Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Trương Minh Vũ bật cười nói: “Đương nhiên là làm sáng tỏ mọi chuyện rồi. Tôi phải chứng minh cho mọi người thấy, đồ các người đã ăn không hề khó ăn như các người đã nói!”

Mọi người đều ngây người.

Chuyện đến nước này, họ cũng không biết nên tin lời ai nữa.

Lý Đình Đình nổi trận lôi đình gầm lên: “Sao hả? Anh còn muốn ăn đồ tôi đã ăn rồi sao? Từ bỏ ý đồ này đi!”

“Tôi thà đổ cho chó ăn còn hơn để anh ăn!”

“Còn mơ mộng chiếm lợi từ tôi hả? Đừng hòng!”

Nghe cô ta nói vậy, đám người cũng dần hiểu ra.

“Đúng là không biết xấu hổ! Còn định ăn đồ Đình Đình đã ăn!”

“Phí sức vòng vèo chỉ vì một cái hôn gián tiếp thôi hả? Buồn nôn quá đi mất!”

“Đồ ăn khó ăn thì nhận đi, sau này cải thiện là được. Cứ cắn mãi không chịu nhả chỉ vì việc này thôi sao?”



Đám fan hâm mộ của Lý Đình Đình bắt đầu lớn tiếng mắng chửi.

Ai nấy đều tức giận đùng đùng.

Anh lắc đầu tỏ vẻ bất lực.

Suy nghĩ của những người này thật bẩn thỉu.

Anh nhếch miệng cười nói: “Yên tâm, tôi cũng thấy ghê tởm đồ ăn cô từng ăn”.

“Hôm nay có nhiều fan của cô tới như vậy, bọn họ không chê thì cho họ ăn thử là được”.

Mấy người vừa lên tiếng nghe thấy thế đều vui mừng ra mặt!

“Để tôi!”

“Tôi muốn thử!”

“Cho tôi ăn với!”



Bọn họ tranh nhau chen lấn, thái độ quay ngoắt một trăm tám mươi độ!

Cảnh tượng này không khỏi khiến anh phải trợn mắt há hốc mồm.

Trở mặt nhanh vậy sao?

Lý Đình Đình nghiến răng ken két, ném đĩa đồ ăn trên bàn xuống đất!

Choang!

Tiếng đĩa vỡ vụn vang lên chói tai!

Không còn chứng cứ!

Sau đó cô ta hùng hồn tuyên bố: “Hừ, bây giờ thì ai cũng đừng hòng ăn được!”

Fan hâm mộ ngạc nhiên nhìn cô ta.

Trương Minh Vũ cũng phải sửng sốt.

Thật… thật là dứt khoát!

Hà Gia Hoa cũng cười lạnh nói: “Bây giờ anh còn có thể làm sáng tỏ mọi chuyển kiểu gì?”

Anh bất lực nhún vai rồi cười đáp: “Vậy thì đành phải mời người của Cục An toàn thực phẩm tới kiểm tra xem lượng muối trong đồ ăn có đạt chuẩn hay không”.

“À đúng rồi, tiện đường mời cả người của đồn công an tới kiểm tra xem mấy người vừa tự xưng là từ nơi xa đến kia rốt cuộc là người ở đâu”.

“Nếu không phải người ngoại tỉnh thì chính là phỉ báng”.

Dứt lời, anh nhếch miệng nở nụ cười lạnh.

Nghe thấy những lời này, Hà Gia Hoa lập tức sợ chết khiếp!

Những người vừa tự xưng là từ nơi xa tới cũng hốt hoảng lo lắng!

Lý Đình Đình tức giận gào lên: “Anh… anh nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ địa vị của tôi lớn như vậy còn phải hãm hại cái khách sạn bé tí của anh sao?”

Câu từ sắc bén!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui