Chuyện này...
Cơ thể Trương Minh Vũ bỗng trở nên căng cứng!
Nhưng anh còn chưa kịp suy nghĩ, một tiếng nổ bỗng vang lên: “Ầm!”
Ong!
Tai Trương Minh Vũ chợt ù đi!
Một sức mạnh cường đại cuốn tới trong không trung!
Trương Minh Vũ hoàn toàn chết lặng!
Từ nhỏ tới lớn anh chưa từng trải qua cảnh tượng như vậy!
Cơ thể mất kiểm soát!
Ngay sau đó, một sức mạnh truyền tới cánh tay.
Cơ thể anh bay lên không trung!
Trong mắt Trương Minh Vũ đầy vẻ hoang mang!
Ầm!
Một âm thanh trầm đục vang lên.
Nhưng Trương Minh Vũ cảm nhận được âm thanh này truyền tới từ trong cơ thể!
Ngay sau đó, một mùi thơm truyền vào mũi!
Trương Minh Vũ không thể suy nghĩ nhiều.
Toàn bộ tòa nhà lập tức rung chuyển, chấn động kịch liệt!
Ừng ực!
Trương Minh Vũ khó khăn nuốt nước bọt.
Anh không biết gì cả, chỉ biết bây giờ bản thân đang nằm trên mặt đất!
Một lúc lâu sau, âm thanh dần biến mất, tòa nhà cũng dần yên tĩnh lại.
Tai Trương Minh Vũ vẫn ù!
Mở mắt ra...
Hả?
Trong mắt Trương minh Vũ thoáng qua vẻ mê man!
Trước mặt anh là một gương mặt xinh đẹp đầy vẻ nghiêm túc.
Lúc này Trương Minh Vũ mới phát hiện thì ra là Tần Minh Nguyệt đang bảo vệ anh dưới thân!
Cơ thể hoàn toàn dán sát vào nhau! . Truyện Võng Du
Ừng ực!
Trương Minh Vũ nuốt nước bọt.
Hơi hoang mang.
Một lúc lâu sau, vẻ mặt Tần Minh Nguyệt nghiêm túc hỏi: “Anh sao rồi? Có sao không?”
Nhưng giọng cô ta vô cùng mơ hồ.
Trương Minh Vũ khó khăn lắc đầu.
Ngay sau đó, dưới sự hỗ trợ của Tần Minh Nguyệt, anh chật vật đứng dậy.
Trương Minh Vũ lấy lại bình tĩnh, mắt lập tức nhìn về phía cửa sắt.
Lúc này mới nhận ra cánh cửa sắt... Vẫn chưa sập xuống!
Quá cứng!
Khóe miệng Trương Minh Vũ chậm rãi nở nụ cười.
Một lúc lâu sau, tai anh dần hết ù, nhưng bên ngoài vẫn không hề có động tĩnh gì!
Tần Minh Nguyệt hơi nhăn mày, nói: “Cẩn thận”.
Trương Minh Vũ nặng nề gật đầu.
Những chiến sĩ khác cũng lần lượt đứng dậy, vẻ mặt đầy cảnh giác!
Bụp bụp bụp!
Bỗng nhiên, một tiếng va chạm chói tai vang lên.
Hả?
Trương Minh Vũ cau mày.
Nhìn về phía phát ra tiếng động, mới phát hiện âm thanh truyền tới từ đỉnh đầu!
Đây là...
Đôi mắt Trương Minh Vũ hiện lên vẻ kinh ngạc.
Phía trên bắt đầu rơi xuống mảnh vụn.
Không lâu sau, một cái mũi khoan sắc bén xuất hiện trong tầm mắt!
Trương Minh Vũ nghiêm túc nói: “Không hay rồi, bọn chúng muốn đi xuống từ phía trên!”
Tần Minh Nguyệt quát một tiếng: “Lại đây, phòng thủ!”
Tất cả chiến sĩ nhanh chóng chạy tới!
Sắc mặt Trương Minh Vũ nghiêm nghị.
Ầm! Ầm! Ầm!
Tiếng khoan tường nặng nề vang lên!
Tất cả chiến sĩ lui về phía sau, cẩn thận nhìn chằm chằm trần nhà!
Không ngăn được!
Trương Minh Vũ cũng trở nên nghiêm túc.
Soạt soạt!
Chẳng mấy chốc, trần nhà bị phá vỡ!
Ôi trời...
Trương Minh Vũ yên lặng thở dài.
Bắt đầu chiến đấu!
Giọng nói tức giận của sếp Trần vang lên: “Nhảy xuống cho tôi!”
Tiếng bước chân dồn dập!
Ngay sau đó, một chiến sĩ mặc quân phục nhảy xuống!
Một đám chiến sĩ ùa lên!
Trương Minh Vũ cau mày.
Quá chậm.
Soạt soạt soạt!
Đột nhiên, tiếng máy khoan lại vang lên.
Trong lòng Trương Minh Vũ chùng xuống.
Nhìn về phía tiếng máy khoan, mới phát hiện những nơi khác trên hành lang cũng bắt đầu rơi bụi!
Bên này có người liên tục nhảy xuống.
Nhưng dù sao cũng ít người.