Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Bà Hà thấy vậy mắt lóe lên tia lạnh lẽo!

"Thằng nhãi, mày... chết rồi!", bà Hà nghiến răng nghiến lợi nói!

Bà ta vừa dứt lời, có một đám người lập tức lao vào cổng!

Trương Minh Vũ ngẩng đầu nhìn, kinh ngạc phát hiện ra người dẫn đầu lại là người quen.

Hà Gia Hoa!

Không ngờ...

Trương Minh Vũ cười khẩy.

Vốn định giải quyết xong nhà họ Dịch liền giải quyết đến nhà họ Hà.

Không ngờ, Hà Gia Hoa lại đến tận cửa!

Anh chắc chắn phải tiêu diệt nhà họ Hà!

Đây chính là cơ hội không tồi!

Sắc mặt Hà Gia Hoa âm trầm, đằng sau lưng còn có bảy tám tên vệ sĩ theo sau.

Bọn chúng bước lớn từng bước, khí thế hùng hồn.

Bà Hà nước mắt ngắn nước mắt dài, khóc mếu nói: "Con trai của mẹ! Mẹ con bị người ta sỉ nhục! Hu hu hu, con trai, con phải đòi lại công bằng cho mẹ!"

Nghe thấy bà ta nói vậy, khóe miệng Trương Minh Vũ co giật liên hồi.

Động tác này... sao mà giống Lý Phượng Cầm thế chứ?

Lý Phượng Cầm cũng ngớ người, mắt lóe lên vẻ hoảng sợ!

Bà ta không biết bà Hà!

Nhưng bà ta biết Hà Gia Hoa!

Sao bà ta có thể ngờ bà Hà là mẹ Hà Gia Hoa được chứ?

Cái này...

Lý Phượng Cầm trợn tròn mắt há hốc mồm, trong lòng bắt đầu cảm thấy lo lắng.

Vốn nghĩ tình hình hiện giờ của nhà họ Lâm đã tệ lắm rồi, nếu như vì bà ta đắc tội nhà họ Hà mà...

Nghĩ đến đây, tim Lý Phượng Cầm đập thình thịch!

Bà ta nhìn khắp nơi, cuối cùng nhìn về phía Trương Minh Vũ!

Trương Minh Vũ cũng chẳng nghĩ gì nhiều, anh mỉm cười, im lặng đứng đợi.

Làm thế nào để không để lộ thân phận của mình nhỉ?

Lửa giận trong mắt Hà Gia Hoa bùng lên, hắn lạnh lùng nói: "Ai? Ai dám động vào mẹ tôi?"

Trần Thắng Nam nhíu mày, ánh mắt tràn ngập sự lo lắng.

Nhà họ Hà không dễ gì đối phó.

Bà Hà duỗi tay chỉ về Lý Phượng Cầm, bà ta tức giận nói: "Con mụ này! Đã mù còn đâm vào mẹ, vậy mà chết không chịu nhận tội! Không chịu đền tiền!"

Bà ta nói xong, Hà Gia Hoa liền nhìn Lý Phượng Cầm!

Lý Phượng Cầm trợn tròn mắt, ánh mắt tràn ngập sự kinh ngạc!

Quả nhiên...

Mắt bà ta đảo liên hồi, não cũng quay mòng mòng!

Hà Gia Hoa cười khẩy nói: "Không đền tiền. Được, đưa đi cho tôi!"

"Lúc nào đền tiền, lúc đó tôi sẽ thả!"

Vừa nói xong mấy vệ sĩ đứng sau bước nhanh về phía Lý Phượng Cầm.

Mọi người lại cười khẩy.

Ngay cả bọn họ cũng không ngờ bà Hà là người nhà họ Hà!

Lần này... có kịch hay để xem rồi!

Lý Phượng Cầm lo sốt vó!

Bây giờ không phải chuyện đánh nhau hay không nữa!

Một lúc sau, Lý Phượng Cầm hoảng loạn nói: “Đừng đừng đừng... đừng ra tay! Tôi đền tiền! Tôi đền tiền được chưa?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui