Vương Minh vẫn nhớ đến cái thứ nội khí kỳ lạ tối qua đột nhiên xuất hiện trong cơ thể hắn. Hắn sẽ không tin cái thứ nội khí đó là sản phẩm của hắc ám nội khí sinh ra bởi vì hắn cảm thấy được cái thứ đó tuy rằng cũng giống hắc ám nội khí là có thể kích phát dục vọng nhưng nó không có được sự bá đạo và hung tàn của hắc ám nội khí. Mà một điều nữa khiến Vương Minh khẳng định điều này là bởi vì nếu đó là sản phẩm sinh ra bởi cơ thể hắn hay hắc ám nội khí thì độ phù hợp với hắc ám nội khí sẽ rất cao, sẽ không dẫn đến tình trạng thôn phệ như tối qua. Thế nên, nhìn đi nhìn lại hắn chỉ có thể kết luận cái thứ nội khí đó là từ bên ngoài xâm nhập vào cơ thể hắn, mà cụ thể hơn là từ Lê Thị Tuyết bởi lúc đó trong phòng chỉ có hắn và nàng ta, đã không phải từ hắn chỉ có thể từ nàng mà thôi.
Nhưng hắn cũng không dám khẳng định Lê Thị Tuyết giống hắn, cũng là một khí giả bởi vì qua cảm nhận, hắn thấy được thứ nội khí kia rất kỳ lạ hoàn toàn khác biệt so với những nội khí mà hắn từng gặp. Từ trước đến nay, những khí giả mà hắn tiếp xúc cho dù là cái vị sư phụ kia cua hắn, Tôi Hải, gia chủ Bạch gia Bạch Phá Thiên hay mới đây nhất là Vũ Tuấn thì hắn đều cảm nhận thấy nội khí trong cơ thể những người này đều ẩn chứa sức mạnh chứ làm gì yếu ớt như cái thứ nội khí kia. Thậm chí so về sức mạnh thì thứ nội khí kia còn thua kém xa so với thứ nội khí nhân tạo trong cơ thể của các thành viên Hắc quân. Thế nên Vương Minh không dám khẳng định Lê Thị Tuyết là khí giả nhưng cũng không chắc chắn nàng là dị năng giả bởi vì sở hữu nội khí là điểm đặc trưng chỉ có thể có ở khí giả vì vậy khi hỏi câu hỏi kia thì giọng nói của Vương Minh rất đinh ninh, không chắc chắn.
Lê Thị Tuyết bị câu hỏi của Vương Minh làm cho giật mình. Nàng lúc này đột nhiên lại nghĩ đến tối qua, lúc Vương Minh vùng thoát khỏi tay nàng. Mặc dù không rõ ràng nhưng cũng có thể cảm nhận thấy được trong cơ thể Vương Minh cũng giống nàng, cũng có nội khí chỉ là tính chất trái ngược lại nội khí của nàng, cực kỳ bá đạo và mạnh mẽ. Nghĩ đến Vương Minh là một khí giả, lúc này nàng thấy hiểu ra rất nhiều việc, cũng không còn cảm thấy kỳ lạ hay khó hiểu tại sao Vương Minh lại có thể thoát khỏi sự khống chế của nàng nữa.
“Không tôi là một giả khí giả?”
Nàng lắc đầu trả lời Vương Minh.
“Giả khí giả?”
Vương Minh cảm thấy rất tò mò và hứng thú với danh từ mà Lê Thị Tuyết vừa nói ra nên hỏi nàng
Lê Thị Tuyết cười nói:
“Đó là do tinh chất đặc thù của nội khí trong cơ thể tôi, nó khá khác so với nội khí bình thường”
“À, ra vậy”
Vương Minh gật đầu đã hiểu ra. Hắn cũng không quá hỏi sâu thêm về tính chất đặc thù trong thứ nội khí của Lê Thị Tuyết bởi hắn thấy làm như vậy cũng không cần thiết, hắn cảm thấy nếu hắn tiếp tục hỏi sâu hơn thì rất không có lễ phép, rất dễ khiến cho Lê Thị Tuyết sinh ra ác cảm với hắn. Chẳng phải ông cha xưa đã khuyên rằng việc gì tốt nhất là cũng nên có mức độ, nếu đã đủ thì nên dừng lại không nên quá tham lam bằng không sẽ phản tác dụng. Với lại nghĩ lại về thứ nội khí kia hắn cũng lờ mờ đoán được kha khá thế nên hắn rồi.
Lê Thị Tuyết thấy Vương Minh không truy hỏi sâu hơn thì ánh mắt rất tán thưởng vì sự thành thục trong cách xã giao của hắn. Đánh giá về Vương Minh trong lòng nàng vì thế cũng thêm được một điểm cộng. Lê Thị Tuyết nhìn Vương Minh hỏi:
“Nếu tôi đoán không sai thì Mr Boss là một khí giả”
“Đúng vậy, tôi là một khí giả”
Vương Minh rất sảng thừa nhận
“Khó trách…”
Lê Thị Tuyết lúc này trong lòng đang tự cười giễu chính mình vận số quá mức đen đủi, thật không ngờ đối tượng lại là một khí mà mà lại còn mạnh hơn nàng rất nhiều. Lúc này nàng thấy thất bại tối qua là không oan chút nào cả. Nếu như là đối với khí giả thì thứ nội khí của nàng bị hạn chế rất nhiều bởi vì trong cơ thể khí giả đã tồn tại nội khí riêng của họ, mà nội khí có tính bài xích rất mạnh đối với những thứ nội khí từ bên ngoài vào. Mà nội khí của nàng so về khoản sức mạnh thì yếu ớt đến đáng thương thế nên so với việc thi triển trên người bình thường thì đối với khí giả, khả năng năng nối khí của nàng có thể thành công khống chế não bộ của đối phương thấp hơn gấp mười lần là ít.
Có lẽ vì hai người có điểm chung, đồng dạng là khí giả nên thái độ của Lê Thị Tuyết cũng cởi mở và thoải mái hơn rất nhiều, ẩn ẩn khôi phục lại trạng thái lúc đầu khi hắn cùng Lê Thị Tuyết vừa gặp mặt vào tối hôm qua. Thấy vây, Vương Minh cảm thấy không sai biệt lắm cũng nên bắt đầu quay trở lại việc chính còn dang dở tối qua thế nên hắn liền đưa ra lời đề nghị.
“Vậy chúng ta hiện giờ bàn một chút về điều kiện lúc trước của chị. Chị thấy sao, chủ tịch Lê”
Lê Thị Tuyết lúc này đúng là không mong đợi gì hơn điều này. Nàng mặc dù trải qua đoạn nói chuyện vừa rồi, tâm tình cũng thoải mái hơn rất nhiều nhưng mà vẫn không thể hoàn toàn bình tĩnh xuống được. Cứ nhìn Vương Minh là trong đầu nàng không tự chủ lại xuất hiện tình cảnh đêm qua, nhớ đến sự dũng mãnh của Vương Minh trên giường là nàng lại cảm thấy sinh lý có phản ứng, khe cốc lại chảy ra vài giọt nước xuân. Hiện tại, Lê Thị Tuyết mới hơn ba mươi đang tuổi lang tuổi hổ, nhu cầu sinh lý cực kỳ à tối qua lại được Vương Minh một phen cày cấy, mạnh mẽ thỏa mãn nên chắc chắn trong lòng ít nhiều sẽ lưu lại hình bóng của Vương Minh vì vậy lúc này đối mặt Vương Minh thì nàng cơ thể có phản ứng như vậy cũng là điều dễ hiểu thôi, dù sao sinh lý cơ thể cũng không phải thứ có thể khống chế được. Thế nên lúc này trong tâm lý của nàng mong sao nhanh chóng kết thúc việc bàn bạc để nàng có thể rời khỏi đây. Đương nhiên những điều này chỉ là trong tâm nàng thôi chứ bên ngoài nàng vẫn giữ vẻ điềm tĩnh, tươi cười gật đầu nói:
“Không mong gì hơn”
Vương Minh nhìn Lê Thị Tuyết, thấy nàng bộ dạng bình thản và tập trung, ánh mắt không hề có một tia cảm xúc khác lạ như giận dữ, căm thù,… thì hắn biết nàng ta đã tiến vào trạng thái làm việc. Hắn lúc này không khỏi bội phục Lê Thị Tuyết, nếu như đổi lại một người phụ nữ bình thường vào vị trí của Lê Thị Tuyết bây giờ, đối mặt kẻ vừa cưỡng hiếp đừng nói đến có thể bình tĩnh bàn bạc công việc như Lê Thị Tuyết, không tìm một con dao đòi chém đòi giết hắn là may rồi. Với một ý chí kiên cường, công ra công tư ra tư của Lê Thị Tuyết, Vương Minh hiểu được phần nào tại sao nàng lại có thể thành công trong một môi trường khắc nghiệt như thương trường. Về phần này Vương Minh thấy Lê Thị Tuyết rất đáng để Nguyễn Giai Giai, thậm chí là Thư Kiều phải học hỏi.
Vương Minh lúc này im lặng suy nghĩ bởi vì hắn tuy rằng quyết định sẽ nhượng bộ nàng nhưng không phải là tất cả, nhất là điều kiện thứ ba, Vương Minh nhất quyết sẽ không thả Phương Tuấn được. Mặc dù hắn không ngại Phương Tuấn bởi hắn đã vài lần gặp qua Phương Tuấn, hắn thấy tên đó là điển hình của loại chỉ biết ăn chơi trác táng, phá gia chi tử, đầu óc bị rượu và gái đầu độc sạch, chắc chắn cũng sẽ chẳng mang lại nhiều phiền phức lớn cho Vương Minh. Tuy rằng hắn không mang lại phiền phức lớn mà phiền phức nhỏ thì kiểu gì cũng có. Sẽ là rất khó chịu nếu như tên này thỉnh thoảng lại giở chứng chọc ngoáy hay ngáng chân Vương Minh thế Vương Minh quyết định đập chết hắn là thượng sách.