Trên khuôn mặt anh ta là nụ cười dâm đãng!
Trương Minh Vũ cắn răng, không còn tâm tư gì để tiếp tục chiến đấu tại đây nữa.
Anh lấy đà lao thẳng về phía người thanh niên.
Đạp một phát, bật nhảy lên cao.
"Đi chết đi!"
Trương Minh Vũ gầm lên một tiếng.
Ngay sau đó, anh vung cú đấm đập vào đầu tên thanh niên một cách tàn bạo.
Dùng hết sức vào một quyền này!
Ánh mắt Trương Minh Vũ cũng đầy hung tàn!
Đôi mắt đẹp của Hàn Thất Thất sáng rỡ.
Cô ta được cứu rồi ư?
Đinh Ninh cũng cực kỳ mong chờ!
Người thanh niên thản nhiên liếc mắt nhìn anh, giơ tay nhẹ nhàng chộp lấy.
Người Trương Minh Vũ khựng lại.
Trời ơi...
Hàn Thất Thất chết trân.
Trương Minh Vũ thảng thốt quá đỗi.
Cú đấm này chứa đựng toàn bộ sức mạnh của anh vậy mà bị anh ta tóm lấy một cách hời hợt vậy ư?
Ừng ực!
Trương Minh Vũ nuốt nước miếng một cách khó khăn.
Sao người thanh niên này có thể mạnh đến thế chứ!
Anh ta cất giọng đầy dửng dưng: "Đấu với tao? Mày không xứng!"
Anh ta nói câu ấy rồi hất mạnh tay lên!
Bị tác động một lực lớn đầy đột ngột.
Điều này làm Trương Minh Vũ phát hoảng.
Chưa kịp nghĩ nhiều, người anh đã bay lên một cách bất ngờ!
Sắp gãy tay rồi!
Tim Trương Minh Vũ giật thót!
Ầm!
Một tiếng động nặng nề vang lên.
Trương Minh Vũ va thật mạnh xuống đất, cú va chạm lớn đến nỗi dường như cả ngũ tạng lục phủ cũng chấn động!
Trời ạ…
Trương Minh Vũ cố chịu đựng cơn đau đớn, gắng gượng đứng dậy.
Trong mắt anh đầy vẻ hoảng sợ!
Sao người thanh niên này có thể kinh khủng như thế!
Người gì mà mạnh quá vậy…
Ừng ực!
Trương Minh Vũ nuốt nước miếng trong bàng hoàng.
Hàn Thất Thất và Đinh Ninh cũng sững sờ.
Người hay yêu quái đây?
Người thanh niên vỗ tay một cái rồi từ tốn lên tiếng: "Tao nói rồi, mày không xứng". .
||||| Truyện đề cử: Sát Thần Chí Tôn |||||
Dứt lời, anh ta nhìn Trương Minh Vũ bằng ánh mắt đầy khinh thường.
Anh siết chặt tay.
Nhưng…
Hàn Thất Thất hơi mím môi, đôi mắt đẹp vô cùng hốt hoảng!
Nét mặt Đinh Ninh trở nên nặng nề.
Sau đó, người thanh niên phất tay rồi bảo: "Mang đi".
Nhận được lệnh từ anh ta, mấy tên tay chân lập tức bước tới.
Trương Minh Vũ gắng gượng đứng dậy.
Nhưng chưa đợi anh nhúc nhích thì có một cơn gió quét tới!
Trương Minh Vũ hoảng hốt né tránh!
Dù vậy, nơi đùi vẫn truyền lại cảm giác đau đến điếng người!
Shh!
Trương Minh Vũ hít một hơi thật sâu!
Đau quá!
Đau tận xương tủy!
Tốc độ nhanh thật!
Trương Minh Vũ bấu chặt vào đùi, ánh mắt cho thấy anh đang vô cùng căng thẳng!
Người này… nói là ngang cơ Long Tam cũng không ngoa!
Người thanh niên liếc nhìn anh một cách khinh rẻ, chậm rãi hỏi: "Tao còn đứng đây mà mày đã đòi chạy à?"