“Nếu vậy chúng ta chơi quần chiến sao?”
Một đội viên hỏi.
Đinh Xuân Lâm gật đầu nhưng lúc sau lại lắc đầu nói:
“Đúng là quần chiến bất quá cũng không hẳn là quần chiến”
“Là sao”
Mười người kia nghe Đinh Xuân Lâm nói kiểu mập mờ như vậy thì không hiểu lắm thế nên cùng đồng thanh hỏi.
Đinh Xuân Lâm trả lời:
“Được rồi, lát nữa các chú làm thế này… làm thế này này…”
Vương Minh đứng ở xa nhìn mười một người Đinh Xuân Lâm bàn bạc mà cười cười, hắn nhìn đồng hồ trên điện thoại, thấy thời gian năm phút để hội ý đã kết thúc vì vậy lên tiếng thông báo cho nhóm người Đinh Xuân Lâm:
“Thời gian đã hết, các chú đã chuẩn bị xong chưa?”
Đinh Xuân Lâm và mười người đội viên đôi ba nghe Vương Minh thông báo đều dừng bàn bạc lại tiến đến hắn gật đầu xác nhận bọn hắn đã chuẩn bị sẵn sàng.
Vương Minh thấy mười một người gật đầu với mình thì hô lên:
“Vậy bắt đầu thôi”
Tiếng hô vừa dứt lập tức Đinh Xuân Lâm cùng năm thủ hạ vận nội khí đến cực hạn, như lang như hổ lao lên vây công Vương Minh.
Vương Minh thấy chỉ có sáu người lao lên, còn năm người còn lại thì đứng ở phía sau không cùng xông lên thì nhướn mày, nhếch miệng nói:
“Định chơi trò tiêu hao thể lực của anh à, các chú nghĩ như vậy thì còn non lắm”
Đúng vậy, nếu nói trên đời này có thứ Vương Minh không sợ nhất thì chính là cái loại chiến đấu tiêu hao thể lực này. Bởi hắn sở hữu loại gien đặc biết khiến tố chất thân thể hắn cực kỳ tốt, thể lực, khả năng bền bỉ và khả năng phục hồi cực kỳ bá đạo, lại cộng thêm trong cơ thể hắc ám nội khí rất dồi dào luôn sẵn sàng bổ sung thể lực và sức mạnh cho hắn thế nên về một mặt nào đó coi thể coi như thể lực của Vương Minh là vô hạn vì vậy đối với cái chiến thuật này của Đinh Xuân Lâm hắn đúng là không thèm để vào trong mắt.
Về phía Đinh Xuân Lâm, hắn nghe thấy lời nói trêu chọc của Vương Minh thì cũng không nói gì bởi vì hắn cũng biết lời Vương Minh nói là hoàn toàn sự thật. Đã là sự thật thì hắn còn gì để phản bác cơ chứ.
Đinh Xuân Lâm thân là đội trưởng nên thực lực trong mười một người cũng là cao nhất, thành tựu về nội khí đương nhiên là đứng đầu vì vậy trong kế hoạch lần này, hắn chắc chắn sẽ là đầu tàu và cũng là một trong những nhân vật mấu chốt nhất. Chỉ thấy Đinh Xuân Lâm là người đầu tiên tiếp cận Vương Minh, lập tức một quyền chứa đầy nội khí, uy lực kinh người lao về phần bụng dưới của Vương Minh. Không thể không nói chiêu này của Đinh Xuân Lâm quả thật là rất ác, đối với một trận thực chiến như thế này mà vừa vào đầu đã ra tay toàn lực, lại hung ác như vậy đúng là hơi quá mức cho phép. Bất quá Đinh Xuân Lâm tin tưởng một quyền hung ác này nhìn thế thôi chứ Vương Minh sẽ rất dễ dàng hóa giải với cả trận này nếu hắn không ra tay toàn lực, không ra tay hung ác thì đừng có mơ tưởng đến một chút cơ may chiến thắng nào.
Mọi việc quả thật đúng như Đinh Xuân Lâm đã dự đoán. Đối mặt với một quyền hung ác, Vương Minh chỉ hơi nhíu mày lại một chút nhưng vẫn bình thản hạ thấp bàn tay xuống che chắn phần bụng dưới. Đồng thời khi quyền của Đinh Xuân Lâm và bàn tay hắn tiếp xúc với nhau thì Vương Minh vận chuyển một chút hắc ám nội khí vào trong lòng bàn tay, cắn nuốt luồng nội khí của Đinh Xuân Lâm đang muốn thông qua điểm tiếp xúc truyền vào cơ thể hắn.
Hóa giải xong một quyền của Đinh Xuân Lâm, Vương Minh cũng không tiến hành phản công mà lập tức di chuyển thân thể lui về phía sau ba bước bởi vì lúc này, từ bên trái và bên phải của hắn hai đội viên đội ba đã đến, cả hai đều đồng loạt xuất ra một quyền với mục đích tấn công vào hai bên vai.
Vương Minh tránh thoát hai quyền kia nhưng hắn vẫn không có dừng lại bởi vì hắn thấy lúc này không biết tức lúc này một đội viên đội ba đã lẻn đến phía sau hắn. Người này tư thế người đang hạ thấp, chuẩn bị tặng cho hắn một cú quét chân. Thấy vậy, vừa lùi đến bước thứ tư thì Vương Minh lập tức chân trái ở phía sau đạp mạnh vào mặt đất, tạo thành lực đẩy giúp cơ thể hắn nhảy lùi về sau, tránh thoát một chiêu quét chân kia.
Nhưng mọi chuyện đến lúc này vẫn chưa phải là chấm dứt. Khi cơ thể Vương Minh đang lơ lửng trên không, còn chưa chạm đất thì hắn thấy ở phía trên đầu có hai người đang lao về phía hắn. Nhìn thấy cái bàn chân ở trên cao lao xuống ngực mình, Vương Minh biết hai cước này mới chính là sát chiêu thực sự. Lại nhìn xuống phía dưới, hắn thấy bốn người Đinh Xuân Lâm đã chờ sẵn, chỉ cần hắn bị hai cước này đạp xuống dưới đất, không đợi hắn làm ra chút phản kháng nào sẽ lập tức tiến lên vây công. Có thể thấy tình thể của Vương Minh bây giờ là trên dưới đều có địch đang chờ đón, cực kỳ không ổn, cực kỳ nguy hiểm. Bất quá dù vậy hắn không hề có chút bối rối hay là luống cuồng nào cả mà ngược lại còn rất bình thản, gật đầu trong lòng tán thưởng về sự phối hợp chiến đấu ăn ý của sáu người Đinh Xuân Lâm.
Quả thật một chuỗi liên hoàn này Đinh Xuân Lâm tính toán rất tốt. Đầu tiên là dùng mọi cách ép hắn phải nhảy lên trên không. Trong chiến đấu bình thường thì người chiến đấu tối kỵ nhất chính là hai chân rời đất bởi vì ở dưới đất do có mặt đất làm điểm tựa đứng vững nên hoạt động sẽ rất dễ dàng nhưng nếu đổi lại ở trên không, lúc đó cơ thể không có điểm tựa, mọi hành động sẽ rất khó khăn. Nếu lúc này đổi lại người chiến đấu là một khí giả bình thường có lẽ một chiêu này của Đinh Xuân Lâm đã đắc thủ. Bất quá đen đủi cho hắn, đối thủ của hắn lần này không phải là một khí giả bình thường mà là một con quái vật, một kẻ quái thai với kinh nghiệm và kỹ năng chiến đấu đã ăn sâu vào trong bản năng.
Chỉ thấy Vương Minh giơ hay tay lên trên cao hơi chút dùng lực lên hay bàn tay đỡ lấy hai cước kia. Lập tức cơ thể hắn nương tựa theo phản lực, đẩy xa về phía sau tránh ra vị trí mà bốn người Đinh Xuân Lâm đang chờ đợi hắn rơi xuống. Lộn một vòng trên không, Vương Minh hai chân lập tức chạm đất an toàn, hắn phủi phủi tay, nhìn nhóm người Đinh Xuân Lâm giọng tán thưởng nói:
“Phối hợp tấn công tốt lắm, anh có lời khen tặng cho các chú”
Nhóm người Đinh Xuân Lâm thấy Vương Minh trong khoảnh khắc có thể làm ra hành động như vậy để tránh thoát bọn họ vậy công thì trong lòng hơi chút ngạc nhiên. Đương nhiên ngạc nhiên ở đây không phải là vì kỹ năng của Vương Minh mà là cách Vương Minh xử lý tình huống. Đầy kinh nghiệm và bình tĩnh, quả thật là đáng để bọn họ phải học hỏi.
“Hắc hắc… cảm ơn đại ca”
Đinh Xuân Lâm cười cảm tạ một tiếng rồi cũng không nói thêm lời dư thừa nào nữa lập tức dẫn đầu tiến lên công kích Vương Minh. Vẫn là những liên hợp công kích của từng nhóm hai hoặc ba người liên tục ùa về Vương Minh không ngừng nghỉ.
Đứng trước những đợt công kích dồn dập, tốc độ càng lúc càng nhanh của sáu người Đinh Xuân Lâm, Vương Minh vẫn giữ bộ dạng nhàn hạ như cũ, hắn cũng không ra tay tấn công mà chỉ dùng thân pháp né tránh hoặc cùng lắm là dùng tay hoặc chân để ngăn cản đòn tấn công.
Vương Minh nhảy tránh lùi về sau tránh xa một đòn quét chân của người thứ sáu, nếu chiếu theo quy luật bình thường thì đến người này là kết thúc chuỗi tấn công của Đinh Xuân Lâm nhưng vào lúc này đột nhiên thấy từ phía sau lưng người này xuất hiện hai bóng người, lao về phía hắn.