Tiếng nói của Bàng Hồng vừa dứt, Tiêu Đại Dũng đã dẫn theo một đám cấp dưới cũng vừa đuổi tới.
“Bàng Hồng, tất cả mọi người đều mở cửa làm ăn, hôm nay sàn thi đấu quyền anh này tôi chỉ vừa mới khai trương, ông đã tới đả thương người ta, vậy mà còn đứng ở đây dõng dạc như vậy, thật sự cho rằng Lý Mạc tôi đây là người ăn chay sao?” Lý Mạc biết mình không đứng ra nói chuyện thì cái sàn thi đấu quyền anh này cũng không cần mở cửa làm ăn nữa.
Bàng Hồng khinh thường cười một tiếng, nói: “Mở cửa làm ăn, nhưng cũng phải nhìn anh có năng lực này hay không đã, việc làm ăn trên sàn thi đấu quyền anh này chính là như vậy! Anh làm những thứ ra vẻ như này cũng chỉ hấp dẫn khách hàng, thậm chí chỉ lừa gạt tiền tài mà thôi, việc này đối với người tập võ thì chính là vô cùng trơ trẽn.
”
Nghe nói như vậy, Tiêu Đại Dũng cũng không muốn nhiều lời với Bàng Hồng này làm gì, dẫn người xông lên trước muốn kéo họ xuống.
Nhưng lại bị Lý Mạc ngăn cản lại.
“Anh Mạc, người này rõ ràng là tới gây chuyện mà!” Tiêu Đại Dũng không cam lòng nói.
Lý Mạc vỗ vỗ bả vai Tiêu Đại Dũng, nhỏ giọng nói: “Đừng nóng vội, xem thử mưu kế của ông ta có gì!”
“Ông chủ Bàng Hồng à, lời này của anh là không đúng rồi, vừa rồi đám người kia đều là tôi mời tới biểu diễn, anh ỷ vào cấp dưới của mình mà đánh diễn viên tôi tìm tới, việc này anh cảm thấy là việc mà người tập võ nên làm hay sao?” Lý Mạc cười lạnh nói.
Bàng Hồng nghe lời này của Lý Mạc thì ánh mắt hơi nao nao, lập tức cười lạnh ra tiếng, nói: “Nếu là người biểu diễn, vậy coi như là ngộ thương đi, tôi sẽ đền bù khoản tiền thuốc men này!”
Bàng Hồng nói xong thì vô cùng hào phóng rút một cái thẻ ra nhét vào dưới đài, nói: “Cầm tiền rồi thì đi nhanh lên, loại sàn thi đấu quyền anh lừa đảo như vậy sau này cũng đừng tới nữa làm gì!”
“Mẹ nó, dám nói chúng tôi là sàn thi đấu quyền anh lừa đảo, ngược lại tôi muốn xem thử võ quán của anh có cái gì hay ho đấy!” Tiêu Đại Dũng cũng không nhịn được nữa, dẫn theo đám đàn em muốn xông lên sân khấu.
Nhưng lúc này Bàng Hồng lại đột nhiên nói với Lý Mạc dưới đài: “Ông chủ Lý Mạc à, chẳng lẽ không muốn tự mình đọ sức hay sao?”
Lúc này, Lý Mạc gọi nhóm người của Tiêu Đại Dũng lại.
Lý Mạc biết hôm nay Bàng Hồng là muốn đập nát bảng hiệu sàn thi đấu quyền anh này, nếu như Tiêu Đại Dũng ra tay đánh thắng cũng chỉ là lưu lại trên miệng lưỡi người nói mình khi dễ, nếu không đánh được thì coi như mất sạch mặt mũi hôm nay.
Lý Mạc nhìn qua hai người tập võ đứng sau lưng Bàng Hồng, hai người này tên là Cổ Nguyên, Cổ Phong.
Là hai bậc thầy có cấp bậc tương đối cao trong võ đường của nhà họ Bàng, ngày bình thường vẫn luôn đi theo bên cạnh Bàng Hồng cũng là bảo vệ riêng cho Bàng Hồng.
Lý Mạc ra vẻ không hiểu nói: “À, ông chủ Bàng Hồng là muốn đấu thế nào đây?”
Ông chủ Bàng khinh thường cười nói: “Văn không có đứng đầu, võ cũng không đứng thứ hai! Trên lôi đài thì phải xem thực tế ra sao, cứ bảo mấy bậc thầy trong sàn thi đấu quyền anh của anh tới đấu với hai người này của tôi một chút, vừa vặn cũng mượn cái sàn thi đấu quyền anh này khai trương, mọi người ở đây cũng có thể làm chứng thì thấy sao?”
Đối với thực lực của Cổ Nguyên và Cổ Phong, Bàng Hồng vô cùng tự tin, hướng mắt ra nhìn hết thành phố Giang Nam cũng rất khó tìm được cao thủ có thể đấu lại hai người họ.
Mà Bàng Hồng cũng vì đã điều tra rõ nhóm người Tiêu Đại Dũng bên cạnh Lý Mạc, tùy ý một người trong hai người Cổ Nguyên hay Cổ Phong cũng đã có thể tương xứng với Tiêu Đại Dũng, chỉ cần một người có thể tiêu hao hết thể lực của Tiêu Đại Dũng là đủ rồi.
Về phần Lý Mạc mời tám vị thầy dạy võ kia, Bàng Hồng căn bản là không quan tâm.
“Được! Ông chủ Bàng Hồng cũng đã có hứng thú với cái này, vậy Lý Mạc tôi đương nhiên cũng sẽ không từ chối rồi, cùng theo ý anh mà chơi đùa vậy!” Lý Mạc trả lời.
Mà Bàng Hồng lại không chỉ giới hạn ở việc muốn chơi đùa, càng quan trọng hơn chính là muốn triệt để chèn ép cái sàn thi đấu quyền anh Thiên Nhân này.
Bàng Hồng hờ hững cười nói: “Đã lên quyền đài, vậy có chút phần thưởng mới thú vị chứ.
Nếu như người của tôi thắng, không biết ông chủ Lý có dám tuyên bố giải tán sàn thi đấu quyền anh Thiên Nhân hay không nhỉ?”
Nghe nói như vậy, mọi người xung quanh lập tức vang lên một trận bàn tán xôn xao, xem ra mục đích của người tên Bàng Hồng này vô cùng rõ ràng, chính là muốn nhổ bằng được cái sàn thi đấu quyền anh này.
“Bàng Hồng thật sự là không có ý định cho Thiên Nhân bất kỳ cơ hội nào thật mà!”
“Cái người Bàng Hồng này, chẳng lẽ không sợ sàn thi đấu quyền anh Thiên Nhân có cao thủ ẩn mình hay sao?”
“Đừng nói hai anh em nhà họ Cố đó có thân thủ ra sao, chỉ tính Bàng Hồng riêng mỗi thôi cũng đã là cao thủ rồi, không phải sao có thể phấn khích như vậy chứ!”
“Vậy nếu như ông chủ Bàng Hồng thua thì sao?” Lý Mạc lạnh mặt xuống, hỏi ngược lại.
“Ha ha! Nếu như chúng tôi thua, vậy võ đường của tôi đương nhiên cũng sẽ tuyên bố đóng cửa!” Bàng Hồng vô cùng tự tin nói.
Lý Mạc không nhịn được mà chửi thầm Bàng Hồng là khốn nạn, mình đầu tư nhiều tiền như vậy để mới mở ra được sàn thi đấu quyền anh, mà Thượng Võ Đường đã thành lập nhiều năm, đã sớm thu hồi được vốn rồi, cái việc mua bán này tính thế nào thì Lý Mạc cũng không kiếm được chút lời nào.
Lý Mạc có hơi do dự, đột nhiên điện thoại truyền tới một tin tức là Thẩm Lãng gửi tới.
“Đồng ý đi.
”
Tắt điện thoại đi, Lý Mạc mỉm cười, nói với Bàng Hồng: “Được, ông chủ Bàng đã có hào hứng như vậy, thì chúng ta lập tức chơi đùa một chút đi.
Ban đầu là một nghi thức khai trương khô khan, bây giờ lại sắp biến thành một trận quyết đấu kịch liệt của các cao thủ, trong không khí lập tức tăng nhiệt lên không ít.
Trong sân mọi người thấy hai người này đánh cược như vậy thì ồn ào lộ ra dáng vẻ xem kịch vui.
Bọn người đi theo Lý Mạc và Bàng Hồng đều đi tới trước lôi đài boxing.
Lúc này Lý Mạc cũng đã gọi sư phụ của quyền quán mình tới.
Mọi loạt các sư phụ mặc trang phục như nhau đang xếp thành hàng dài, đứng sau lưng Lý Mạc, mà Tiêu Đại Dũng thân làm người đứng đầu quyền quán nên cũng đứng bên cạnh Lý Mạc.
Không thể không nói, chỉ bàn về số lượng người và khí chất thì Lý Mạc hoàn toàn chiếm lĩnh tuyệt đối.
“Oa! ”
Nhìn qua tràng diện lớn mạnh như vậy, trong lòng Bàng Hồng cũng hơi giật mình, không nghĩ tới trong khoảng thời gian ngắn như vậy mà Lý Mạc có thể đưa tới nhiều người như vậy.
“Ông chủ Lý, xin mời!” Lúc này Bàng Hồng khinh thường nói.
Rất rõ ràng, ý là muốn Lý Mạc phái người ra trước.
Lý Mạc hờ hững cười một tiếng, chỉ chỉ sư phụ họ Mã với dáng người cao gầy đi ra sân, rồi nói: “Thầy Mã à, ông đến trước đi!”
“Ông chủ yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ cố hết sức!” Thầy Mã vẻ mặt kiên nghị nói.
Mà Bàng Hồng thì chỉ vào Cổ Nguyên, sau đó cúi người nói nhỏ bên tai: “Không cần lưu tình đâu.
”
Mặt mày Cổ Nguyên lạnh lùng, gật nhẹ đầu.
Lên lôi đài, hai người phân ra hai bên mà đứng.
Ánh mắt của thầy Mã hơi ngưng trọng lại, đối mặt với Cổ Nguyên, ông ấy cảm nhận ra một loại khí thế từ trước tới nay mà mình chưa thấy bao giờ.
Tiếng chiêng vang lên!
Thầy Mã bất ngờ phát lực ra, xông về phía trước, một quyền đánh về phía bên trái Cổ Nguyên.
Nhưng mà Cổ Nguyên chỉ tùy tiện giơ tay lên thì lập tức bắt được nắm đấm của thầy Mã, dùng sức mà bóp.
Răng rắc! Tiếng xương ngón tay của thầy Mã lập tức vỡ vụn tại chỗ ngay lập tức.
“Quá yếu rồi đó! ”
Trên mặt Cổ Nguyên thậm chí còn treo một ý cười khinh thường, một cước đá ra lập tức đạp thầy Mã văng tới bên lôi đài bên kia.
Ý chí của thầy Mã thật sự vô cùng ngoan cường, nhưng ông ấy cũng sửng sốt không nói nên lời.
Chịu đựng đau đớn kịch liệt rồi đứng lên lại.
Thừa dịp Cố Nguyên chủ quan thì hai chân bắt đầu tung ra lực bất chợt phóng tới chỗ Cổ Nguyên.
Nhưng ngay lập tức, Cổ Nguyên đã nghiêng người một cái, tránh thoát một quyền của thầy Mã.
Thêm lần nữa Cổ Nguyên bay lên tung ra một cước, trực tiếp đá vào chỗ đầu gối của thầy Mã.
Răng rắc!
Lần này, trong nháy mắt thầy Mã đã quỳ sup một chân xuống đất, ngay sau đó, Cổ Nguyên lại tung ra thêm một quyền cực mạnh vung lên mặt của thầy Mã.
Thầy Mã biết mình tránh cũng không thể tránh nên đành phải nâng tay hai tay lên bảo vệ mặt mình, cầu nguyện một quyền này mình có thể tiếp tục chống đỡ được.
.