền: "Nghĩ thêm đã, tớ cảm thấy đã lâu lắm rồi tớ không tặng quà cho người khác giới rồi."Đi dạo xung quanh một vòng, vẫn không có ý tưởng gì hay.Cô cũng trở nên lười hơn, đã không còn muốn lãng phí thời gian và công sức cho loại chuyện nhỏ nhặt như vậy nữa.Dạo đi dạo lại, không ngờ lại gặp được một gian hàng quen thuộc trong trí nhớ.
Bà chủ chỉ bán móc khóa tự làm.
Cô vươn tay ra, do dự mấy giây, cầm một cái trong đó lên, cái móc khóa này rất đặc sắc, mặt móc khóa được làm từ mủ cây, một cái là một bàn tay nho nhỏ trong suốt, một cái là một quả địa cầu màu lam nhạt.Lúc ấy cô đã thấy rất thích."Cô gái thích cái này hả?" Lời nói của bà chủ vẫn giống như trong trí nhớ: "Đây là tác phẩm mà tôi rất hài lòng, ý nghĩa cũng đơn giản, thế giới sẽ chuyển động trong tay bạn."Mạnh Thính Vũ dạ một tiếng, cụp mắt, vuốt ve cái móc khóa.Sinh nhật của Từ Triều Tông là tháng một, kiếp trước cô đã chuẩn bị quà trước từ rất lâu.Lúc ấy cô rất phiền não, không biết nên tặng quà gì mới phù hợp.
Mỗi tuần đều muốn ra ngoài đi dạo, cho đến khi nhìn thấy cái móc khóa này.Rất kỳ lạ, khi đó mới quen biết hai tháng, dường như cô đã có thể phát hiện được tham vọng của anh.Đây cũng là lời chúc mà cô dành cho anh, thế giới sẽ chuyển động trong tay anh.Cuối cùng anh sẽ sáng tạo nên một kỳ tích.Cô cũng không biết Từ Triều Tông có thích hay không.Tiền Tĩnh ghé lại gần: "Cái này cũng được đấy! Cậu có thể cân nhắc mua cái này tặng cho Thịnh Thao."Mối quan hệ chỉ thiếu điều chọc thủng một lớp giấy mỏng giống như Mạnh Thính Vũ và Thịnh Thao lúc này, tặng ví tiền hay thắt lưng cũng không quá thích hợp.Móc khóa lại vừa đẹp.Mạnh Thính Vũ hơi nhíu mày, nhưng đã nhanh chóng giãn ra.
Đây là một đề nghị rất hay, cô siết chặt cái móc khóa này, không do dự nữa, mỉm cười nhìn về phía bà chủ: "Vậy tôi lấy cái này."Cô cũng coi như là gian lận nhỉ.Dù sao cũng không nghĩ ra món quà nào thích hợp.
Cứ tặng cái này đi, dù sao kiếp này cũng sẽ không tặng cái móc khóa này cho Từ Triều Tông, tặng luôn cho Thịnh Thao vậy..