Siêu Cấp Ác Bá Thái Tử Phi

Nhưng nếu trong tim không có hắn, tại sao lại để ý hắn như vậy, thậm chí trong lòng còn có ý nghĩ không muốn hắn đi lấy vị quận chúa đó.”

“Ngạo, ta…..ưm” TDD ngẩng đầu đang định tiếp, lại bị BTN nắm lấy sau gáy, bá đạo hôn lên môi nàng.

Lúc này hắn chỉ muốn dùng nụ hôn của TDD để xua đi nỗi bất an trong lòng mình, hai ngày nay, BTH hoàn toàn không cho hắn cơ hội nào để tiếp cận TDD, thậm chí còn ở trước mặt hắn thân mật với TDD, có trời biết, hắn phải nhẫn nại như thế nào mới có thể kìm lại mong muốn giết người trong lòng.

Hắn biết, TDD đã là thái tử phi, là thê tử của BTH, là hoàng tẩu của hắn.

Nhưng, ba thân phận này, hắn tuyệt đối không chấp nhận bất kỳ một cái nào, hắn chỉ biết, hắn tuyệt đối sẽ không buông tay, cũng đã vô pháp buông TDD ra.

Chiếc lưỡi nóng bỏng của hắn rất nhanh liền luồn vào quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ của nàng, hắn không nhắm mắt, mà cứ thế mở to mắt chăm chú nhìn TDD, nhìn khuôn mặt bất giác đỏ lên cùng đôi mắt mê người của nàng, hắn càng lúc càng ôm chặt lấy nàng, càng mạnh bạo, dường như muốn hòa tan nàng vào trong cơ thể mình.

TDD nhìn vào ánh mắt sâu thẳm của hắn, từ trong mắt hắn, nàng có thể nhìn thấy sự phẫn nộ cùng với nỗi bất an của hắn, càng rõ ràng nhìn thấy sự thống khổ của hắn.


Tại sao nhìn thấy BTN đau khổ, tim của nàng cũng như bị rút đi.

Nàng chậm rãi nhắm hai mắt, chủ động hôn lại hắn, đáp lại nụ hôn của hắn, cùng lúc dấy, BTN cũng nhắm mắt lại, cảm thụ nụ hôn ấm nóng này, điên cuồng hít ngửi mùi hương trong miệng nàng.

Vầng trăng trên bầu trời, ánh trăng chiếu rọi lên hai thân ảnh đang thân mật hôn nhau, cùng với hơi thở ngọt ngào, tạo nên một bức tranh vô cùng hạnh phúc.

Mà trong một căn phòng nào đó ở phía sau, một thân ảnh cao lớn đang trừng mắt nhìn hai người đang hôn nhau phía trước, bàn tay vô thức nắm lại thành quyền, ánh mắt đen cũng dần dần trở nên đỏ ngầu, phát ra hơi thở lạnh băng.

Hắn một khắc cũng không dời ra, chăm chí nhìn hai người bọn họ, rất lâu sau, đau đớn nhắm chặt mắt, nặng nề hít một hơi, sau đó mở mắt ra, quay người dời đi.

Khi TDD trở về tẩm cung, đã là hai canh giờ sau, nàng nhẹ nhàng mở của, đi đến bên cạnh giường, phát hiện BTH đã ngủ, cũng vội vàng cởi giầy, trèo lên giường, cẩn thận nằm xuống bên cạnh hắn.

“Duyệt nhi, nàng trở lại rồi, đã chạy đi đâu vậy?” BTH tỉnh dậy, ôm lấy vòng eo của nàng, hoài nghi hỏi.


TDD có chút chột dạ nhìn chằm chằm hắn, muốn nhìn xem trên mặt hắn có tia hoài nghi nào không, nhưng khi nhìn thấy bộ dáng mờ mịt của BTH, có lẽ là không biết việc nàng cả một đêm đều ở bên cạnh BTN.

“ta, không có, ta chỉ đi dạo thôi, muốn nhìn xem hoàng cung ở đây có gì khác so với hoàng cung ở Thiên Liệt quốc” TDD vội vàng nói.

Trong mắt BTH nhất thời có một tia đau lòng, nhưng rất nhanh liền hồi phục lại bộ dáng ban đầu, hắn vùi đầu vào ngực nàng, phun hơi thở nóng rực của mình lên cổ nàng, bàn tay to cũng nhẹ nhàng xoa lên bụng nàng.

“Duyệt nhi, con của chúng ta, sau này sẽ lấy lên gì?” hắn không nhấc mắt nhìn nàng, chỉ cất lên một giọng nói khàn khàn có chứa rất nhiều cảm xúc bên trong.

TDD run lên, bàn tay nhỏ nắm chặt bàn tay của hắn, để cho bàn tay ấm áp của hắn càng áp lên bụng của mình.

“bây giờ đặt tên, không phải quá sớm sao, cũng còn chưa biết là con trai hay con gái?” TDD nhẹ nhàng cười nói.

BTH không trả lời nàng, cứ như vậy vùi vào ngực nàng, hít ngửi mùi hương trên người nàng, nỗi bất an ban đầu, cũng dần dần được xoa dịu, cuối cùng cứ thế ngủ thiếp đi.

TDD cười quay đầu lại, cảm giác được tiếng hít thở đều đặn của hắn, còn có bàn tay ấm áp đang đặt trên bụng nàng, nỗi lòng đang vô cùng phức tạp, cũng từ từ bình yên trở lại.

__Hồng Trần__


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận