Hai mẹ con Tô Mai sợ hãi đến mức không dám thở mạnh
Nhưng Lạc Thi Thi thì lại vô cùng tức giận, gầm lên: "Sở Phong, anh đủ rồi!"
"Anh đánh cậu Diệp, anh ta không chỉ trả thù anh mà còn có thể liên lụy đến nhà họ Lạc của tôi.”
“Nhà họ Lạc chúng tôi có rất nhiều công việc làm ăn với nhà họ Diệp, anh đánh anh ta, anh muốn hại chết chúng tôi sao?"
Theo cô thấy, hôm nay Diệp Kim Long bị sỉ nhục, anh ta chắc chẩn sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Sở Phong chỉ là một người dân thường ở tăng dưới chót, không có học vấn, không có năng lực, cũng không có quan hệ, chỉ có sức lực thì có tác dụng gì? Căn bản không thể đấu lại người ta!
Hơn nữa, nhà họ Lạc đang phát triển đến thời điểm quan trọng, cần phải giữ chặt nhà họ Diệp, nhưng hắn lại đánh Diệp Kim Long, chắng phải hắn đang đặt nhà họ Lạc trên đống lửa sao?
Mù quáng.
Bốc đồng.
Kiêu ngạo.
Tại sao hắn lại trở thành người như vậy?
"Nhà họ Lạc có quan hệ gì với tôi?”
Sở Phong bĩu môi, nằm lấy căm Diệp Kim Long: “Nếu mày muốn chấm dứt hợp tác với nhà họ Lạc, thậm chí khiến nhà họ Lạc phá sản, tao cũng không có. ý kiến gì đâu”
"Nhưng mày phải giữ cái miệng mình cho sạch sẽ chút đi, nếu tao còn nghe thấy mày không tôn trọng mẹ tao nữa, tao sẽ xé nát miệng của mày!”
Diệp Kim Long cảm thấy rất uất hận.
Từ nhỏ tới lớn, không ai dám nói nặng anh ta một câu nào, chứ đừng nói tới việc bị người ta đánh.
Nhưng hôm nay, anh ta lại bị tên vô dụng này tra tấn đến tình trạng này, nếu không trả thù này, anh ta thề không làm người!
Nhưng bây giờ anh ta đang bị khống chế, nên đành phải cúi đầu, anh ta còn phải đè nén lửa giận, gật đầu: “Không đâu, tôi sẽ không bao giờ tái phạm nữa."
"Anh, anh mau buông tôi ra đi, tôi khó chịu quá.”
"Cút"
Sở Phong buông tay ra, thả đầu anh ta đập mạnh xuống đất rồi đứng dậy.
Đúng lúc này, có hai người đàn ông mặc vest đi tới, nhìn thấy cảnh này liền cung kính nói:" Cậu Sở, cô chủ bảo tôi đến đón ngài”
"Có phải có chuyện gì đang xảy ra ở đây không, có cần chúng tôi làm gì không?"
"Không cần”
Sở Phong xua tay, thản nhiên nói: "Những tên hề
Sau đó, hẳn trừng mắt nhìn hai mẹ con Tô Mai, nhắc nhở: "Nhớ kỹ, ba ngày sau"
"Tự mình đến mộ mẹ tôi để xin lỗi, nếu không đi thì tự gánh lấy hậu quả!"
Nói xong.
Anh không thèm liếc nhìn Lạc Thi Thi lấy một cái, hắn bước ra khỏi bệnh viện dưới sự hộ tống của hai người đàn ông mặc vest và biến mất khỏi tầm mắt trong chớp mắt.
"Mau đưa cậu Diệp đi khám bác sĩ!"
Khi Tô Mai hét lớn, y tá lập tức đưa Diệp Kim Long đến phòng khám một cách khẩn cấp.
Cùng lúc đó, bà ta bước nhanh về phía trước, tóm lấy Lạc Thi Thi vẫn còn đang ngơ ngác, hung tợn nói: "Thi Thị, con đã nhìn thấy tên vô dụng đó khốn nạn đến mức nào chưa?”
“Nó đánh mẹ và em gái con còn chưa tính, ngay cả cậu Diệp cũng dám đánh, bây giờ gia đình chúng ta đều bị nó hại cho khổ sở!"
“Con thực sự không ngờ rằng anh ta không hề nghe lời con nói, ngay cả cậu Diệp cũng dám đánh, chẳng lẽ anh ta thực sự không quan tâm đến điều gì sao,..."
Lạc Đào Đào hừ lạnh, mỉa mai nói: "Cái gì mà không quan tâm, không phải anh ta ÿ mình có sự chống lưng của con hồ ly tính đó sao?"
"Hồ ly tinh?"
Con ngươi của Lạc Thi Thi đột nhiên co lại: "Đào Đào, em nói vậy là có ý gì
"Đội trưởng Tôn cũng có mặt khi anh ta đánh bọn em, theo lý mà nói, lẽ ra anh ta phải bị bắt và đưa về đồn cảnh sát từ lâu rồi”
“Nhưng lúc đó có một người phụ nữ nào đó đến bảo vệ anh ta, hình như có thân phận rất cao, ngay cả đội trưởng Tôn cũng không dám hành động liều lĩnh”
Nói đến đây.
Lạc Đào Đào hung hăng nhố nước bọt: "Tên vô dụng này thật biết cách trả đũa”
"Anh ta nói chị ngoại tình trong hôn nhân, em nghĩ anh ta mới là người ngoại tình trong hôn nhân!"
“Nếu không, chị bảo anh ta ly hôn là anh ta lập tức ký tên, anh ta thoải mái như vậy sao?”
Shhh!
Nghe vậy, Lạc Thi Thi không khỏi hít sâu một hơi.
Đúng vậy.
Lúc đó ly hôn, mặc dù hẳn có hỏi vài câu, nhưng cuối cùng khi ký tên thì lại rất dứt khoát.
Khi đó, cô còn cảm thấy mình có phải đã làm quá hay không, có thể đã làm tốn thương hắn.
Nhưng bây giờ sau khi nghe những lời hai người nói, chắng lẽ hắn thực sự đã phản bội cô?
Tìm được chỗ dựa rồi, thì không cần nhà họ Lạc. của tôi nữa đúng không?
“Thi Thi, chúng ta không thể bỏ qua chuyện này được."
"Con mau nghĩ cách đi..."
"Được rồi mẹ, chuyện này con biết phải xử lý như thế nào rồi, mẹ và Đào Đào đều bị thương, đi nghỉ ngơi trước đi”
"Con lên lầu xem cậu Diệp thử, hy vọng là anh ấy không gặp nguy hiểm gì, chín giờ tối nay, con và anh ấy còn phải đến tham dự cuộc họp tranh cử đầu tư do nhà họ Vân tổ chức”