Edit + Beta: meomeoemlameo.
Lúc đến Thành phố Z, trợ lý Tiếu Tiếu của Triệu Tân Tân tới ga tàu cao tốc đón cô.
Tiệc tối từ thiện mà Triệu Tân Tân phải tham gia sẽ diễn ra vào đêm nay, đó
là tiệc giao thừa lúc nửa đêm. Cô nàng làm đại sứ của thành phố, còn
phải lên sân khấu hát một bài, đang trong một buổi tổng duyệt khẩn cấp.
Tiếu Tiếu đưa Hứa Trích Tinh về khách sạn thả hành lý đã, sau đó mới mang cô đến hiện trường diễn tập.
Triệu Tân Tân đang bóp giọng hát, Hứa Trích Tinh ngồi xổm phía dưới lắng nghe một lúc, không khỏi bắt đầu lo lắng không biết lúc cô nàng biểu diễn
xong tiết mục này có mất luôn deal làm đại sứ thành phố không.
Diễn tập kết thúc, Triệu Tân Tân hưng phấn chạy xuống, đầu tiên cho cô một cái ôm chặt, sau đó mới hỏi: “Chị hát thế nào?”
Hứa Trích Tinh làm ngơ lương tâm cắn rứt: “Cũng ok ạ.” Ngẫm nghĩ lại hỏi, “Lúc biểu diễn chính thức thì hát nhép ạ?”
Triệu Tân Tân gật đầu: “Đúng vậy, thực ra chị định hát live đó, mà đạo diễn không cho.”
Hứa Trích Tinh nhẹ nhàng thở ra.
Còn may là đạo diễn không cho.
Tiệc tối từ thiện lần này là do chính phủ tổ chức, cơ bản sao nào xuất thân
từ thành phố này đều được mời tới. Triệu Tân Tân duyệt xong, ngay sau đó đến phần tổng duyệt của các minh tinh khác.
Có ca sĩ cũng có diễn viên, hầu hết đều đang rất hot, Hứa Trích Tinh và
Triệu Tân Tân mỗi người một hộp sữa chua ngồi dưới đài xem. Chờ toàn bộ
minh tinh trong chương trình tổng duyệt xong, Triệu Tân Tân hỏi cô:
“Thích ai không? Chị đưa em đi chụp ảnh chung.”
Hứa Trích Tinh lắc đầu: “Không cần ạ.”
Triệu Tân Tân kỳ quái nói: “Tuổi này của mấy đứa không phải đang là lúc đu
idol sao? Lúc chị bằng tuổi em, thích Tô Dã cực luôn, về sau vì ảnh mà
thi vào trường nghệ thuật Trung Hoa đó.
Tô Dã là diễn viên chuyên đóng phim cổ trang võ hiệp xuất thân từ diễn
viên thần tượng, bây giờ đã lăn lộn lên hàng ngũ tiểu sinh rồi, độ nhận
diện quốc dân cực kì cao. Chẳng mấy năm nữa anh ta sẽ vào chiến trường
màn ảnh rộng, sau còn được giải ảnh đế.
Hứa Trích Tinh nói: “Vậy mắt nhìn người của chị khá tốt đó.”
Triệu Tân Tân chỉ vào một ca sĩ thần tượng đang giao thiệp với đạo diễn: “Cái cậu kia em cũng không thích à? Chị với hắn cùng nhau tham dự rất nhiều
hoạt động, fans hắn nhiều lắm. Nghe nói hắn là lady killer, trông cũng
rất đẹp trai.”
Hứa Trích Tinh không hứng thú lắm liếc hai cái: “Cũng tạm.”
Triệu Tân Tân cạn lời: “Vậy chúng ta còn ở đây làm gì, đi thôi, minh tinh
nhìn nhiều cũng thế. Em mà không đu idol thì thà ngắm chị còn hơn.”
Hứa Trích Tinh: “…………”
Cô cũng không thèm giải thích, cầm sữa chua đi vào phòng nghỉ trong hậu
trường với Triệu Tân Tân, trong lúc đó có không ít nhân viên công tác
đến tìm Triệu Tân Tân xin ký tên chụp ảnh chung. Triệu Tân Tân cảm thấy
đây là đại biểu cho độ phổ biến của mình, ai đến cũng không từ chối, kí
cực kì vui vẻ.
Đến lúc buổi tối, Hứa
Trích Tinh cầm thiệp mời ngồi vào ghế VIP. Triệu Tân Tân phải chuẩn bị
lên đài biểu diễn, cô tự cầm thiệp mời đi dạo quanh sân, tìm được vị trí ngồi xuống.
Khu vực này căn bản toàn là
quản lý cấp cao của các công ty, người đầu tư, còn có một số tên tuổi
trong các ngành liên quan, cùng với những bạn bè thân thiết như kiểu của Hứa Trích Tinh.
Ngồi cạnh cô là hai cô
gái trang điểm tinh xảo, nghe nội dung tán chuyện của hai người thì hẳn
là họ hàng của sếp công ty quản lý nào đó. Hứa Trích Tinh ngồi bên cạnh
các cô, miễn phí nghe được phốt phủng khắp showbiz trong nửa giờ.
Lắm drama quá, Trích Tinh hóng không kịp luôn.
Cô nghe đến hứng thú bừng bừng, có một người đàn ông trung niên hơi mập đi qua, không để ý giẫm vào chân của một trong hai cô gái. Cô gái kêu lên
một tiếng, người đàn ông trung niên lập tức lịch sự xin lỗi: “Ngại quá
ngại quá, không giẫm đau cô chứ?”
Cô gái
kia vẻ mặt tức giận, nhìn dáng vẻ là sắp nổi sùng đây, nhưng khi thấy
gương mặt cười làm lành của người đàn ông, không hiểu sao lại áp tức
giận xuống, khẽ nói: “Không sao.”
Người đàn ông kia cười cười, lập tức đi qua, đến hàng phía trước ngồi xuống.
Hứa Trích Tinh ở bên cạnh tò mò nhìn một màn này, đang âm thầm suy nghĩ
người đàn ông này có địa vị gì hơn người, liền nghe thấy cô gái kia thấp giọng nói: “Có thể khinh quân tử, không thể chọc tiểu nhân.”
Bạn cô ta liền hỏi vấn đề Hứa Trích Tinh quan tâm nhất: “Ai thế?”
Cô gái nói: “Mã Phong Khải, đã nghe qua chưa?”
Bạn của cô tức khắc giật mình: “Gã đấy à!”
Cô gái bĩu môi: “Đôi giày này về sau phải vứt rồi. Bị gã động vào, bẩn hết cả.”
Bạn của cô tán đồng gật gật đầu, sau đó tiếp tục chém gió câu chuyện một
minh tinh hạng bét vì muốn lên đời mà giả bộ mang thai nhưng bị vợ cả
bắt được.
Hứa Trích Tinh: “……”
Hai chị nói cho hết chuyện thằng cha vừa rồi đi chứ! Đang hóng ngon trớn mà!
Hứa Trích Tinh âm thầm chửi thầm trong chốc lát, thật sự nhịn không được,
lấy di động ra search “Mã Phong Khải”, ý đồ hóng hớt trên Baidu.
Các kết quả trên Baidu rất ít, chỉ có mấy tin tức nhắc tới Mã Phong Khải
trước kia làm đại diện cho người mẫu, sau lại sang Trung Thiên đi ăn
máng khác. Hiện gã đang làm chủ quản nghệ sĩ của chi nhánh thực tập
sinh.
Vờ lờ, chi nhánh thực tập sinh của Trung Thiên?
Làm sao hóng dramu sương sương lại hóng lên cả người idol nhà mình rồi?
Lúc này Hứa Trích Tinh thật sự nhịn không nổi, Weibo thì chưa có Douban*
vẫn chưa xôm, muốn hóng phốt cũng không hóng được. Thừa dịp hai cô gái
bà tám xong chuyện nữ minh tinh mang thai fake uống nước nghỉ ngơi giữa
hiệp, cô chầm chậm thò đầu vào, nhỏ giọng hỏi: “Chị gì ei, em có thể
hóng hớt với mấy chị xíu hông?”
(Weibo: mạng xã hội lớn nhất của TQ, tương đồng với twitter.
Douban: mạng xã hội của TQ cho phép người dùng chấm điểm phim, truyện, v.v. Tương đồng với IMDB, Rotten Tomatoes và Goodre)
Có thể ngồi ở khu vực này thì đều là người giàu có máu mặt, hai cô gái
đồng thời nhìn về phía cô gái nhỏ bên cạnh, thấy cô trông rất đáng yêu,
ấn tượng ban đầu cũng không tồi, cười gật đầu, hỏi: “Chuyện gì vậy?”
Hứa Trích Tinh nhìn bóng người trước mặt: “Chính là người mới giẫm lên chân chị ý, em nghe các chị nói chuyện phiếm, có vẻ rất không thích dáng vẻ
của gã, tại sao vậy ạ?”
Đôi mắt cô lấp lánh sáng lên, chói lọi như muốn nói, mau mau! Share em tí drama!
Hai cô gái đều bị ánh mắt của cô chọc cười. Sau khi cười xong, cô gái kia
nghiêng đầu lại đây, hạ giọng nói: “Thằng chả trước kia vốn ở trong giới người mẫu, thích sàm sỡ mấy đứa con trai trẻ trẻ ấy. Cứ lọt vào mắt gã
là phải nghĩ cách đoạt tới tay, căn bản mặc kệ người ta có nguyện ý hay
không. Bạn trai của bạn thân chị chính là bị gã bỏ thuốc, cuối cùng
thiếu chút nữa mất mạng người luôn đó.”
Ánh mắt của cô gái kia đầy khinh bỉ, tức giận nói: “Bạn thân chị với bạn
trai nó lúc ấy chuẩn bị kết hôn rồi, bị cái chuyện kia đập vào người,
bạn trai nó trực tiếp rời giới, không làm người mẫu nữa, bây giờ vẫn còn phải gặp bác sĩ tâm lý định kì đấy. Cái loại khốn kiếp này, nên bị
cancelled* đi, đi đâu cũng gây tai hoạ cho người khác? Chị nghe người ta nói, gã gần đây lại nhìn trúng một cậu kia trong công ty bọn họ, nhưng
thái độ đối phương rất kháng cự. gã còn nói trên bàn tiệc, nghĩ mọi cách cũng phải lôi cậu kia lên giường. Em nghe mà xem, đây còn là tiếng
người sao? Ghê tởm!”
(*Cancel/cancelled:
từ gốc là “phong sát”, có nghĩa là sử dụng dư luận, chính phủ để chấm
dứt sự nghiệp của nghệ sĩ nào đó. Mình mượn từ cancel trong cancel
culture. Từ mạng nghĩa là văn hoá đóng cửa)
Hứa Trích Tinh ban đầu còn mang vẻ mặt hứng thú bừng bừng hóng chuyện, nghe được câu cuối cùng, toàn thân đều bắt đầu rét run.
Vốn dĩ cho rằng Doãn Sướng chính là quả bom hẹn giờ lớn nhất, không ngờ vẫn còn cất giấu một gã thế này???
Trung Thiên điên rồi sao, sao lại cho loại người này vào làm quản lý cấp cao???
Hứa Trích Tinh nhớ lại những cái drama kiếp trước nghe được, bị đồng đội
bán đứng, đắc tội cấp cao, khiến cho Sầm Phong vẫn luôn chịu chèn ép.
Nhưng tại sao lại đắc tội cấp cao, đắc tội như thế nào thì hoàn toàn
không thấy tuồn ra.
Tài nguyên của Sầm
Phong từ lúc bắt đầu debut vẫn luôn rất thảm thương. Lên sân khấu thì
đứng mãi ngoài rìa, camera không quay lên hình được, MV solo bị làm ẩu,
những chuyện này đều chứng tỏ trước khi debut anh đã đắc tội người khác, là chuyện phát sinh khi còn là trainee.
Cho nên là kẻ này à?
Cô gái tám chuyện xong, thấy sắc mặt Hứa Trích Tinh trắng bệch, còn tưởng
đây là lần đầu cô nghe được loại chuyện này, còn hơi ngượng ngùng: “Em
gái nhỏ, em cứ coi như tin vỉa hè nha, đừng nghĩ nhiều quá ha. Dù sao
loại chuyện này cũng không thể xảy ra với tụi mình đâu.”
Hứa Trích Tinh miễn cưỡng cười một chút, nói lời cảm ơn rồi ngồi về chỗ.