Sau Ly Hôn Tôi Hô Mưa Gọi Gió


Tôi trở tay túm chặt cô ấy, dùng sức siết chặt cổ tay cô ấy, cười cười: “Hiểu Lan! Cô chắc chứ?”
Lý Tân Nhị nhìn Hồ Nguyệt bị chọc sắp không chịu nổi thì nở nụ cười nham hiểm, châm ngòi thổi gió: “Hiểu Lan, cô xem xem, mấy chuyện như vậy cô nói ra làm gì chứ?”
Đương nhiên, Tân Hiểu Lan cũng đã nhận ra lời nói của mình có hiệu quả, tiếp tục ra cái vẻ thê thảm nửa vời, mở miệng: “Cũng do tôi vui quá mà thôi, chứ không thì hôm nay mọi người làm sao có thể nhìn thấy con trai tôi chứ, mà cô thử nói xem, nếu thật sự mọi chuyện đi theo chiều hướng đó thì Hạo Đình có thể cao hứng như vậy không!”
“Cho nên chị dâu à, chị cũng đừng giận chuyện cũ, chúng ta coi như là huề nhau, trước đây đúng là do em không đúng, nhưng chị cũng đã đẩy ngã em rồi, khiến em sinh non, em cũng không trách chị, sau này chúng ta chung sống hòa thuận được không? Nói thế nào thì cũng đều là con dâu nhà họ Tân cả!”
Tôi thật sự không nhịn được, đáp lại một câu: “Cô đúng là con dâu nhà họ, còn tôi thì không!”
Nhóm quần chúng ăn dưa đứng ngoài lập tức đanh mặt nhìn về phía tôi, theo quan sát của tôi, chỉ cần tôi nói ra một lời nào không đúng là họ có thể nhào tới xé xác tôi ngay.

Tôi thầm cười khẩy trong lòng, quả nhiên là kế sách hay, ngang nhiên kéo thù thêm hận cho tôi trong dịp này, chỉ cần tôi bước sai một bước, thì hôm nay thanh danh của tôi ở Giang Thành này ắt sẽ bị hủy hoại, mang tiếng xấu, muôn đời muôn kiếp không quay lại được.

Lập tức sẽ biến thành một người phụ nữ độc ác điển hình, không gì sánh nổi.

Mà đây lại chính là điều mà ba người đang đứng trước mặt tôi muốn.


Tôi ra vẻ bình tĩnh nhìn về phía Tân Hiểu Lan, sau đó đứng dậy nhìn lướt qua toàn bộ đại sảnh bữa tiệc, nhìn thấy Tân Hạo Đình đang đứng hàn huyên với một vài đối tác làm ăn cách đó không xa, tôi không tin, anh ta lại không biết nơi này xảy ra chuyện gì?
“Tân Hạo Đình.


Tôi cất cao giọng hô một tiếng, Thẩm Bạch Băng bị dọa đến nỗi mặt mũi trắng bệch, Hồ Nguyệt quay đầu nhìn lướt qua Tân Hạo Đình bằng vẻ mặt u ám, nhấc chân đi về phía anh ta.

Cả hội trường đều nhìn về phía tôi, có người bắt đầu căm giận chửi bới.

Tôi thấy trên mặt Điền Ny lộ rõ vẻ vui sướng khi thấy người khác gặp họa.

Quả nhiên, Tân Hạo Đình cố tình giả vờ như không nghe thấy tiếng tôi gọi, nhưng Hồ Nguyệt đã thẳng thừng đi tới túm anh ta lại đây.

Tân Hạo Đình bị túm tới trước mặt chúng tôi cũng không biết làm thế nào, miễn cưỡng cười hỏi: “Cô Lý, bà Qúy! Sao lại không ngồi!”
“Hoa Dao, em đừng ngồi nữa, giúp anh tiếp khách đi!” Anh ta đặt tay lên vai tôi.

Tôi cố lẩn tránh, nói: “Đừng có đặt sai chỗ như thế! Bà Tân sẽ cảm thấy buồn đấy!”
Sau đó tôi nhìn Tân Hạo Đình hỏi: “Tôi muốn hỏi Tân Hạo Đình anh một chút, anh nghĩ sao về cách nói đón Điềm Điềm ra ngoài ăn sinh nhật?”
Tân Hạo Đình nhanh chóng nhìn lướt qua Lý Tân Nhị, lòng tôi lập tức hiểu rõ, cục diện này là Lý Tân Nhị cố tình bày ra bẫy tôi, kiểu một mũi tên bắn ba con nhạn.

“Uầy! Ngày vui mà, nhắc lại nó làm cái gì?” Tân Hạo Đình ra vẻ rộng lượng nói: “Hiểu Lan, em lại không hiểu chuyện nữa rồi!”
Tức khắc, tôi hiểu ra, Tân Hạo Đình cũng là đồng lõa với bọn họ, tôi thử anh ta một chút, xem anh ta có biết về cục diện trước mắt này hay không.


Mà bên phía Tân Hiểu Lan kia cũng phối hợp rất tốt, lập tức vâng vâng dạ dạ rồi khóc: “Chẳng phải là em cũng chỉ hy vọng chị dâu có thể thông cảm cho em sao? Đều là người đã làm mẹ, cần buông bỏ ân oán!”
“Hoa Dao, em xem, Hiểu Lan cũng đã không truy cứu nữa rồi, em cũng đừng nhắc lại chuyện cũ nữa! Hôm nay là ngày đầy tháng của con, anh tin ngày đó không phải em cố ý đẩy cô ấy! Bỏ qua đi!” Lời Tân Hạo Đình nói quả thực giống như đang đổ thêm dầu vậy.

“Con người tôi vốn rất tích cực, hai người đã chắc chắn chưa?” Tôi vẫn bình tĩnh ngồi một chỗ như cũ, nhìn về phía Tân Hạo Đình.

Nhưng trong lòng tôi thì đã lửa giận ngập trời.

“Lăng Hoa Dao, cô làm vậy có phải hơi quá rồi không? Dù thế nào đi nữa, dịp vui như ngày hôm nay, cô cũng không nên không thuận theo quyết sẽ không buông tha như vậy chứ? Làm người thì phải biết tử tế chút, Tân Hiểu Lan người ta đã tỏ thái độ rồi, chuyện trước đó là cô ấy không đúng, nhưng cô cũng không thể bất chấp gây rối vô cớ vào đúng dịp vui của người ta như hôm nay chứ?” Lần này, người nói chuyện chính là Điền Ny.

Lý Tân Nhị lập tức há miệng bổ sung: “Đúng vậy, chị Mạn! Được rồi, làm người phải biết khoan dung độ lượng chứ!”
Có vẻ như họ đều đang khuyên nhủ tôi cách làm người.

Trước nay tôi không hề hay biết, tôi làm người lại kém cỏi như vậy sao?
“Mặc dù trước đó đúng là người ta có lỗi với cô thật, nhưng giờ vợ chồng son người ta cũng đã có con cả rồi, cô còn cảm thấy oan ức gì chứ, cảnh đời cũng có lúc thay đổi, nhưng làm người thì luôn phải nhìn về phía trước, buông tay đi! Hôm nay mọi người ai cũng đã thấy rồi, thái độ của Hiểu Lan thành khẩn đến mức nào, dù gì cũng là phụ nữ với nhau, vậy hà cớ gì phải đi làm khó nhau?”

Điền Ny cố nén ý cười, cực kỳ ra dáng người hòa giải.

Hoá ra tôi đã trở thành người đàn bà đanh đá ghê tởm.

“Sếp Tân, thôi bỏ đi bỏ đi, chúng ta mau bắt đầu lễ mừng đi! Chị Mạn, chị đừng làm khó sếp Tân nữa! Hôm nay là ngày vui! Vì lợi ích của đứa nhỏ!” Lý Tân Nhị thể hiện đúng vai trò một sứ giả xinh đẹp.

Tôi sững sờ nhìn bọn họ, không tin nổi vào hai mắt của mình, sao hôm nay ác ma lại biến thành thiên sứ như vậy được chứ.

Thời điểm mọi người đều căm giận nhìn về phía tôi, khi tôi không chút phòng bị, một bóng đen bỗng lao nhanh về phía tôi.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận