Siêu Cấp Ác Bá Thái Tử Phi

Thái hậu một lòng muốn gả NCT cho hắn làm thái tử phi, nhưng bây giờ, thái hậu sẽ cam lòng nhìn NCT gả cho BTL sao?

“thái hậu cứ để ta lo, con yên tâm bồi dưỡng tình cảm với DD đi, còn có, tìm mấy vị thái y đến xem bệnh cho DD, trẫm thấy DD dường như có điều gì đó đang giấu chúng tam, sắc mặt của nó quả thật rất kém, quan tâm nó một chút.” Hoàng đế dặn dò hắn.

Hôm qua lúc nhìn thấy TDD, ông nhận ra sắc mặt của nàng rất không bình thường, hơn nữa lúc ông hỏi đến sức của DD, ánh mắt của nàng lại giống như đang trốn tránh, khiến ông cảm thấy vô cùng hoài nghi.

BTH nghe thấy hoàng đế nói như vậy, trong tim cũng dấy lên điểm nghi hoặc, hắn không phải không chú ý đến việc sắc mặt TDD trông rất kém, hắn đã từng đi tìm thái y, nhưng thái y chỉ nói TDD ngoài đang mang thai ra, các điểm khác vẫn bình thường, hoàn toàn không tìm ra nguyên nhân.

“phụ hoàng, Nhi thần biết rồi, vậy nếu không còn việc gì nữa, nhi thần xin cáo lui.” BTH đem sự hoài nghi nuốt lại trong lòng, xem ra hắn phải tìm cơ hội lén quan sát TDD mới được.

Chiều tối, sắc mặt Y Y vô cùng khó coi, một mình đứng ở cửa phủ,  trong tay còn nắm chặt một bức thư, nàng ngẩng đầu nhìn thị vệ đang đứng ở bên ngoài, trong ánh mắt còn ẩn chứa một tia ác độc, sau đó không chút cho dự đi đến bên cạnh tên thị vệ gác cửa, đem bức mật thư gửi đi, sau đó mới mãn nguyện rời khỏi quan phủ.


Nam Chiêu Quốc đã bị diệt vong rồi, vậy thì đám người này cũng không nên sống tiếp trên đời nữa, nàng sẽ không để cho họ có cơ hội phục quốc, cho nên nàng  sẽ đem những gì mà nàng biết cũng như địa điểm lẩn trốn của bọn họ, còn có binh quyền mà họ đang nắm giữ, tất cả đều viết trong bức mật thư, gửi cho quan phủ.

Cuộc gặp gỡ tối nay, tất cả bọn chúng sẽ bị quan phủ bắt hết, ngoài TDD ra, người của Nam Chiêu Quốc sẽ mãi mãi biến mất trên thế giới này.

Đêm khuya, trong thư phòng, hai hàng lông mày của BTH nhăn lại, chăm chú nhìn quản gia đang đứng ở trước mặt.

“Điều ngươi nói là thật sao?” hắn xác định lại một lần nữa.

Vừa nãy quản gia đến bẩm báo, nói TDD cả tháng nay, không biết tại sao, lấy rất nhiều thảo dược cũng như sách y học đem về Duyệt Tâm Các, thậm chí còn lấy một vài loại cỏ độc và thuốc độc, quản gia cảm thấy vô cùng kỳ quái, cho nên mỗi ngày đều đến Duyệt Tâm Các, chú ý nhất cử nhất động của TDD, nhưng TDD cả ngày đều nhốt mình ở bên trong, dường như không hề ra ngoài, vì vậy quản gia không yên tâm, cuối cùng lựa chọn đi bẩm báo lại với thái tử.


“đúng ạ! Thái tử phi cả tháng nay đã đến thái y viện lấy rất nhiều thuốc, thậm chí ngay cả Lạc Đỉnh Hồng cũng lấy, cho nên lão nô không yên tâm, ngay lập tức đến bẩm báo.” Quản gia vội vàng gật đầu nói.

“Lạc đỉnh hồng?” BTH hoang mang trừng mắt nhìn, Lạc đỉnh hồng là độc dược, TDD lấy nó làm gì? Sẽ không phải là muốn làm việc ngu xuẩn chứ?

Đột nhiên trong đầu hắn hiện lên lời cảnh báo mà hoàng đế đã nói với hắn, TDD đang có việc muốn giấu mọi người, hơn nữa trong thời gian này, sắc mặt của nàng vô cùng kém, hắn cảm thấy, nàng đang bị bệnh.

BTH khua tay ý bảo quản gia lui xuống, sau đó đứng lên, trực tiếp đi về phía Duyệt Tâm Các.

Nhưng khi BTH đi vào Duyệt Tâm Các lại không nhìn thấy bóng dáng của TDD đâu, hắn nhăn mày nhìn các loại thảo dược đặt ở xung quanh, nỗi hoài nghi trong lòng cũng ngày càng lớn, cứ thế tiến vào phòng ngủ của nàng, nhưng lại cũng không nhìn thấy nàng đâu.

“kỳ lạ, chạy đi đâu rồi?” BTH hoài nghi lẩm bẩm, đột nhiên nghe thấy tiếng của TDD từ bên ngoài cửa sổ, hắn đang muốn đi ra, nhưng lại có chút do dự, cuối cùng nấp ở một góc bên cạnh giường, nén hơi thở không để cho TDD phát hiện.

__Hồng Trần__


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận