Vì cũng chả phải là lần đầu tiên đến văn phòng của Nguyễn Sinh lại cộng thêm quan hệ cha vợ và con rể giữa hai người nên Vương Minh cũng rất tùy tiện, hắn tự tiện cầm lấy ấm trà rót cho hắn và Nguyễn Sinh một ly. Nhận ly trà của Vương Minh, Nguyễn Sinh cười hỏi
“Thế nào, lần này về có lâu không?”
Vương Minh lắc đầu thở dài bất đắc dĩ nói
“Sự việc còn chưa xong bất quá con từ giờ không cần phải bám trụ ở căn cứ, chủ yếu là hoạt động bên ngoài nên chắc một tuần có thể về nhà ít nhất một hôm”
“Ừ, cũng nên như vậy. Đoạn thời gian con rời nha đi Gia Giai và Triệu Vận hai đứa lúc nào mặt mày cũng ủ rũ, mẹ con thấy cũng đau lòng lắm khuyên nhủ nhiều rồi nhưng cũng không được”
Nguyễn Sinh gật đầu nói
Vương Minh nghe xong mà có chút xấu hổ, hắn gật đầu như gà mổ thóc
“Con sẽ cố gắng thu xấp thời gian nhiều hơn với các nàng”
“Ừm. Tình hình chiến dịch thế nào rồi?”
Vương Minh cũng không bất ngờ khi Nguyễn Sinh biết về chiến dịch lần này bởi từ rất lâu rồi, Nguyễn Sinh đã hợp tác với chính phủ để hạn chế Nguyễn gia Nam Hải, nếu như không phải có hắn tọa trấn Đông Doanh này thì có lẽ cả thành phố Đông Doanh này đã rơi vào tầm khống chế của Nguyễn gia từ lâu rồi. Mà nhiệm vụ lần này chiến trường là ở khu vực xung quanh thành phố Đông Doanh, với việc nắm trong tay Hắc Long bang, bang hội lớn nhất Đông Doanh, Nguyễn Sinh phát huy tác dụng rất to lớn, trở thành một nguồn cung cấp tin tức bí mật khác bên ngoài hệ thống tình báo của quân đội vì vậy nói không quá Nguyễn Sinh cũng là tham gia một chân trong chiến dịch lần này.
Nghe Nguyễn Sinh hỏi về tình hình chiến dịch thì Vương Minh mặt đột nhiên trỏ lên ảm đạm vô cùng, có chút bất lực lắc đầu nói
“Tình hình rất không tốt…”
Sau đó hắn liền kể hết một lượt những sự việc từ lúc bắt đầu cùng với những ý kiến nhận xét của hắn cho Nguyễn Sinh nghe. Nguyễn Sinh rất nghiêm túc lắng nghe, nghe Vương Minh kể hắn tâm thần rất là rung động, hắn thật không ngờ Nguyễn gia lại cường đại đến như vậy bất quá là một người từng trải qua nhiều sóng gió cuộc đời nên Nguyễn Sinh rất lão luyện, tuy rằng trong lòng run sợ nhưng mà ngoài mặt vẫn bảo trì bình tĩnh.
Nói liền một tràng dài dằng dặc, Vương Minh cảm thấy có chút khô cổ, hắn nhấc ly trà lên uống một hơi dài rồi mới nói
“Theo tình hình hiện tại, thì mọi người nghĩ rằng nên ở bên ngoài âm thầm trong bóng tối tiêu diệt từng bộ phận nhỏ của kẻ địch, vì vậy con lần này mới được cử ra bên ngoài làm việc”
Nguyễn Sinh nhấp một ngụm trà, gật đầu giọng tán thưởng nói
“Ừm với tình hình chênh lệch quá lớn về nhân số và lực lượng giữa địch và ta thì gọt từng thớ thịt của kẻ địch là đúng bất quá việc này cũng rất khó khăn, thứ nhất là yêu cầu phải hoàn toàn bí mật, không được để kẻ địch chú ý. Thứ hai là cần phải một lượng lớn nhân thủ có thực lực bằng không cho dù kế hoạch này có làm được cũng không biết đến năm nào tháng nào mới có thể đạt được đến mục tiêu đề ra. Vương Minh con đã có tính toán gì chưa?”
“Con cũng đã chuẩn bị từ trước một chút rồi”
Vương Minh gật đầu tự rót ình một ly trà nữa rồi mới trả lời
“Về phần tiến hành thì con đã có kế hoạch sơ bộ và mục tiêu rồi còn về phần lực lượng thì con sẽ dùng đến Hắc quân của con”
“Hắc quân?”
Nguyễn Sinh giật mình, hắn từ lâu đã điều tra tỉ mỉ về Vương Minh và lực lượng trong tay của Vương Minh nhưng mà đây là lần đâu tiên hắn nghe đến hai từ Hắc quân vì vậy lúc này ngoài giật mình hắn còn có chút tò mò về phần lực lượng bí mật này của Vương Minh.
Quả thật Hắc quân là một trong những bí mật lớn nhất của Vương Minh, ngoại trừ Lê Minh Đức, Lê Linh và Mã Đống là biết rõ ràng về đạo quân này thì những thủ hạ thân cận khác của Vương Minh như Hắc Cẩu, Hầu Dũng,… cũng không hề biết về sự hiện diện của Hắc quân mà cho dù có biết thì cũng cũng chỉ biết lờ mờ còn mấy thứ cụ thể như căn cứ huấn luyện, nhân số,… thì chẳng biết một chút nào. Mà kể từ lúc được Vương Minh thành lập đến giờ, gần một năm nay tất cả thành viên của Hắc quân đều tập trung vào huấn luyện gia tăng thực lực và gia tăng nội khí của bản thân, duy nhất có một lần xuất động chính lần đánh chiến quận 14 vì vậy cũng không có gì kỳ lạ khi lực lượng tình báo dày đặc khắp Đông Doanh của Nguyễn Sinh không tra ra tin tức gì của Hắc quân
Vương Minh trả lời
“Đó là một chi lực lượng đặc biết được con tạo ra khi vừa mới chiếm được quận 13 từ tay tên Mặt Sẹo”
“À. Thế thực lực như thế nào”
“Cái này con cũng không rõ lắm”
Nguyễn Sinh nghe xong câu trời lời của Vương Minh thì nhướn mày dùng ánh mắt không tin tưởng nhìn hắn. Cũng không thể khác được với thân là người đứng đầu đội quân này mà Vương Minh nói không biết chút tình hình nào về của thuộc hạ dưới tay, đúng là chả có ai tin cả. Lúc này Nguyễn Sinh trong lòng cũng có chút tức giận, hắn nghĩ rằng Vương Minh không muốn chia sẻ bí mật với hắn, coi hắn là người nhưng rất nhanh sau đó Nguyễn Sinh bình tĩnh lại, hắn với Vương Minh mặc dù là quan hệ cha vợ con rể cũng tính là thân thiết nhưng dù sao là con người ai cũng có bí mật của mình, đặc biệt là người lăn lôn trong hắc đạo ai mà chả có con bài tẩy riêng không muốn lộ ra ngoài của bản thân chứ. Tuy rằng nghĩ thông suốt rồi nhưng Nguyễn Sinh cũng cảm thấy khó chịu vì vậy sắc mặt không được tốt cho lắm
Vương Minh cũng không có để ý đến ánh mắt nghi ngờ của Nguyễn Sinh nhưng khi thấy sắc mặt của Nguyễn Sinh thay đổi thì hắn lờ mờ đoán được một chút, vội vàng giải thích
“Con nói là sự thật mà. Từ lúc kiến tạo Hắc quân đến giờ con hoàn toàn buông tay, giao toàn quyền cho thuộc hạ xử lý với cả có một đoạn thời gian gần đây sự tình giải quyết quá nhiều nên con cũng chưa có thời gian lên căn cứ xem xét”
Quả nhiên khi nghe Vương Minh giải thích thì sắc mặt của Nguyễn Sinh hòa hoãn đi rất nhiều, Nguyễn Sinh hòa ái nói
“Ừ nếu như vậy thì khi nào con đi lên căn cứ để xem tình hình Hắc quân đi, nếu như cảm thấy không đủ lực thì đừng ngại nói với cha một tiếng”
“Vâng”
Vương Minh gật đầu, hắn cũng chả cảm thấy ngại gì nếu cần mượn lực lượng của Nguyễn Sinh dù sao hiện giờ địch nhân quá đông đảo và hình hãn, thêm một phần lực thì thêm một phần chiến thắng.Đang định rời đi thì Vương Minh đột nhiên nhớ ra một chuyện cần phải nhờ một tay Nguyễn Sinh giải quyết, Vương Minh nói
“Cha hiện giờ con có việc cần nhờ cha giải quyết hộ”
“Chuyện gì, con cứ nói đi ta sẽ cố hết sức trợ giúp”
“Chả là thế này, sắp tới con cùng chính phủ sẽ chế tạo tin tức giả là khủng bố nhắm mục tiêu đến Đông Doanh chắc chắn sẽ khiến tình hình ở Đông Doanh hỗn loạn, nhân tình hình hỗn loạn thì lực lượng sát thủ của con sẽ nhân cơ hội ám sát lãnh đạo cầm đầu của các bang phái ở Đông Doanh. Đến khi sự việc thành chắc chắn hắc đạo Đông Doanh sẽ loạn thành một bầy, lúc đó con muốn nhờ cha phái Hắc Long bang tiến đến quét sạch một lượt, thu hết địa bàn của bọn chúng vào Đông Doanh”
“Sát thủ? Vương Minh chẳng lẽ mấy vụ ám sát các trưởng lão của Liên Minh gần đây là do một tay con đạo diễn”
Nguyễn Sinh khi nghe được hai từ “sát thủ” nghe kế hoạch của Vương Minh thì đột nhiên lại nhớ đến sự kiện ám sát đang oanh động giới hắc đạo Đông Doanh gần đây vì vậy bán tín bán nghi hỏi Vương Minh
Vương Minh cũng chả thèm giấu diếm, dù sắp tới cũng cần nhờ lực lượng của cha vợ ra tay vì vậy tốt nhất nên thẳng thắn thì hơn. Vương Minh gật đầu xác nhận
“Đúng vậy, là một tay con lên kế hoạch”
Nguyễn Sinh im lặng, hắn nhìn chằm chằm vào Vương Minh một lát sau cười lớn nói
“Giỏi lắm, con rể ta thật giỏi a… ha ha”
Vương Minh khó hiểu nhìn Nguyễn Sinh, Nguyễn Sinh liền lập tức ngừng cười giải thích
“Cái kế hoạch của con lão cho ông bạn Thư Quốc Long của ta loay hoay một phen tối mắt tối mũi, nói thật kể từ hồi quen biết nhau đến giờ cũng đã gần ba chục năm rồi nhưng đây là lần đầu tiên cha thấy hắn chật vật như vậy, càng nhìn càng cảm thấy vui sướng a… ha ha”
Vương Minh im lặng không phát biểu ý kiến gì nữa bởi hắn chẳng còn gì để nói về ông bố vợ này, thật không ngờ nhìn thấy bạn thân chật vật muốn chết lại còn cảm thấy vui sướng. Quả thật là triệt để không còn lời nào thích hợp để nói rồi. Tiếp theo đó, Vương Minh nói với Nguyễn Sinh một chút chuyện rồi lập tức ly khai khỏi biệt thự Nguyễn Sinh mặc ẹ vợ Liễu Mai cố gắng giữ lại ăn trưa. Rời khỏi biệt thự của Nguyễn Sinh, leo con Toyota thân thuộc, Vương Minh một đường phóng thẳng đến khu huấn luyện của Hắc quân.