Say - Đa Nhục Ngư Hoàn

Tết Nguyên đán trôi qua không bao lâu liền tới ngày đi học lại.

Chương trình học chính thức bước sang học kỳ 2 lớp mười hai, thời gian càng ngày càng eo hẹp, học sinh cũng bắt đầu học tập chuyên chú hơn, đây là giai đoạn quan trọng nhất, dường như không còn một ai còn tâm trạng để chơi đùa.

Tình trạng học tập của Tông Diễn vẫn luôn ổn định, nhưng Hứa Tri Ý lại có chút muộn phiền.

Cô vẫn học lệch như cũ, tuy rằng đã đỡ hơn trước kia, nhưng khả năng để đậu vào một trường đại học tốt vẫn còn cách rất xa.

Cũng vì vậy mà bắt đầu từ học kỳ này, Tông Diễn càng yêu cầu nghiêm khắc với cô hơn trong những giờ học, bọn họ đều vô cùng coi trọng kỳ thi này, dường như cũng tự đưa ra một thoả thuận, cho nên số lần làm tình dần ít đi.

Việc này phải bắt đầu nói từ một buổi tối ngày nào đó.

Trong khoảng thời gian này, điểm số của Hứa Tri Ý vẫn luôn dậm chân tại chỗ, khiến cô lo lắng không thôi, tóc cũng rụng thêm rất nhiều, vì muốn tiến bộ, cô làm hết những bộ đề ôn tập Tông Diễn giao cho, còn anh thì ngồi bên cạnh đợi cô làm đề.

Căn phòng không lớn lắm, chỉ có ánh sáng ấm áp phát ra từ chiếc đèn nhỏ trên bàn học, cô gái cau mày nghiêm túc làm đề, đầu bút ma sát trên trang giấy phát ra tiếng “sột sạt”, Tông Diễn ngồi bên cạnh yên lặng đọc sách, mỗi người tự làm việc riêng của mình, không quấy rầy đối phương.

Hiện tại Hứa Tri Ý có thể hiểu hết phần lớn các câu hỏi, chỉ là vẫn chưa làm bài nhuần nhuyễn lắm, cần phải làm đề nhiều hơn, đợi đến khi cô làm xong câu hỏi cuối, đang vươn vai ưỡn người thì phát hiện Tông Diễn ngồi bên cạnh đang yên lặng nhìn mình, không biết đã nhìn như vậy bao lâu.

Cô sửng sốt một chút, “Sao vậy anh?”


Tông Diễn đóng sách lại, ánh đèn vàng ấm áp rọi lên mặt anh, vẻ mặt vô hại dịu dàng, xua bớt đi sự hung hăng trên người anh.

“Bé cưng, em muốn đăng ký vào trường đại học nào?”

“Anh đi đâu em đi theo đó.”

“Vậy chúng ta thi vào đại học A đi.”

Đại học A?

Hứa Tri Ý đơ ra một chút.

Trong phạm vi hiểu biết của cô, đại học A chỉ xem như là một trường đại học bình thường trong nước, học sinh xuất sắc như Tông Diễn, hẳn sẽ xét tuyển vào một trường đại học hàng đầu quốc gia, nhưng xét đến thành tích của Hứa Tri Ý, anh chủ động lựa chọn một ngôi trường cô có thể đậu vào.

Hứa Tri Ý cụp mắt, dường như có một bàn tay đang nắm lấy tim cô, vừa đau ngứa vừa ngọt ngào, cô ngước mắt, nghiêm túc nhìn anh: “Anh không cần phải nương theo em đâu…. Em hy vọng anh có thể thi vào trường đại học tốt nhất.”

“Nhưng anh chỉ muốn ở cạnh em thôi.”

Trong mắt Tông Diễn, học ở đâu cũng đều như nhau, chủ yếu là dựa vào chính mình để học tập, anh muốn ở bên cạnh bầu bạn với Hứa Tri Ý nhiều hơn.

Hứa Tri Ý ngẫm nghĩ một phen, rồi nói: “Chúng ta đăng ký vào đại học S đi, chỉ cần em cố gắng hơn nữa, nhất định có thể đậu trường này!”

Đại học S là trường đại học trọng điểm ở Trung Quốc, tuy rằng kém hơn những ngôi trường hàng đầu, nhưng so trong cả nước thì vẫn rất tốt.

Tông Diễn trầm mặc một lát, cuối cùng vẫn là đồng ý: “Ừm.”

Cũng bắt đầu từ hôm đó, Hứa Tri Ý càng nghiêm túc học hành hơn trong quá khứ rất nhiều, cô đặt việc học lên hàng đầu, thỉnh thoảng được nghỉ lễ cũng đều dùng toàn bộ thời gian để học tập.

Tông Diễn yên lặng đồng hành cùng cô, cùng cô nỗ lực, cùng cô tiến bộ.

Đối với việc Hứa Tri Ý liều mạng học tập thế này, Trần Tiên Tiên vô cùng kinh ngạc: “Cậu học tập điên cuồng như vậy không mệt sao?”


“Không mệt, mình còn khá thích thú.”

Hứa Tri Ý rất vui vẻ, sau khi cô thật sự hạ quyết tâm nỗ lực học tập, người cô thích luôn đồng hành cùng cô vô điều kiện, nếu cuối cùng có thể trở thành sinh viên của trường đại học mà bản thân yêu thích, thì còn sung sướng đến cỡ nào đây?

Dưới sự cố gắng không ngừng của cô, kết quả của ba lần thi thử lần lượt nâng lên, chỉ còn cách đại học S một bước, Hứa Tri Ý vô cùng vui vẻ chia sẻ thành tích của mình với Tông Diễn, đúng lúc hôm sau là cuối tuần, cô vốn định đến nhà anh để ăn mừng, nhưng không ngờ lại vô tình xen vào chuyện nhà anh.

Thời tiết hôm đó cực kỳ oi bức khô nóng, trong khu chung cư lâu đời, cây ngô đồng cao lớn không ngừng sinh trưởng, xanh um tươi tốt, ánh nắng xuyên qua những tán lá chiếu xuống mặt đất, gió nhẹ thổi qua khiến cho những bóng cây đung đưa, ánh mặt trời loang lổ.

Hứa Tri Ý đứng trước cửa nhà Tông Diễn, bất động như người gỗ.

Bên tai truyền đến những tiếng mắng chửi trong phòng, còn có tiếng đổ vỡ của thuỷ tinh.

“Tao là ba mày! Tiền của mày cũng là của tao, mày không cho tao thì cho ai?”

“Ông không biết xấu hổ à? Mười mấy năm nay ông có từng chịu trách nhiệm với tôi chưa, bây giờ không có tiền thì lại đến tìm tôi, liêm sỉ của ông vứt hết rồi hả?”

“Má nó, mày là con trai của tao! Tao nói gì thì mày phải nghe theo đấy! Tao biết trước kia mẹ mày cặp kè với đàn ông ở bên ngoài, hiện tại còn có không ít tiền trong tay! Nói không chừng bản thân nó đã sớm bị lây bệnh qua đường tình dục, mày chắc cũng…..Đm!” Người đàn ông còn chưa nói xong, đã bị Tông Diễn tung một quyền văng ngã xuống đất.

“Mày còn dám đánh tao! Tông Diễn, tao chính là ba mày đó!” Người đàn ông ngồi trên mặt đất chửi rủa liên tục, trên khuôn mặt âm trầm mọc đầy râu ria.

Ông ta nhìn thân người cường tráng cao lớn của chàng trai, giống như la sát đi ra từ địa ngục, khắp người phủ đầy hơi thở lạnh lẽo, ánh mắt âm u lạnh lùng đảo quanh người ông ta, như một con rắn độc sắp sửa dùng hai chiếc răng bén nhọn cắn thủng da thịt ông ta.


Không biết Tông Diễn đã cầm cây dao nhỏ sắc bén trong tay từ khi nào, đặt lên trên cổ Tông Hàn.

Cả người Tông Hàn run rẩy vì sợ hãi, ánh mắt nhìn về phía anh vô cùng hoảng sợ: “Điên, thằng điên, tao là ba của mày!”

Tông Diễn cười lạnh một tiếng, dùng dao cọ vào mặt ông ta, giọng điệu lạnh lẽo đến doạ người: “Không muốn chết thì cút nhanh.”

Tông Hàn bò vài cái trên mặt đất, cuối cùng vẫn không kìm được sợ hãi trong lòng, chạy té đái.

Hứa Tri Ý vẫn còn đứng ở cửa, vì là nhà cũ nên không có cách âm, cô nghe được rõ ràng mọi chuyện.

Ngoài hành lang chật hẹp, thời tiết nóng nực đến bốc hơi, mồ hôi tuôn đầy trên trán cô rồi chảy xuống, lòng bàn tay nóng lên, đôi mắt ướt ngập nước.

Âm thanh trong phòng nhỏ dần, bỗng dưng “cạch” một tiếng, một người đàn ông đen đúa, râu ria xồm xoàm đầy mặt đi ra, Tông Hàn liếc mắt nhìn cô gái đang đứng ngây ngốc trước cửa một cái, đoán rằng chắc chắn cô đã nghe thấy không ít, mặt mày ông ta trở nên hung ác, trực tiếp đập lên vai Hứa Tri Ý, như muốn trút hết toàn bộ khó chịu và tức giận lên người cô, giọng nói cực kỳ gay gắt: “Cút, đừng chắn đường ông đây!”

Hứa Tri Ý không kịp đề phòng, đột nhiên bị va trúng một cái khiến cô lảo đảo vài bước, bả vai đau đớn một trận, cô nhìn bóng dáng càng lúc càng xa của người đàn ông.

Nói đến có chút buồn cười, từ khi bắt đầu có ký ức đến nay, đây là lần đầu tiên cô gặp ba Tông Diễn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui