Sấu mã vi thê

Đêm nay Hương Nô ngủ ngon lành nhưng đối với Xuân Yểu thì nó lại là ác mộng.
 
Sau khi Tả Cầm sắp xếp xong chuyện của Hương Nô thì đương nhiên phải tính sổ với Xuân Yểu.
 
Xuân Yểu bị nhốt trong phòng chất củi, trong lòng hối hận không thôi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Lúc giải Phó Khiêm Chi đi, Xuân Yểu nghe Phó Khiêm Chi vô sỉ giảo biện: “Là con điếm Xuân Yểu kia xúi giục bản công tử, nàng muốn bản công tử chuộc thân cho nàng ta, nàng ta ganh tỵ Hương Nô không phải tiếp khách nên mới hãm hại bản công tử!”
 
Xuân Yểu chỉ cảm thấy trái tim của mình đã thành hồ nước lặng.

 
Sau khi trong nhà suy tàn thì Xuân Yểu cũng tiến vào vòng lặp hết bước sai này đến bước sai khác, tâm tính vốn rất tốt, không muốn chịu nhục thậm chí là tự sát nên mới tiếp khách từ sớm, vì đối tượng hiến thân là vị công tử mình biết rõ nên mới đắm chìm, vì muốn giữ quan hệ huyết thống duy nhất còn sót lại mà bị mê hoặc, bây giờ nàng ta lại vì hành động của mình mà trả một cái giá đắt.
 
“Nha đầu chết tiệt kia, ngươi có biết Hương Nô đáng giá thế nào hay không, nếu hôm nay nàng gặp phải chuyện gì không may thì đừng nói là ngươi, cả ta và Tả Cầm cũng bị lột một lớp da ra đấy!” Lúc Tả Cầm đi vào phòng chất củi, Tả Kỳ tức giận đứng trước mặt Xuân Yểu mắng một trận.
 
Tả Cầm lạnh lùng nhìn Tả Kỳ một cái, chỉ cảm thấy Tả Kỳ đang cố ý làm bộ làm tịch trước mặt bà. Tả Kỳ là tú bà của Mãn Phương Lâu, từ trước đã có quan hệ cạnh tranh với Tả Cầm, có điều những chuyện thế này thì hai người họ lại có cùng suy nghĩ.
 
Hành vi không quan tâm đến hậu quả của Xuân Yểu rất có khả năng liên lụy đến hai người họ.
 
“Tả Cầm, lần này là Xuân Yểu của bọn ta không đúng, ta cũng không có mặt mũi cầu xin giúp nàng, nên làm như thế nào thì ngươi cứ nói đi, ta không có dị nghị.” Giống như ông chủ chỉ tay năm ngón.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Ta biết dù gì Xuân Yểu cũng là cô nương quý giá ở Mãn Phương Lâu, không bằng như vậy đi, phạt Xuân Yểu xuống hạng ba một tháng, nếu biểu hiện tốt thì thăng lên hạng nhì, vị trí đầu bảng nàng ta làm không được thì chỉ dạy cho Lăng Nô đi! Liên Tam gia cũng không ngừng hỏi ngươi là muốn gặp Xuân Yểu một lần mà, sắp xếp cho đêm nay là được”
 
Liên Tam gia cũng xem như khách quen của Mãn Phương Lâu và Cạnh Hương Lâu, gã có nhiều mánh khóe lại thích dùng đạo cụ và thuốc, lúc trước Xuân Yểu được xem như bảo bối, đương nhiên không cần tiếp loại khách như Liên Tam, Xuân Yểu cũng trở thành món ăn Liên Tam không cắn được, vô cùng nhớ thương.
 
“Còn nữa, cuối tháng có mấy đợt du thuyền, để Xuân Yểu lên thuyền thì có thể mời chào thêm chút mối.” Tả Cầm luôn đối đãi lý trí với các cô nương, mọi sự trừng phạt đều xem xét đến lợi ích trong lâu, cũng để cho các hoa nương mắc lỗi phải ghi nhớ trong lòng.

 
“Được rồi Cầm Nhi, ngươi nói là được, chỉ cần nói mấy lời tốt cho ta với chủ tử thôi, lần này là ta quản lý không tốt, ta nhận lỗi với ngươi.” Xuân Yểu không biết số người muốn ra giá cho Hương Nô rất nhiều, nếu đêm nay Hương Nô thật sự bị vấy bẩn thì Tả Cầm và Tả Kỳ không thể thoát tội được.
 
“Mỗ mụ, cầu xin ngài! Không được!” Nghe vậy, khuôn mặt Xuân Yểu bị dọa trắng bệch.
 
Mãn Phương Lâu cũng giống Cạnh Hương Lâu, có năm tầng lầu, cấp bậc kỹ nữ cũng chia làm năm cấp, từ cao đến thấp lần lượt là: Đầu bảng, hạng nhì, hạng ba, hạng tư, ỷ hoa.
 
Lầu một là nơi của ỷ hoa, chính là kỹ nữ hạng bét, ỷ hoa là kiểu tựa cửa bán rẻ tiếng cười, cần phải ra ngoài kiếm khách, lầu một không có phòng riêng, chỉ có một khu chung, cách mấy cái mành là không gian làm việc của ỷ hoa, bị đưa xuống lầu một là những kỹ nữ qua 3 năm, 5 năm vẫn không tìm được khách chuộc thân, hơn phân nửa là gần 25 tuổi, nữ tử hơn 25 tuổi ở hoa lâu đều ốm đau, thương tích đầy mình, khó có thể sống lâu, nếu cứ tiếp tục thì sẽ biến thành bà tử trong lâu, kiếp sống thê lương chỉ biết vẩy nước quét nhà nấu cơm.
 
Đãi ngộ, chất lượng khách mà năm cấp bậc phải tiếp hoàn toàn khác nhau, đương nhiên đầu bảng được ưu đãi nhất, các nàng ở lầu 5, chỉ có năm gian phòng, mỗi người có một nô tỳ hầu hạ, một đêm đầu bảng chỉ cần tiếp một khách, chỉ có thể cắm vào huyệt, không thể đi cửa sau, nếu muốn thổi sáo thì phải tăng giá, một ngày nhiều nhất cũng chỉ có 3 lần, nhưng nếu gặp khách quen thì hoa nương sẽ tự mình điều chỉnh. Hoa nương hạng nhì ở lầu 4, lầu 4 có mười gian phòng, một ngày hạng nhì cần tiếp ít nhất hai khách hoặc một khách hai lần, có thể đi cửa sau và thổi sáo nhưng không thể sử dụng đồ chơi.
 
Hạng ba thì ở lầu 3, lầu 3 có mười lăm gian phòng, hai người có chung một nô tỳ, một ngày cần tiếp bốn lần, hơn nữa bắt đầu từ hạng ba thì một lần có thể xài chung nhiều người, nói cách khác nếu không đủ tài chính thì vài người có thể gom tiền rồi mua một lần.
 

Bắt đầu từ hạng ba, nếu xin nghỉ nguyệt sự thì sau khi nghỉ xong phải thêm một lần nữa trong năm ngày tiếp theo.
 
Với Xuân Yểu mà nói, bị hạ xuống hạng ba giống như bị đưa vào địa ngục vậy.
 
“Mỗ mụ, ta biết sai rồi.”
 
“Không, ngươi không biết, từ trước kia ngươi đã như thế rồi, bảo thủ.” Tả Cầm lạnh lùng nhìn Xuân Yểu: “Lúc này để ngươi phải chịu dạy dỗ cho tốt, sau này đừng có khiêu chiến quy củ.” Không có phép tắc thì ra khuôn khổ gì? Nếu lúc này đây không nghiêm khắc trừng trị thì sau này những cô nương khác cũng có thể lặp lại y chang, thế thì chẳng phải sẽ loạn thành nồi cháo sao?

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận