"Nếu không, ông sẽ cách chức cháu, thay thế cháu bằng người xứng đáng hơn!"
Nói xong.
Với sự giúp đỡ của người hầu, ông ấy quay người và bước ra khỏi cửa.
Về số tiền một tỷ này ông ấy không biết rõ, nhưng ông ấy biết chuyện lấy được thư mời của nhà họ Vân, thì biết một chút.
Sau lưng xem ra Sở Phong đang làm trò, hiện tại hắn đã ly hôn, nếu không có mối quan hệ này, nhà họ Vân có lẽ sẽ không để ý tới cô nữa.
Cho nên, ông ấy chắc chắn rằng, một tỉ này không, lấy được, mà Sở Phong, cũng nhất định phải trở về!
.....
Ở văn phòng tổng giám đốc, sòng bạc Vạn Sự Phát
"He he, Thẩm tam gia, việc kinh doanh sòng bạc. của anh ngày càng tốt hơn đấy.”
“Với tốc độ này, anh sẽ kiếm được nhiều tiền hơn tất cả các gia đình cộng lại đấy”
"Sau này, anh sẽ là người giàu nhất ở Tây Kinh rồi!"
Hồng Kim Xương mặt mũi tràn đầy sự nịnh nọt cười nói.
Người đàn ông trung niên đối diện căm một xấp tiền châm một điếu xì gà, ít vài hơi rồi thối một vòng khói vẽ phía Hồng Kim Xương, bình tĩnh nói: "Tiền bạc đối với tôi chỉ là một con số, điều tôi thực sự muốn là nhìn thấy ánh sáng, tôi đã ở thế giới dưới lòng đất này quá lâu rồi, tôi muốn lên đó xem xem."
Giọng nói của ông ta không lớn nhưng nghe thấy được những thăng trầm của cuộc sống.
Ở tuổi năm mươi, ông ta đã trải qua biết bao gian khổ, dường trên trên người đang chất chứa nhiều tâm sự.
Hàm răng vàng to, vết sẹo trên mặt, dáng người hơi khom thể hiện sự hung ác và nham hiểm của ông ta.
Ông ta tên là Thẩm Hoài Thù, được giang hồ gọi là Thẩm tam gia, ông trùm nối tiếng ở thành phố Tây Kinh!
"Thẩm tam gia, tôi đã hiểu ý của anh"
"Anh cứ yên tâm đi, theo kế hoạch đã định sẵn của chúng ta, tôi đã hổi lộ trước một trong những đại diện của hội tài phiệt. Anh ta sẽ ra tay đúng lúc và đầu độc một số đại diện để đổ lỗi cho nhà họ Vân...”
"Còn chưa đủ."
Thẩm tam gia xua tay, lấy bức ảnh ra nói: “Nếu người đại diện xảy ra chuyện gì, chỉ khiến nhà họ Vân không đủ tư cách trở thành gia tộc tài phiệt, nhưng nếu anh muốn nhà họ Hồng thành công lên chức, thì phải làm ầm ĩ về các hạng mục kinh doanh về nhà họ Vân.
Bọn họ làm về mỹ phẩm, tôi đã phái người giở trò, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì đã bắt đầu có hiệu quả rồi đấy, đến lúc đó giá cổ phiếu giảm xuống, dư luận hạ xuống, nhà họ Hồng anh thừa thẳng xong lên, nắm lấy thị trường cổ phiếu của bọn họ”
"Đợi nhà họ Vân bị diệt trừ, tôi lấy lại những thức. thuộc về tôi, sau này nhà họ Hồng anh phải ngoan ngoãn đi theo tôi, ăn uống no say, anh hiểu không?”
“Cảm ơn Thẩm tam gia, cảm ơn Thẩm tam gia.
Nhìn thấy những mẫu mỹ phẩm bị giở trò trong ảnh, Hồng Kim Dương vui mừng khôn xiết và gật đầu liên tục.
Đúng lúc này, cửa đột nhiên bị đẩy ra, hai vệ sĩ chạy vào!
"Có hiểu quy tắc không vậy? Tôi và Thẩm tam gia đang thảo luận những vấn đề quan trọng. Tại sao cậu vào mà không gõ cửa..."
Hồng Kim Xương định quát lớn, nhưng vệ sĩ gần như ngã xuống, nói: "Không phải Hồng tổng, là thiếu gia, anh ấy bị giết”
"Cái gì?!"
Hồng Kim Xương kinh hãi, chạy lên phía trên, kéo lấy bảo vệ hỏi: "Chuyện gì xảy ra vậy, con trai tôi sao lại chết rồi?
"Đây là camera giám sát hiện trường, chính là tên Sở Phong đã giết thiếu gia!”
Kết quả giám sát, sau khi thấy rõ bộ mặt thật sự, Hồng Kim Xương tức giận tới mức đập vỡ camera giám sát!
Thẩm tam gia cũng đứng dậy đứng lên, trầm tư. nói: "Sở Phong sao?”
"Đây chính là Sở Phong phá hoại chuyện chúng ta hạ độc Vân Chấn Thiên, ngăn cản chúng ta giết chết 'Vân Thủy Dao sao?"
“Chính là hắn, tam gia!"
Hồng Kim Xương đau lòng nhức óc nói: “Con trai ôi bị hắn giết, anh nhất định phải báo thù cho tôi!"
“Yên tâm đi Hồng tổng, tên này nhiều lần làm hỏng chuyện tốt của tôi, tôi sẽ không bỏ qua cho hắn đâu”
"Tôi đã phái Thiên Nam đạo sư, anh ta đang dẫn đồ đệ đi khắp nơi tìm hắn, tôi tin sẽ sớm có tin tức. thôi!"
....
Sau khi rời khỏi Thanh Phong Lâu, Sở Phong cảm thấy thoải mái dễ chịu.
Thật thỏa mãn khi có thể trút hết những năm tháng bất hạnh ra ngoài chỉ trong một hơi thở.
Nhớ tới bộ dạng há hốc mồm của người nhà họ Lạc, hẳn cũng coi như trút được ác khí.
Hân không nghĩ nhiều về nhà họ Lạc nữa, lập tức lấy điện thoại di động ra gọi cho Vân Thủy Dao.
Ưu tiên hàng đầu là phải luyện tập thật nhanh và cố gắng tìm được cha mình càng sớm càng tốt.
Có thể trước lúc này, còn cần sự trợ giúp của đan dược.
Việc tìm kiếm nguyên liệu làm thuốc phù hợp trở thành ưu tiên hàng đầu.
Nhưng điều hân không ngờ là sau khi gọi mấy lần, cuộc gọi được kết nối nhưng không có ai bắt máy!
Ngay khi hắn đang bực mình, thì một tiếng phanh đột ngột vang lên!
“Anh Sở, mau lên xe!”
Sở Phong nhíu mày, xích lại gần nhìn xem, lại phát hiện là Trần Thủy Linh!
"Trợ lý Trần, sao lại là cô?"
“Tôi vừa gọi điện cho nhà họ Vân cô nhưng không ai nghe máy...”
"Công ty xảy ra chuyện rồi, cô ấy đang đối đầu với người buôn nguyên liệu ở phố dược liệu, mau đi theo tôi!"
Nói xong.
Cô mở cửa xe, trực tiếp kéo Sở Phong vào!
Đạp cần ga, lái về phía trước!