Hình như... không cần đến anh nữa thì phải.
Trưởng phòng Trương cứng họng, lạnh giọng hỏi: "Phỉ Phỉ, chuyện này là sao đây?"
Những người xung quanh dần xúm lại.
Phỉ Phỉ bực mình nói lớn: "Tôi bảo họ điền đơn xong tự nhiên họ đánh tôi! Còn mắng tôi nói năng không ra gì!"
"Mấy người này chỉ là đám gửi hàng thôi mà, thái độ của tôi có thế nào đi nữa cũng đâu liên quan?"
Từng lời từng chữ đều hiện rõ sự khinh người!
Trưởng phòng Trương nhăn mặt.
Cô ấy hiểu rồi.
Ngay sau đó, trưởng phòng Trương lạnh lùng bảo: "Xin lỗi khách nhanh!"
Trương Minh Vũ nhướng mày.
Anh khá bất ngờ.
Phỉ Phỉ sững ra, nói với vẻ khó tin: "Trưởng phòng Trương, tôi là nhân viên của công ty Thiên Minh mà! Tôi bị đánh... mà cô bảo tôi xin lỗi họ ư?"
Trưởng phòng Trương lạnh lùng phản bác: "Vì cô làm công việc này! Cô theo nghề phục vụ người ta, lấy tư cách gì mà đòi hơn người ta?"
"Nếu cô cư xử đàng hoàng mà họ đánh cô thì tôi thề sẽ đòi lại công bằng cho cô ngay!"
Trương Minh Vũ cười khì.
May là còn một người tỉnh táo.
Phỉ Phỉ cắn chặt răng, giận dữ nói: "Cô... cô ỷ mình có chức vụ cao nên bắt nạt tôi! Tôi bị đánh mà cô còn bắt tôi xin lỗi!"
"Thiên Minh đúng là đáng thương khi có loại cấp trên như cô!"
Câu vừa dứt thì nhiều người cả nam lẫn nữ đều đứng dậy.
"Đúng đấy! Không phải chúng ta nên đoàn kết ư? Sao trưởng phòng Trương có thể giúp người ngoài chứ!"
"Nhìn là biết trưởng phòng Trương chỉ muốn có thành tích thôi!"
"Hừ, có thành tích thì đã sao? Được tiền chắc? Thấy gớm!"
.....
Mấy người này khoanh tay bàn tán.
Trưởng phòng Trương chau mày, vẻ bất lực thoáng qua trong mắt.
Phỉ Phỉ thấy vậy thì đắc ý ra mặt, lạnh lùng nói: "Thấy chưa? Ai cũng bất bình cả!"
"Sao cô còn chưa đuổi họ ra ngoài?"
"Có tin bọn tôi cùng nhau khiếu nại cô lên giám đốc Đỗ không!"
Trưởng phòng Trương vẫn giữ vững quan điểm: "Tôi nói rồi, xin lỗi nhanh!"
Ngay lúc đó, một giọng nói vang lên đầy trào phúng: "Ô kìa, trưởng phòng Trương độc tài thế, từ khi nào cô được quyền sai bảo người bên bộ phận tôi vậy?"
Mọi người nhìn theo hướng âm thanh phát ra, thấy một người đàn ông khoảng 30 tuổi đi tới.
Gã khoanh tay, nét mặt thì cực kỳ châm biếm.
Trương Minh Vũ nhe răng cười. . Được cop𝗒 𝒕ại ﹙ T𝘙u𝑴 T𝘙𝑼Y𝖤𝐍﹒𝒱n ﹚
Chuyện càng ngày càng thú vị, tốt nhất là câu hết đám cá lên luôn một thể, khỏi mất công anh thám thính từng chỗ một.
Hàn Thất Thất và Lâm Diểu cũng yên lặng đứng một bên xem trò hay.