Siêu Cấp Ác Bá Thái Tử Phi

“Vì sao Trẫm lại phải cho các ngươi mượn quân sĩ, 50 vạn đại quân, không thể nói mượn là mượn?” HVT nói.

“cho nên chúng ta mới đến đây để bàn điều kiện với ngươi.” TDD tiếp tục nói.

HVT trầm tư 1 lúc, sau đó khuôn mặt lại trở nên xảo trá.

“Tiểu DD, nếu dùng nàng để đổi 50 vạn đại quân, nàng có đồng ý không?”

TDD còn chưa lên tiếng, hai người nam nhân đứng cạnh đã phẫn nộ đứng lên, đồng thanh nói.

“Không được” chỉ hai chữ đơn giản, nhưng lại mang mùi sát khí nồng nặc, khiến cho HVT cũng phải co rụt cổ lại, không tự chủ nuốt một ngụm nước bọt.

Hắn chỉ là đề ra một ý kiến thôi, bọn họ có nhất thiết phải hung dữ như vậy không?

“Thật không có khiếu hài hước” HVT nhếch miệng, thấp giọng oán trách.


“HVT, dựa vào thân phận đồng hương của chúng ta, lẽ nào không thể giúp chúng ta một lần được sao?” TDD ánh mắt cầu khẩn, chăm chú nhìn HVT.

BTH có chút kinh ngạc nhìn HVT, đối với từ đồng hương trong lời nói của TDD có chút hoài nghi, lẽ nào tên HVT này cũng giống TDD, đều là người của tương lai.

Lúc này, nụ cười của HVT ngay lập tức càng lớn, quả nhiên TDD biết lí lịch của hắn, kỳ thực vừa nãy khi nghe được nàng nhắc đến 4 chữ Càn Long hoàng đề, hắn mới biết nàng cũng giống mình, đều là xuyên thời gian đến.

ở cổ đại này, lại có thể gặp được người của tương lai giống mình, loại vui sướng không nói lên lời này, khiến hắn không thể ngăn cản sự kích động trong lòng.

“Tiểu DD, nàng biết rồi! có điều, chúng ta tuy là đồng hương, nhưng ta cũng không thể vì như vậy mà điều binh giúp các ngươi, hai nước chúng ta không thân không thù, thật sự là không được, trừ phi…..” HVT trưng ra bộ mặt bất đắc dĩ, trong ánh mắt lại có một tia gian xảo, khiến người khác nóng ruột.

“Trừ phi cái gì?” TDD hoài nghi hỏi.

“Trừ phi hai nước chúng ta liên hôn, như vậy ta mới có lý do để giúp đỡ các ngươi.” HVT nói.

Khuôn mặt BTH ngay lập tức lại trầm xuống, nhìn tên HVT ngang nhiên gạ gẫm thê tử của mình, không tự chủ trừng lớn mắt nói: “bệ hạ, TDD đã là thái tử phi của tại hạ, không thể liên hôn.”


“nếu bệ hạ đã không muốn giúp thì bỏ đi, Duyệt nhi, chúng ta đi.” Lời vừa nói ra, liền trực tiếp kéo bàn tay của TDD, dự định quay người rời đi.

“Đợi đã, Trẫm cũng chưa có nói là TDD, ngươi gấp cái gì?” lời nói của HVT ngay lập tức khiến bước chân của BTH cùng TDD dừng lại.

Cả ba người cùng quay người lại nhìn khuôn mặt tươi cười của HVT, chờ đợi câu nói tiếp theo của hắn.

“Hoàng muội của trẫm, Vân Nhu quận chúa, các ngươi cũng đã gặp qua lúc nãy rồi, để cho nàng liên hôn, gả cho lục hoàng tử của các ngươi” HVT vừa nói xong, trực tiếp chỉ tay về khuôn mặt băng lãnh của BTN.

BTH cùng TDD kinh ngạc nhìn BTN, thật sự không dám tin, HVT lại muốn gả Vân Nhu quận chúa cho hắn.

Ánh mắt TDD ngay lập tức đảo về phía hắn, ánh mắt hai ngươi đụng phải nhau, nàng có thể nhìn ra được sự phẫn nộ trong đôi mắt hắn.

Hắn không đồng ý.

TDD chỉ vừa nghĩ như vậy, BTN đã lạnh lùng nói: “ta không đồng ý, sự việc này không cần Đông Hưng quốc các ngươi giúp nữa.” vừa nói xong, hoàn toàn không để cho HVT cơ hội mở mồm, trực tiếp quay người đi ra ngoài.

Đêm tối, ở cạnh một cái ao trong cung điện, BTN cô đơn đứng ở trước mặt nước.

Chiều nay HVT đã kiên quyết, trừ phi hai nước liên hôn, nếu không thì sẽ không điều bất kỳ một đội quân nào đến giúp Thiên Liệt Quốc, mà HVT chỉ cho hắn thời gian 3 ngày để suy nghĩ, còn sắp xếp cho 3 người bọn họ ở lại trong hoàng cung.

__Hồng Trần__


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận