Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Anh không thèm e sợ, cười phá lên: “Thế chúng ta hãy xem thử xem cậu anh đến trước hay là tôi đánh chết anh trước!”

Dứt lời, anh sải bước lao vọt về phía hắn ta!

Vương Thiết Trụ lập tức hoảng hốt gào lên: “Anh… anh đừng có tới đây! Đứng lại đi! Đứng lại!”

Thế nhưng Trương Minh Vũ không thèm ngó ngàng gì tới lời hắn ta nói, tàn nhẫn đá một cú thật mạnh vào giữa bụng hắn ta!

Cả người hắn ta mất cân bằng lảo đảo ngã xuống, cái mông đập mạnh xuống đất!

Anh nhìn xuống hắn ta, lạnh giọng nói: “Đời này tôi ghét nhất là những kẻ có chút quyền hạn cậy thế đè đầu cưỡi cổ người dân như anh!”

“Anh có thể gọi cậu anh tới, hôm nay chúng ta sẽ đến toà án xét xử rõ ràng!”

“Anh làm ra chuyện táng tận lương tâm như vậy, để xem cậu anh có dám bao che cho không!”

“Ức hiếp người dân không hiểu pháp luật hả?”

“Có ông đây hiểu luật!”

Câu nói cuối cùng của anh tràn đầy khí thế!

“Hay lắm!”


Bố Vương Vũ Nam kích động gào ầm lên!

Ông ấy điên cuồng vỗ tay hoan hô!

Toàn bộ người đứng ở phe bên trái đều bị kích động.

Ánh mắt sáng rực rưng rưng nước mắt!

Câu nói của Trương Minh Vũ đã chạm tới nỗi niềm tận đáy lòng của họ!

Bọn họ cũng đã chán ghét cuộc sống bị đày đoạ như nô lệ này từ lâu!

Thế nhưng nhà Vương Thiết Trụ có tiền có quyền, bọn họ thực sự không đắc tội nổi!

Muốn kiện ra toà cũng chẳng biết làm cách nào! Tiền cũng chẳng đủ để theo kiện!

Lỡ như thất bại, cuộc đời này của bọn họ sẽ không còn gì để cứu vãn!

Đến cả một vài người đứng bên phải cũng bắt đầu dao động, thế nhưng lại bị mấy mụ đàn bà đứng trước trừng mắt cảnh cáo.

Trần Thắng Nam đứng một bên quan sát, hai mắt toả sáng!


Lần này cô ta đã đưa ra lựa chọn đúng đắn!

Vương Thiết Trụ ngẩn người, trong mắt tràn đầy kinh hãi!

Hắn ta hoành hành bá đạo đã quen, trước giờ chưa từng có ai dám chống đối lại hắn ta!

Hắn ta vốn chẳng hiểu biết gì về pháp luật và kiện cáo!

Trong suy nghĩ của hắn ta, tất cả đều có thể giải quyết nhờ sức mạnh!

Thế nhưng nghe Trương Minh Vũ nói như vậy, hắn ta không khỏi luống cuống…

Một lúc lâu sau, hắn ta mới giận dữ quát: “Cho dù không gọi cậu tôi tới thì anh có biết chúng tôi cung cấp thực phẩm cho ai không hả?”

“Là cho các trung tâm thương mại lớn của Hoa Châu!”

“Anh dám cả gan cướp đoạt nguồn hàng của người ta, không sợ bị trả thù à?”

Trương Minh Vũ nhướng mày, khinh thường cười hỏi: “Anh cung cấp cho ai liên quan quái gì đến tôi?”

Hắn ta đột nhiên đứng bật dậy, lớn tiếng gào: “Đối tác của tôi là nhà họ Dịch của Hoa Châu đấy!”

“Anh dám tranh giành với nhà họ Dịch không?”

Nghe thấy thế, anh không khỏi sững sờ.

Nhà họ Dịch…

Lúc này anh mới giật mình hiểu ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận