Sáu Tuổi Tiểu Xà Hậu

Rừng cây rậm rạp, ánh mặt trời theo khe hở rơi xuống, quang ảnh loang lổ. Không khí thanh tĩnh khiến người ta có cảm giác đi trên độc mộc.

Hai tuấn mã đi trước, phía sau là xe ngựa hoa lệ tinh xảo. Trên cổ hai con ngực đều có chuông bạc, một đường đi toàn tiếng dễ nghe.

Ninh Phong Cách nhìn bốn phía, cảnh trí xa lạ. Trong đầu có rất nhiều nghi hoặc, phu nhân nói bọn họ đi đường này, nhưng không nói đi đâu. Hắn nghiêng đầu, nhìn Long Khiếu cưỡi trên con tuấn mã rám nắng.

“Long công tử, chúng ta đang đi đâu đây?”

Long Khiếu liếc mắt nhìn hắn một cái, chưa từng có cảm giác gì với nhân loại này, dù sao cũng là bằng hữu của gia nhà hắn, miễn cưỡng coi như người một nhà.

“Chúng ta đi gia hương của chủ tử.”

“Mộng La Quốc?” Ninh Phong Cách nhíu mày. “Không phải nói là rất xa sao? Phải đi mấy tháng?” Trong lòng thầm nghĩ, Hoàng Thượng bồi Hoàng Hậu về nhà, Nguyệt Diễm không người cai quản sẽ có người nhân cơ hội tác quái?

“Xà giới.” Long Khiếu bĩu môi, người này không biết thân phận chủ tử sao? Vậy còn Hoàng Thượng?

""Xà giới? Cái gì Xà giới?” Ninh Phong Cách không hiểu ra sao, không phải Mộng La Quốc sao? Sao lại biến thành Xà giới? Hơn nữa nghe tên này lại có cảm giác kỳ quái.

Trong xe ngựa, Lãnh Loan Loan và Dạ Thần cũng nghe thấy lời Ninh Phong Cách nói. Hai người nhìn nhau, đều thấy ý trong mắt nhau: nói cho hắn biết sự thật.

“Cửu Nhi, nói cho Phong Cách biết đi.” Hắn là bằng hữu thân cận nhất, ngay cả Ám Ảnh Lâu bình thường cũng là hắn quản lý, còn gì không thể nói ra. Hơn nữa sớm hay muộn cũng sẽ có một ngày hắn phát hiện, không bằng chủ động nói cho hắn. Hắn tin Phong Cách sẽ bình tĩnh tiếp nhận.

Lãnh Loan Loan gật đầu.

“Dừng xe...”

Xe ngựa dừng lại, Dạ Thần đẩy cửa xe, đỡ Lãnh Loan Loan đi ra.

“Thần, sao vậy?”

Ninh Phong Cách giục ngựa tiến lên, nhìn Lãnh Loan Loan. Không phải Hoàng Hậu lại muốn nôn chứ?

Long Khiếu, Kiếm Ngân Vang, Thủy Dao cũng nhìn Lãnh Loan Loan.

“Không phải Cửu Nhi, là chúng ta có chuyện muốn nói với ngươi.”

Dạ Thần nhìn Ninh Phong Cách, ánh nắng chiếu xuống đôi mắt màu tím sáng như kim cương.

“Bây giờ?” Ninh Phong Cách kỳ quái nhíu mày, nhìn xung quanh một vòng.

“Chuyện quan trọng sao?” Lại chọn lúc này, đúng là làm cho người ta cảm thấy tò mò.

“Không phải quá quan trọng nhưng sau khi nghe xong ngươi sẽ không tin.” Lãnh Loan Loan nói tiếp, chăm chú nhìn Ninh Phong Cách. Không biết sau khi biết thân phận của họ, vị thủ phủ này sẽ có phản ứng thế nào.

“Có chuyện gì ta không thể tin?” Ninh Phong Cách nhướn mi, vẻ mặt ngạo nghễ, tự đáp. “Ta tin không có chuyện gì.”

Lãnh Loan Loan nhíu mày. Có lẽ thế, nhưng nàng cũng tin hắn sẽ ngốc nửa ngày.

“Như lời của Khiếu, chúng ta đang đến quê hương của ta, cũng chính là Xà giới.”

“Xà giới?” Lại là Xà giới, trong mắt hắn xẹt qua tia hoang mang. “Xà giới, ý trên mặt chữ không phải là nơi của rắn sao? Quê hương của Hoàng Hậu nương nương sao lại có liên quan đến rắn?”

“Ngươi nói đúng.” Lãnh Loan Loan gật đầu. “Chính là nơi của rắn, về phần vì sao có liên quan, là vì ta là Xà Giới Xà Công chúa. Nói trắng ra ta là một con rắn...”

“Ngươi nói ngươi là rắn?” Ninh Phong Cách cổ quái liếc hắn một cái. “Ngươi không phát sốt chứ?” Tuy lời này rất bất kính nhưng hắn thật sự không thể không hỏi, nàng không hề có bộ dáng của rắn.

“Phong Cách, Cửu Nhi thật sự là rắn, một tiểu bạch xà đáng yêu.”

Dạ Thần nghiêm túc nhìn Ninh Phong Cách, làm chứng cho Lãnh Loan Loan.

“Rắn? Cư nhiên là rắn?” Ánh mắt Ninh Phong Cách kỳ quái, rõ ràng là rất vô lý nhưng không thể không tin. Bởi vì biểu tình của Thần không giống như đang nói dối, hơn nữa hắn sẽ không nói dối. Cẩn thận quan sát nàng, sau đó lại nhìn Thủy Dao, Kiếm Ngân Vang, Long Khiếu.

“Các ngươi cũng là rắn sao?”

Nhìn thế nào cũng thực thần kỳ, nghĩ thế nào cũng đều thấy bất khả tư nghị. Quả thật giống như chỉ trong truyền thuyết mới có, xà tinh xuất hiện trước mặt, nhưng lại là thê tử của bằng hữu, Nguyệt Diễm Hoàng Hậu...

“Bọn họ không phải.” Lãnh Loan Loan lắc đầu.

“Bọn họ là người?” Nhìn đôi mắt lam của Long Khiếu, lại đảo qua mắt đỏ của Kiếm Ngân Vang, cảm thấy có chút cổ quái. Tuy rằng Thần mắt tím nhưng hắn lại cảm thấy đó là chuyện thường.

“Không, ta là hồ ly.” Long Khiếu nhếch khóe miệng, cười tà. Khuôn mặt như đang quyến rũ, quyến rũ người ta.

“Hồ ly?” Ninh Phong Cách run run, quả nhiên giống, rất quyến rũ, tuy rằng hắn là nam nhân.

“Vậy còn các ngươi?” Ánh mắt lại nhìn Thủy Dao và Kiếm Ngân Vang.

“Chồn tía.” Thủy Dao thản nhiên đáp.

“Tuyết lang.” Kiếm Ngân Vang lẳng lặng nói.

Má ơi, tất cả đều là mãnh thú a.

Chồn tía nhanh nhẹn, còn mang độc. Hồ ly giảo hoạt, mê hoặc người khác. Tuyết lang hung hãn thị huyết. Hóa ra ba người này đều là những người không thể trêu vào. Bất quá hắn cũng không phải là loại người sợ chết như thế. Ánh mắt vòng vo, đột nhiên lấy lòng ba người.

“Ta có thể nhìn bộ dáng nguyên bản của các ngươi không?” Cơ hội khó có được a, đó đều là yêu tinh hóa người chỉ trong sách có, không nghĩ tới lại ở trước mắt.

Tất nhiên bọn họ không để ý đến hắn, nhưng ánh mắt đều nhìn Lãnh Loan Loan.

Lãnh Loan Loan gật đầu, nếu hắn muốn luyện lá gan thì cứ để cho hắn luyện.

Được Lãnh Loan Loan đồng ý, thân hình ba người nhoáng lên một cái, nháy mắt hóa thành ba con thú.

“Quả nhiên là thật.”

Ninh Phong Cách nhìn ba con thú trước mặt, Long Khiếu thành tuyết hồ lông tơ trắng như gấm vóc, cái miệng nhỏ nhắn, đôi mắt lam như nước biển, có cảm giác quyến rũ. Kiếm Ngân Vang hóa thành tuyết lang lại hung mãnh dị thường, thân thể thon dài mà hung hãn, cặp huyết đồng như từ máu tươi ngưng tụ. Thủy Dao hóa thành chồn tía tương đối nhu thuận, thân thể nhỏ hơn tuyết lang và tuyết hồ, cặp mắt như hắc bảo thạch, chỉ là hắn tuyệt đối không dám đi trêu chọc nàng, độc trong nước bọt không đòi tiền nhưng đòi mạng...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui