Siêu Cấp Đại Gia


Vương Nhất Nhiên lấy tài liệu đưa cho ông ta, giải thích: "Ông chủ, tôi đã đi gặp Tập đoàn Chu Thị và rất nhiều công ty lớn nhỏ rồi, nhưng bọn họ đều từ chối...!Bây giờ tôi đã chỉnh sửa tài liệu về công ty, hy vọng chuẩn bị đầy đủ làm tốt chuyện này.

Xin ông chủ yên tâm, tôi chắc chắn sẽ cố gắng!"
Phùng Hồng đứng một bên nghe nói như thế thì lập tức cười nhạo: "Vương Nhất Nhiên, cô có sửa sang bao nhiêu cũng vô dụng thôi, người còn không gặp được thì tài liệu phát huy tác dụng chỗ nào chứ!"
"Vương Nhất Nhiên, trong vòng ba ngày phải liên hệ được hộ khách, bằng không cô cứ dọn đồ cút đi!" Lý Kim Huân lạnh lùng nói.
Vương Nhất Nhiên khó xử cắn môi, xem ra lần này thật sự sẽ bị đuổi việc rồi!
Bây giờ cô ấy không có chút lòng tin nào cả, tuy buổi sáng gặp người kia nói đến Tập đoàn Phi Vũ tìm Thượng Bân có thể trực tiếp báo tên Thẩm Lãng.

Nhưng chuyện này là thật hay giả Vương Nhất Nhiên cũng không dám khẳng định.

Không biết chừng người kia chỉ thuận miệng nói đùa mà thôi.
"Còn ngây ra đấy làm gì, nhanh đi chạy hộ khách đi, còn chờ hộ khách chủ động đến tìm cô chắc?" Phùng Hồng thúc giục.
"Bây giờ tôi đi Tập đoàn Phi Vũ ngay đây!" Vương Nhất Nhiên gật đầu nói.
"Chỉ bằng cô còn định bàn hợp tác với Tập đoàn Phi Vũ á? Vương Nhất Nhiên, khuyên cô thực tế một chút, tìm mấy công ty nhỏ lẻ đi.

Cô đi Tập đoàn Phi Vũ chỉ có thể tự rước lấy nhục!" Lý Kim Huân cười khinh thường.
Phùng Hồng lại thay đổi sắc mặt, cười đến cạnh Lý Kim Huân khuyên: "Thôi mà, Vương Nhất Nhiên người ta khó lắm mới có tinh thần tiến tới như thế, sao anh lại đả kích người ta! Nếu người ta thật sự bàn được hợp tác với Tập đoàn Phi Vũ kia không phải rất tốt sao?"
Phùng Hồng nói như vậy hoàn toàn là vì khiến cho Vương Nhất Nhiên không hoàn thành công việc mà bị khai trừ!
Lý Kim Huân cười lắc đầu: "Vương Nhất Nhiên, nếu không bàn được hợp tác với Tập đoàn Phi Vũ thì cô cũng không cần về nữa, chủ động nghỉ việc đi!"
Vương Nhất Nhiên gục đầu xuống, vừa rồi nhất thời xúc động nên mới nói muốn đi Tập đoàn Phi Vũ, bây giờ cô ấy cũng hơi hối hận rồi, chẳng may người kia chỉ đùa thôi thì cô ấy đã hoàn toàn tự cắt đứt đường lui!
Thấy Phùng Hồng chế nhạo nhìn mình, Vương Nhất Nhiên âm thầm hạ quyết tâm, hôm nay dù gì cô ấy cũng phải gặp được Thượng Bân, nắm được cơ hội hợp tác!
Vương Nhất Nhiên cắn chặt răng, kiên định nói: "Yên tâm đi, tôi chắc chắn sẽ bàn được hợp tác với Tập đoàn Phi Vũ!"
"Tốt thôi, vậy cô chuẩn bị một chút rồi ra ngoài đi!" Ông chủ nói.
Vương Nhất Nhiên quay lại vị trí của mình, rơi vào rối rắm.
Tình huống trước mắt là cô ấy không có cách gặp được Thượng Bân, hơn nữa dù gặp được Thượng Bân cũng không có cách thuyết phục Thượng Bân hợp tác với Kim Huân.
Lúc này, Phùng Hồng cũng ra khỏi văn phòng ông chủ, đi tới chỗ Vương Nhất Nhiên, khinh thường nói: "Sao còn chưa đi, không phải muốn từ bỏ đấy chứ?"
"Tôi đi bây giờ." Vương Nhất Nhiên cầm tài liệu đứng dậy.
Phùng Hồng hừ lạnh một tiếng, nhìn theo Vương Nhất Nhiên: "Hy vọng cô đừng làm ông chủ thất vọng, đừng quên ông chủ đã nói, nếu không bắt được hợp tác này thì cô chủ động nghỉ việc đi!"
Vương Nhất Nhiên chỉ cảm thấy Phùng Hồng ghê tởm cực kỳ, từ lúc cô ấy vào công ty đã bị người này xa lánh chèn ép, chẳng hiểu ra sao.

Bây giờ có lẽ thật sự bị đuổi việc, Vương Nhất Nhiên cũng không cần kiêng kị gì nhiều!
"Phùng Hồng, cô khắp nơi nhằm vào tôi, không sợ tôi thật sự bàn được hợp tác với Tập đoàn Phi Vũ, sau đó thay thế vị trí quản lý của cô à?" Vương Nhất Nhiên nói.
Phùng Hồng sửng sốt, không ngờ Vương Nhất Nhiên dám gọi thẳng tên mình, lại còn không phục mà mắng trả.
"Cô có ý gì, cô tưởng cô thật sự hợp tác được với Tập đoàn Phi Vũ cho nên dám diễu võ dương oai trước mặt tôi à?" Phùng Hồng hỏi.
Tập đoàn Phi Vũ là tồn tại dạng gì? Tuy trong cuộc chiến với Tập đoàn Chu Thị bị vây trong thế yếu, nhưng dù gì vẫn là công ty lớn ở Hoa Hạ, sao có thể hợp tác với công ty nhỏ như bọn họ được.
"Chúng ta chờ xem! Nếu tôi bắt được hợp tác với Tập đoàn Phi Vũ thì ngày lành của cô cũng kết thúc rồi!" Vương Nhất Nhiên nói.
"Ha ha..." Phùng Hồng cười lạnh.

"Vương Nhất Nhiên, cô quá ngây thơ rồi, cô có biết cái gì gọi là xã hội chân chính không? Dù cô có thật sự lấy được hợp tác với Tập đoàn Phi Vũ cũng chỉ có thể là cấp dưới của tôi mà thôi, cô không cần nghi ngờ chuyện này đâu!"
"Nếu tôi có thể bàn được hợp tác này, việc đầu tiên tôi làm là bảo ông chủ khai trừ cô! Rõ ràng ở công ty ăn không ngồi rồi còn ngày ngày khoa tay múa chân chỉ đạo công việc của người khác, cô không có tư cách ngồi ở vị trí này!" Vương Nhất Nhiên muốn xé rách mặt với Phùng Hồng, nói năng cũng không cần lựa lời nữa.
Phùng Hồng cười càng khinh bỉ hơn: "Biết gì không? Đối với tôi mà nói thì cô chẳng khác nào vai hề cả, cô còn không có tư cách đấu với tôi đâu!"
"Nói nhiều như thế có tác dụng gì! Tôi sẽ dùng thực lực chứng minh cho cô cái gì mới là khả năng thật sự!" Vương Nhất Nhiên nói.
"Khả năng ấy à?" Phùng Hồng đi đến trước mặt Vương Nhất Nhiên.
Chát một tiếng, mặt Vương Nhất Nhiên bị đánh lệch sang một bên.
"Đây mới là khả năng này, tôi dám đánh cô, cô dám đánh trả không?" Phùng Hồng lạnh giọng nói.
Vương Nhất Nhiên ôm gò má nóng rát của mình, kiên cường nhìn thẳng Phùng Hồng: "Cùng chờ xem đi, chờ tôi cầm hợp đồng về, tôi sẽ khiến cô phải xin lỗi tôi."
Nói xong, Vương Nhất Nhiên cầm chồng tư liệu dày cộp của mình, rời khỏi công ty.
Mà Phùng Hồng lại chăng lo lắng chút nào.
Tuy Vương Nhất Nhiên nói rất chắc ăn, nhưng cô ta hiểu đối phương không làm được chuyện này, đây là nhiệm vụ bất khả thi.
"Nhìn cái gì mà nhìn.

Ai muốn cùng bị đuổi với Vương Nhất Nhiên thì cứ cút theo cô ta đi!" Phùng Hồng quát ầm lên với nhân viên xung quanh.
Mấy người vây xem trò hay đều thu ánh mắt lại, gục đầu không nói.

Trong mắt bọn họ thì Phùng Hồng chính là bà chủ.
Vương Nhất Nhiên gọi xe đến cửa Tập đoàn Phi Vũ.
Mà bầu nhiệt huyết tràn trề vừa rồi của Vương Nhất Nhiên đã nguội hơn một nửa rồi.
Trước mặt Phùng Hồng, Vương Nhất Nhiên thể hiện bản thân tự tin lại mạnh mẽ, nhưng đều do cô ấy giận quá mà ra thôi, không thật sự cảm thấy mình có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Bước chân vào cao ốc Tập đoàn Phi Vũ, Vương Nhất Nhiên càng cảm thấy cơ hội có thể hợp tác nhỏ bé cỡ nào, thậm chí gặp được Thượng Bân cũng khó như lên trời.
Về phần lời của Thẩm Lãng lúc sáng, Vương Nhất Nhiên cũng không tin.
Đang lúc Vương Nhất Nhiên do dự ở cửa thì tiếp tân của Tập đoàn Phi Vũ chợt bước tới cạnh cô ấy, lễ phép hỏi: "Xin hỏi cô là nhân viên của công ty dược Kim Huân sao?"
Vương Nhất Nhiên ngây ra, sao cô ấy biết mình là người của công ty dược Kim Huân?
Sửng sốt một lát, Vương Nhất Nhiên mới cảm thấy bản thân mất lễ phép, vội vàng đáp lời: "Vâng, tôi là người của Kim Huân, xin hỏi sao cô biết tôi vậy?".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui