Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Ngay sau đó, Trương Minh Vũ dùng cả hai tay, nắm đấm rơi thẳng xuống đầu và lưng Dạ Thập Nhị như vũ bão!

Dạ Thập Nhị khổ sở kêu rên!

Không thể phản kháng!

Ở bên kia, tất cả chiến sĩ đều ngã trên mặt sàn.

Nhưng thành viên của Thần Ẩn... không thiếu ai!

Bịch bịch!

Tần Minh Nguyệt và Sơn Bản Lộ đánh nhau vài chiêu, rồi lần lượt rút lui!

Đám người Thần Ẩn nhanh chóng đứng sau lưng Sơn Bản Lộ.

Tần Minh Nguyệt chỉ còn lại một mình!

Không xong rồi.

Khuôn mặt lạnh lùng của Tần Minh Nguyệt đầy vẻ nghiêm túc!

Sơn Bản Lộ cười nhạo không ngớt!

“A!”

Đột nhiên một tiếng gào đầy đau đớn vang vọng khắp căn phòng!

Gì vậy?

Mọi người sững sờ.

Thẫn thờ quay đầu lại.

Dạ Thập Nhị bị Trương Minh Vũ đè chặt dưới thân, không ngừng chịu đòn!

Mọi người đều ngây ngốc.

Sơn Bản Lộ hoang mang ngơ ngác!

Sao... lại bị đánh nữa vậy?

Tần Minh Nguyệt nở một nụ cười nơi khóe môi.

Trương Minh Vũ hoàn toàn không để tâm tới việc gì khác, mọi sự chú ý đều tập trung lên người Dạ Thập Nhị.

Âm thanh gào thét đã giảm đi không ít.

Nhưng nắm đấm của Trương Minh Vũ không hề có ý định dừng lại!

Anh không ngừng vung tay!

Cơn giận lần trước... trút hết vào những cú đấm lần này!

Đầu óc Dạ Thập Nhị ong ong, trước mắt như tối sầm lại!

Sơn Bản Lộ cau mày, hét lớn: “Dừng tay!”

Trương Minh Vũ giật mình, ngơ ngác ngẩng đầu lên.

Sơn Bản Lộ nheo mắt lại, lạnh lùng nói: “Thằng nhóc, mày biết tao với gã là...”

Rầm!

Âm thanh nặng nề cắt ngang lời nói của Sơn Bản Lộ!

Trương Minh Vũ lại vung nắm đấm, hoàn toàn không thèm để ý đến hắn!

Chuyện này...

Trong mắt Sơn Bản Lộ hiện lên sự bàng hoàng.

Khóe môi Tần Minh Nguyệt từ từ vẽ ra một đường cong tinh tế.

Người đàn ông thú vị.

Sơn Bản Lộ siết chặt nắm đấm, giận dữ hét lên: “Ngây ra đó làm gì? Kéo ra cho tao!”

Vừa dứt lời, hai thành viên trong tổ chức nhanh chóng lao tới chỗ của Trương Minh Vũ!

Tần Minh Nguyệt mỉm cười nói: “Sắp bị chó cắn rồi”.

Hả?

Trương Minh Vũ hoảng sợ nói: “Chó? Vậy thì không đánh nữa!”

Dứt lời anh chạy nhanh tới bên cạnh Tần Minh Nguyệt.

Khó khăn thở hổn hển!

Quá mệt...

Ánh mắt của hai thành viên Thần Ẩn tràn đầy vẻ tức giận!

Nhưng...

Cuối cùng, hai người họ chỉ có thể đỡ Dạ Thập Nhị đang hấp hối đứng dậy.

Sơn Bản Lộ hít một hơi thật sâu, lạnh lùng nói: “Đưa gã tới bệnh viện!”

Hai người gật đầu.

Nhanh chóng giao Dạ Thập Nhị cho hai chiến sĩ vừa mới chiến đấu.

Chiến sĩ dẫn người rời đi.

Sơn Bản Lộ nhìn Trương Minh Vũ bằng ánh mắt lạnh tanh, tức giận nói: “Thằng nhóc, mày lại định khiêu khích tao à?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui