Siêu Cấp Đại Gia


Sau khi Thẩm Lãng đưa Mộc Hồng Diệp về biệt thự trên núi Thiên Vân xong thì chuẩn bị rời khỏi.
Mộc Hồng Diệp không hỏi nhiều về kết cục của Khổng Dương, Khổng Dương có kết cục như thế nào đều do anh ta tự chuốc vạ vào mình.
Sáng sớm hôm sau, anh thức dậy trong biệt thự của Lâm Phàm, phát hiện Lâm Phàm đang ngồi trên ghế sopha, có vẻ như đang đợi anh!
“Chào buổi sáng, anh Thẩm!” Thấy Thẩm Lãng bước ra, Lâm Phàm lập tức đứng lên chào hỏi.
Thẩm Lãng mỉm cười, ra hiệu cho Lâm Phàm ngồi xuống.
Ngồi xuống sau, Lâm Phàm lấy một cái chìa khóa và một tờ giấy đưa cho Thẩm Lãng.
“Anh Thẩm, tôi đã dọn dẹp xong biệt thự của anh, địa chỉ được viết trên giấy!” Lâm Phàm nói.
“Tốn kém rồi, số tiền này tôi sẽ trả lại cho cậu!” Thẩm Lãng coi địa chỉ rồi nói.
Lâm Phàm khẽ giật mình, vội vàng từ chối: “Anh Thẩm à, tất cả những thứ hôm nay tôi có đều do anh cho, chỉ là một căn nhà thôi, anh cần gì tính toán thế!”
Thẩm Lãng mỉm cười không từ chối, anh cất chìa khóa.
Thẩm Lãng không hề có yêu cầu gì về nơi ở, huống chi Lâm Phàm đã sắp xếp cho anh một biệt thự cao cấp!
Tòa nhà Phi Vũ ở Kinh Đô.
Tuần trước, có một chuyện lớn xảy ra ở Kinh Đô, tòa nhà nằm ở khu vực CBD đã bị một người thần bí thu mua với giá trên trời!
Mà người thần bí đó chính là Thẩm Lãng.

Sau khi mua nơi này, Thẩm Lãng định đặt trụ sở của tập đoàn Phi Vũ ở đây, một tuần kế tiếp đã tiến hành các thủ tục bàn giao thành công!
Khi Thẩm Lãng ngồi trong văn phòng chủ tịch, cửa phòng làm việc liền bị gõ!
“Vào đi!”
Lúc này, một cô gái có dáng người xinh đẹp bưng một ly cà phê bước vào.
Đây là Tiêu Nhược, thư ký của Thẩm Lãng.
Giờ phút này, trên mặt cô ta thoáng hiện qua một chút khó chịu, khi nhìn Thẩm Lãng cô ta cũng không thèm cười, đặt ly cà phê trên bàn xong bèn xoay người rời đi.
“Chờ một lát! Dường như cô quên mất thân phận của mình rồi!”
Tiêu Nhược hơi sững sờ, kế đó cô ta quay người nói với vẻ ấm ức: “Anh Thẩm à, anh để một tiến sĩ kinh tế trẻ tuổi nhất của đại học Harlan, hơn nữa còn là người đã giúp đưa gần một trăm công ty ra thị trường làm thư ký, anh còn muốn tôi có thái độ gì nữa!”
Là một người có khả năng kinh doanh trong mười tám vị La Hán, cô ta cảm thấy thật ấm ức khi làm một thư ký bưng trà rót nước cho Thẩm Lãng!
“Thái độ này của cô được làm thư ký đã là không tệ rồi! Sau này cô còn dám vô lễ đừng trách tôi đá cô đi!” Thẩm Lãng không quan tâm đến quá khứ của Tiêu Nhược.
Tiêu Nhược bị dọa bởi thái độ lạnh lùng của Thẩm Lãng, cô ta suýt nữa bật khóc!
“Được rồi, chuẩn bị xe, theo tôi tới sân bay đón một người!” Thẩm Lãng hoàn toàn không để ý tới dáng vẻ ủy khuất của Tiêu Nhược, giọng nói vẫn lạnh nhạt như trước.
Lúc này, một người đàn ông trẻ tuổi cao lớn đang đứng chờ ở cổng sân bay, bên người chỉ có chiếc vali đơn giản, hiển nhiên là trang bị gọn nhẹ để đi ra ngoài.
Anh ta từng là một người sa sút tinh thần khi bị người ta chèn ép suýt nữa phá sản, nếu không nhờ Thẩm Lãng giúp đỡ thì bây giờ có lẽ anh ta đã lìa xa thế giới này giống như ba ruột của anh ta.
Tuy nhiên mấy tháng trước, Thẩm Lãng đã xuất hiện và thay đổi cuộc đời của anh ta.
Giúp anh ta trở thành một trong những người trẻ tuổi giàu nhất thành phố Giang Nam.
Thẩm Lãng đã từng nói với Thượng Bân rằng, thành phố Giang Nam chỉ là bước khởi đầu.

Nếu như anh ta biểu hiện tốt, Thẩm Lãng không ngại cho anh ta cơ hội lớn hơn!
Và lần này, Thượng Bân chờ được cuộc gọi do chính Thẩm Lãng gọi tới, gọi anh ta đến Kinh Đô, thành phố phồn hoa nhất của Hoa Hạ!
Thượng Bân biết hôm nay anh ta tới đây là cơ hội để báo đáp Thẩm Lãng, vì thế anh ta vui vẻ thu dọn hành lý lên đường.
Là thư ký của Thẩm Lãng, giờ đây Tiêu Nhược đang lái xe chở Thẩm Lãng tới sân bay, vừa liếc mắt một cái đã nhận ra Thượng Bân.
Sau khi Thẩm Lãng xuống xe, anh đi về phía Thượng Bân.
Tiêu Nhược đi ở phía sau, trong lòng không khỏi có chút khó hiểu, bởi vì cô ấy tưởng rằng người Thẩm Lãng gọi tới sẽ là một nhân vật lớn nào đấy, nào ngờ là một thằng nhãi!.

ngôn tình ngược
“Anh Thẩm!” Khi Thượng Bân thấy Thẩm Lãng bước tới, anh ta không dám đứng nguyên tại chỗ mà cầm vali đi đến gần Thẩm Lãng, hơi khom người chào hỏi.
Thẩm Lãng cười nhạt đáp: “Không cần khách sáo như thế! Mọi thứ chỉ mới bắt đầu thôi!”
“Anh Thẩm, anh cho tôi thêm cơ hội, Thượng Bân tôi nhất định sẽ làm anh hài lòng!” Thượng Bân kiên định trả lời.
Thẩm Lãng vỗ vai Thượng Bân, thuận miệng nói: “Lên xe trước rồi hẵng nói!”
Thượng Bân gật đầu, anh ta chợt phát hiện Tiêu Nhược đang nhìn mình bằng ánh mắt khinh thường.
Chỉ liếc nhìn Tiêu Nhược một cái, ngoài ra Thượng Bân không làm gì thêm.
Trong lòng Tiêu Nhược trống rỗng, như thể cô ta vừa đánh mất thứ gì đó!
Cô ta hiếm khi có thiện cảm với một người đàn ông, nhưng dễ nhận thấy đối phương không để mắt tới cô ta!
Sau khi lên xe, Tiêu Nhược lái xe, không lâu sau đã về tới tập đoàn Phi Vũ.
Khu vực thương nghiệp của Kinh Đô cho dù là xét về góc độ số lượng hay độ cao của các tòa nhà chọc trời cũng đủ nghiền ép thành phố Giang Nam, mà chữ tập đoàn Phi Vũ đặc biệt bắt mắt.

Nó nằm ở vị trí chính giữa quan trọng của tòa nhà.
Mặc dù Thương Bân có chút hiểu biết về năng lực của Thẩm Lãng, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong lòng anh ta không khỏi khiếp sợ.
Bước vào công ty, đi thẳng lên phòng chủ tịch, chưa kịp uống xong tách cà phê, Thượng Bân vội vã hỏi Thẩm Lãng: “Anh Thẩm ơi, trước khi đến đây tôi đã điều tra qua mười tập đoàn quyền lực nhất Kinh Đô.

Anh cần tôi làm gì?”
“Tôi muốn anh ngồi ở vị trí cao nhất Kinh Đô, anh nghĩ như thế nào?” Thẩm Lãng hờ hững hỏi ngược lại.
Tuy rằng Thượng Bân đã đạt được thành tích nhất định ở thành phố Giang Nam, nhưng xét cho cùng nó chỉ là một thành phố bình thường.
Còn ở đây là Kinh Đô, nơi được mệnh danh là nền kinh tế mạnh nhất Hoa Hạ.

Cho dù có sự giúp đỡ của Thẩm Lãng, có điều theo suy nghĩ của Thượng Bân, nếu muốn thay thế một trong số mười gia tộc giàu nhất Kinh Đô là chuyện khó như lên trời!
Thế nhưng, nếu Thẩm Lãng đã mở miệng thì Thượng Bân sẽ gắng sức hoàn thành!
Thượng Bân đứng lên, nói với vẻ mặt nghiêm túc và kiên định: “Anh Thẩm, Thượng Bân tôi không dám nói sẽ chắc chắn hoàn thành, có điều tôi tuyệt đối sẽ không để anh thất vọng!”
Thẩm Lãng gật đầu đáp: “Xuất phát từ ngành y, tôi tin vào năng lực của anh!”
Mấy ngày nay, Thẩm Lãng đã tìm hiểu sơ bộ về các ngành nghề liên quan tới mười gia đình giàu có nhất Kinh Đô.
Anh phát hiện ra rằng, những gia tộc giàu có này chưa nhúng tay vào ngành y.
Vì thế, Thẩm Lãng gọi Thượng Bân tới cũng vì muốn nhanh chóng bắt tay vào ngành này và mở rộng chỗ đứng của mình ở Kinh Đô.
Đúng lúc này, Tiêu Nhược gõ cửa rồi bước vào.
“Thưa chủ tịch Thẩm, văn phòng làm việc của giám đốc Thượng đã thu xếp xong, có thể vào làm việc bất cứ lúc nào!” Sau khi bị Thẩm Lãng trách mắng, rõ ràng Tiêu Nhược không còn thái độ kiêu ngạo nữa, lúc này hoàn toàn là giọng điệu của một thư ký.
“Trước tiên, hãy đi tham quan phòng làm việc của anh, tiếp theo chuyện ở công ty đều nhờ hết vào anh!” Thẩm Lãng nói.
Thượng Bân gật đầu, đi theo Tiêu Nhược tới phòng làm việc của giám đốc..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui