Cô ấy vừa nói xong, tất cả đều choáng váng.
Hà Gia Hoa lập tức trợn to mắt lên.
Ngay sau đó, tiếng cười vang vọng khắp nơi.
Mãi đến lúc này, bọn họ mới hiểu được, Vương Vũ Nam không có ý định tiếp tục đấu giá mà chỉ muốn cho Hà Gia Hoa hao thêm một khoản tiền.
Mọi người đồng loạt dồn ánh mắt bội phục về phía Vương Vũ Nam.
Chơi ác thật sự!
Một câu nói trị giá một trăm triệu!
Cuối cùng, Hà Gia Hoa cũng tỉnh táo lại, lòng hối hận khôn nguôi.
Nhưng không đợi hắn nghĩ được gì thêm, người chủ trì đã kích động hô: "Một trăm chín mươi triệu lần thứ ba, bán!"
Rầm!
Chiếc búa hạ xuống, cán búa bằng gỗ cũng bị người chủ trì đập gãy đôi!
Ực!
Hà Gia Hoa chật vật nuốt nước miếng, cho tới lúc này, hắn mới nhận ra mình bị người ta chơi một vố!
Lửa giận phừng phừng bừng lên trong lòng hắn.
Vương Vũ Nam cũng nhịn không được bèn che miệng cười trộm, quay sang giơ ngón cái tán thưởng Trương Minh Vũ.
Cô ấy đã phục anh sát đất rồi!
Chỉ có Lâm Kiều Hân ngồi bên dưới đang ngẩn người, đáy mắt tràn đầy phức tạp.
Lẽ nào... lại phải tới tìm Hà Gia Hoa để hợp tác sao?
Nghĩ tới đây, cô chợt thấy lòng ngổn ngang trăm mối. . Bạ𝓷 có biết tra𝓷g truyệ𝓷 { t r ù m t r u y ệ 𝓷.v𝓷 }
Hà Gia Hoa lại không có tâm trạng nghĩ ngợi thêm, hắn siết chặt nắm tay, thân mình đã bắt đầu run rẩy.
Một trăm triệu!
Mất trắng một trăm triệu!
A!
Hà Gia Hoa tức giận vô cùng, ánh mắt hừng hực lửa giận như sắp phun trào.
Nhưng cuối cùng, hắn chỉ đành nhẫn nhịn.
Người chủ trì kích động nói: "Vâng thưa quý vị, buổi đấu giá hôm nay đến đây là kết thúc. Tiếp theo xin mời phó hội trưởng Chu lên đây ạ!"
Bên dưới vang lên tiếng vỗ tay.
Hà Gia Hoa oán độc nhìn về phía Trương Minh Vũ, nhưng nỗi hận này chỉ có thể nuốt ngược vào trong.
Bất kể thế nào, lần này cũng coi như hắn đã thắng Trương Minh Vũ.