Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Ngay sau đó, một tiếng vang trầm đục từ trên người gã ta truyền ra!

Cả người gã ta mất khống chế bay ngược ra ngoài!

Chỉ trong mười mấy giây ngắn ngủi, hai gã vệ sĩ đều đã bị anh đánh ngã ra đất!

Hự!

Tiếng hít khí lạnh dồn dập vang lên!

Tất cả mọi người đều không khỏi khiếp sợ!

Đây… là ai?

Đám người vây xem xung quanh đồng loạt trợn tròn mắt, kinh ngạc không khép được miệng lại.

Bà Hà đứng như trời trồng tại chỗ!

Lý Phượng Cầm cũng chết lặng! Trong mắt tràn đầy mê mang!

Anh… vẫn còn là thằng con rể vô dụng trước kia của bà ta sao?

Trương Minh Vũ ngẩng đầu lên, nhếch miệng cười hỏi: “Còn vệ sĩ nào khác không?”

Bà Hà giận run người, miệng hé mở không nói nổi câu nào!

“Mày… chúng mày cứ chờ đấy! Chờ đấy cho tao!

Bà ta nổi giận gầm lên rồi xông ra bên cạnh gọi điện thoại!

Ánh mắt anh lập tức tràn đầy hưng phấn!

Vẫn còn người nữa sao?

Không biết lý do gì khiến anh bắt đầu có khát vọng chiến đấu!

Thế nhưng đánh với kẻ thua xa mình này chẳng có gì thú vị cả.

Phải bị đánh thật đau! Mới sảng khoái!

Bà Hà vừa mới đi khỏi, ông chủ Chu vội vàng đứng ra, nghiêm nghị quát: “Các người… các người dám gây chuyện ở Marmart!”

“Có tin tôi báo công an tới bắt các người về đồn hết không hả?”

Nghe thấy lời đe doạ này, sắc mặt Lý Phượng Cầm liền căng thẳng hẳn lên.

Trương Minh Vũ lại nở nụ cười thích thú.

Anh vẫn chưa tìm ông chủ Chu tính sổ, ông ta lại chủ động sấn tới!

“Ông báo hay là để tôi báo?”, anh bật cười chất vấn.

Ông chủ Chu lập tức ngẩng người, nghi hoặc hỏi: “Cậu nói vậy là có ý gì? Cậu làm gì có tư cách báo công an?”

Anh lạnh giọng đáp trả: “Ông bán một bộ quần áo với giá một triệu ba, thương hiệu có biết không? Cục quản lý thị trường có biết không?”

Anh vừa dứt lời, nụ cười đắc ý trên mặt ông ta lập tức trở nên cứng đờ!

Chỉ một câu nói đã doạ ông ta sợ chết khiếp!

Ông chủ Chu sợ ngây người, ánh mắt hiện lên tia hoảng loạn, cả giận nói: “Cậu đừng có ăn nói vớ vẩn! Cậu có biết đây là gì không hả? Đây là… đây là cách kinh doanh đặc thù của Marmart chúng tôi!”

Anh cười lạnh một tiếng: “Vậy hả? Cách kinh doanh đặc thù này của Marmart… là do ông quy định à?”

“Sao tôi chưa nghe nói tới bao giờ?”

Nghe anh nói vậy, ông chủ Chu lập tức chột dạ!

Đám người xung quanh cũng nhao nhao cười chế giễu, khinh thường đánh giá Trương Minh Vũ!

Marmart có địa vị gì?

Đây là nơi quy tụ toàn bộ các thương hiệu hàng đầu của Hoa Châu!

Anh làm gì có tư cách được biết cách kinh doanh của người ta như thế nào?

Sau khi lấy lại được tinh thần, ông chủ Chu lập tức nhìn anh với ánh mắt miệt thị!

Bấy giờ bà Hà cũng quay lại, lạnh giọng quát: “Mày là cái thá gì? Mày có tư cách biết chuyện của Marmart sao?”

Câu nói này chính là tiếng lòng của tất cả mọi người ở đây.

Đến cả Lý Phượng Cầm cũng lộ vẻ mặt ghét bỏ!

Anh cũng chợt tỉnh ngộ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui