Thân Đồ Khiếu nói rất chân thành, Hương Nô chỉ cảm thấy hai má của mình đang dần nóng lên.
Động tác cài trâm của nam nhân rất trơn tru, giống như đã làm vô số lần cho nàng vậy. Những nam nhân bình thường không có kinh nghiệm cài trâm cho nữ nhân, sẽ cắm thẳng vào luôn, như vậy cây trâm sẽ rất dễ bị lỏng, thế nhưng hắn lại rất tỉ mỉ cắm nghiêng rồi còn quấn lên búi tóc, như vậy mới có thể vừa ngay vừa gọn.
Hương Nô có một cảm giác, nam nhân này như nhìn một người khác xuyên qua nàng, nàng nhớ lại tiếng gọi “Hương Hương” thâm tình của hắn trong đêm đó, trong lòng cảm thấy vô cùng phức tạp.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hương Nô không nhúc nhích, Thân Đồ Khiếu điều chỉnh góc độ của cây trâm một chút, lát sau mới vừa lòng gật đầu: “Rất đẹp.” Xinh đẹp giống như trước kia.
Nụ hoa mười bốn tuổi mới như, khiến người ta rất chờ mong dáng vẻ khi đóa hoa này nở rộ.
“Đại tướng quân cũng biết ý nghĩa cài trâm sao?” Câu hỏi của Hương Nô có tìm tòi nghiên cứu, có tò mò.
Ở Đại Thịnh, nữ tử chưa lập gia đình tự mình cài trâm, có ý cầu thú. Đương nhiên, nơi phong nguyệt như thế, không phải những nam tử kia không cài trâm cho hoa nương, có điều chỉ là phù phiếm mà thôi, hơn nữa lại còn cực kỳ không tôn trọng thê tử, thê tử tương lai của mình, có thể xem như vũ nhục.
Hương Nô không ngờ Thân Đồ Khiếu lại có hành vi càn rỡ, đường đột như vậy, dù sao ở đêm qua, hắn không khác Liễu Hạ Huệ chút nào, sao ngày hôm nay lại… làm nhục người như vậy.
“Ta biết.” Thái độ của Thân Đồ Khiếu vô cùng nghiêm túc, hắn có một loại mị lực có thể khiến lời nói của mình được người khác tin tưởng, há miệng nói một chữ cũng nặng ngàn cân.
Hương Nô cũng sắp tin tưởng hắn rồi, có điều nàng lấy lại tinh thần rất nhanh, trên mặt giữ một nụ cười xinh đẹp: “Đại tướng quân không thể trêu ghẹo nô gia, chúng ta chỉ mới gặp mặt hai lần!” Nàng muốn xem nhẹ mọi thứ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nàng đã bước qua độ tuổi mơ mộng, cũng không xứng để mơ mộng.
Thái độ xa cách và không mấy vui vẻ của Hương Nô khiến Thân Đồ Khiếu cực kỳ hốt hoảng, tuy rằng trên mặt Hương Nô mang theo nụ cười nhưng Thân Đồ Khiếu biết nàng đã tức giận.
Hắn lo lắng, đôi mày rậm cũng nhướng lên, nếu bị thuộc cấp của hắn nhìn thấy thì họ sẽ sợ như cháu trai, có điều bây giờ Hương Nô không sợ hắn, xem như nó là tin tốt duy nhất hiện nay rồi.
'Không phải lần đầu tiên gặp mặt! ' có trời mới biết Thân Đồ Khiếu khát vọng gặp lại Hương Nô biết bao nhiêu? Nhưng đây thật sự quá không thực tế, không nói Hương Nô tin hay không, chẳng lẽ chính hắn còn không rõ câu chuyện này nghe hoang đường biết bao nhiêu?
Chỉ sợ sau khi nói, hắn sẽ bị Hương Nô xem như kẻ điên, đó là điều mà hắn tuyệt đối không thể chấp nhận được.
Thân Đồ Khiếu hít sâu một hơi, nói những lời mình chuẩn bị rất lâu: “Cuối tháng này, ta muốn chuộc thân cho cô nương, thật không dám giấu giếm, ta chú ý tới cô nương là vì phụ thân của nàng, năm đó phụ thân nàng thích làm việc thiện, lần đầu tiên ta lên chiến trường ngay khi quốc khố thiếu hụt, lương thảo tiếp ứng không đủ, lúc lương thảo sắp cạn kiệt, nhờ vào lương thảo của nhóm thương nhân bán muối phụ thân của nàng dẫn đầu mới giải quyết được khó khăn đó.”
“Lúc ấy ta đã nghĩ nhất định phải báo đáp ân đức của phụ thân nàng, không ngờ… sau khi thắng ta vẫn luôn rất bận rộn, đến khi nhớ lại chuyện này mới biết ân nhân đã gặp nạn.” Lời này rất gượng ép nhưng cũng không hoàn toàn là giả, đúng thật là phụ thân của Hương Nô thích làm việc thiện, luôn dẫn đầu xây cầu lót đường, trước khó khăn của đất nước cũng hào phóng giúp tiền, chỉ tiếc người tốt không sống lâu.
Có chuyện phụ thân của Hương Nô tiếp tế lương thảo, Hương Nô cũng biết.
“Vậy nên ngài muốn chuộc thân cho Hương Nô là vì báo đáp ân đức của phụ thân sao?” Hương Nô không ngốc, với lý do trăm ngàn chỗ hở như thế, nàng có thể nghĩ ra đủ phương pháp bác bỏ.
Nếu nói như vậy, phụ thân không chỉ có một mình nàng là nữ nhi, thế mà hắn lại không nhắc tới Xuân Yểu.
Dù trong lòng của Hương Nô nghi ngờ bao nhiêu thì nàng vẫn giả vờ hoàn toàn không biết gì, với thân phận hiện giờ của nàng, chỉ cần có người nguyện ý ra giá mua nàng, chẳng lẽ nàng còn có thể nói không ư?
---------------
Hương Nô: Động tác cắm trâm của Đại tướng quân vô cùng thành thạo, chẳng lẽ là tay già đời chốn phong nguyệt!
Đại tướng quân: Oan uổng ~ ta chỉ cắm Hương Nô thôi… đợi tí, câu vừa rồi không đúng lắm, mà hình như cũng đúng… (bối rối)