Translator: Nguyetmai
Sở dĩ nói lạ là vì trong tay của Kiến Trúc Sư cầm một thanh kim loại vừa to vừa thô, múa may như đang vung đao kiếm, thoạt nhìn rất giống con người đang luyện kiếm.
Nhưng vì hình thể của Kiến Trúc Sư rất cồng kềnh, lại có đến bốn cánh tay nên động tác có vẻ quái dị.
La Hướng Dương nhìn xong thì giật mình không nhỏ, chưa đến cấp độ người tiến hóa thì không thể điều khiển Kiến Trúc Sư được đến cỡ này.
"Là giáo viên hay huấn luyện viên nào của trường đang điều khiển Kiến Trúc Sư à?"
La Hướng Dương không hề nghĩ đến khả năng là học viên đang điều khiển Kiến Trúc Sư, tuy trình độ thao tác này không thể xem là quá nhanh, nhưng rất ít người chưa tiến hóa làm được như thế.
Xem một lúc, La Hướng Dương cũng thấy ngứa tay, lúc ông nhập ngũ cũng là lính điều khiển chiến giáp hạng nặng, trước kia cũng từng dùng chiến giáp hạng nặng như chiến giáp cận chiến nhiều rồi.
Nhưng sau khi đến trường học, một là không có chiến giáp hạng nặng cho ông dùng, hai là rất ít người rành về chiến giáp hạng nặng, cho dù ông có muốn chơi thì cũng chẳng có ai để chơi cùng.
Bây giờ thấy có người chơi chiến giáp hạng nặng theo kiểu chiến giáp cận chiến thế này thì thấy ngứa ngáy tay chân ngay.
Thấy trong kho còn có bộ chiến giáp hạng nặng Chuyên Gia Bốc Xếp RS, La Hướng Dương lập tức chạy qua, vào khoang điều khiển, lợi dụng quyền huấn luyện viên của mình để khởi động Chuyên Gia Bốc Xếp RS.
Hàn Sâm đang tập điều khiển Kiến Trúc Sư, vì chỉ có mỗi mẫu này là giống với chiến giáp cận chiến nhất nên bình thường hắn đều dùng nó để luyện tập.
Bỗng nhiên, Hàn Sâm thấy có một tia sáng lạnh đánh về phía mình thông qua màn hình theo dõi 3D. Trải qua thời gian dài luyện tập khiến Hàn Sâm lập tức đưa ra phản ứng, hắn gần như không cần nghĩ ngợi, lập tức điều khiển Kiến Trúc Sư dùng thanh hợp kim trong tay để ngăn cản tia sáng kia.
Keng!
Một tiếng kim loại va chạm chói tai vang lên, lúc này Hàn Sâm mới nhìn rõ thứ vừa tấn công hắn chính là Chuyên Gia Bốc Xếp RS, lúc này cỗ chiến giáp kia đang dùng một chiếc cờ lê to bảy tám thước đánh về phía hắn.
Mà một cánh tay khác của Chuyên Gia Bốc Xếp RS cũng mở máy cưa lên, chém mạnh về phía hắn.
Hàn Sâm không có thời gian nghĩ xem là ai đang điều khiển Chuyên Gia Bốc Xếp RS, hắn vội giơ một thanh kim loại khác trong tay còn lại để ngăn cản.
Nhưng máy cưa của Chuyên Gia Bốc Xếp RS lại chém đứt thanh kim loại kia, lưỡi cưa khổng lồ vô cùng khủng bố kia lại xoay tròn tiếp tục chém xuống người của Kiến Trúc Sư.
Hàn Sâm giật mình, hai tay thao tác nhanh đến cực hạn, điều khiển Kiến Trúc Sư lùi lại một bước, thoát được cái cưa của Chuyên Gia Bốc Xếp RS.
"Hay lắm!"
La Hướng Dương hưng phấn quát to một tiếng, điều khiển Chuyên Gia Bốc Xếp RS liên tục tấn công Kiến Trúc Sư, những công cụ như cờ lê, máy cắt, mũi khoan, móc câu đều trở thành vũ khí vô cùng sắc bén trong tay ông, dốc hết hỏa lực tấn công liên hồi không chút lưu tình.
La Hướng Dương cho rằng đối phương là bính xuất ngũ, không thì sao có thể điều khiển Kiến Trúc Sư đến cỡ này chứ. Người chưa tiến hóa căn bản không thể thao tác được đến cỡ này.
Hàn Sâm cũng đực mặt ra, không rõ là ai đang điều khiển Chuyên Gia Bốc Xếp RS để đối chiến với mình, khả năng điều khiển và thao tác của đối phương đều hơn hẳn hắn, khiến Hàn Sâm lấy làm khó hiểu, dù đã dốc hết khả năng ra nhưng vẫn rơi vào thế hạ phong, sắp sửa bị đối phương đánh bại tới nơi.
Hàn Sâm không cam lòng khi thua như thế, hắn cắn răng, phát huy tốc độ tay của mình khi chơi Bàn tay của Thượng Đế đến cực hạn, đã gần đạt tới cấp độ người tiến hóa cấp bốn, khiến cho Hàn Sâm như hóa thành Quan Âm nghìn tay, nhanh chóng tiến hành đủ loại thao tác phức tạp.
Ban đầu La Hướng Dương còn chưa đánh đã, cảm thấy trình độ của đối phương vẫn hơi kém một chút, có thể chỉ là lính chiến giáp hạng nặng cấp thấp, hơn nữa hình như lâu rồi không điều khiển chiến giáp hạng nặng nên động tác khá lóng ngóng.
Nhưng chẳng mấy chốc La Hướng Dương lại phát hiện đối phương như biến thành một người khác, Kiến Trúc Sư như sống lại, trở nên linh hoạt hơn hẳn, khiến người ta không sao tin nổi, vì đây là một bộ chiến giáp hạng nặng chứ không phải loại chiến giáp cận chiến loại nhẹ và linh hoạt được.
La Hướng Dương mừng như điên, hiếm khi gặp được một đối thủ như thế, ông dốc hết tất cả bản lĩnh của mình ra mà vẫn đánh bất phân thắng bại với đối phương.
Chẳng mấy chốc, La Hướng Dương đã phát hiện ra trình độ điều khiển của đối phương vẫn đang tăng lên, lúc đối chiến với ông thì thao tác ngày càng sắc bén hơn, điều này khiến cho La Hướng Dương càng thêm chắc chắn đối phương cũng là lính chiến giáp hạng nặng xuất ngũ như mình.
"Hay lắm!"
Lâu lắm rồi La Hướng Dương không được đánh đã như thế, nếu phải ví von, đối với người có xuất thân là lính chiến giáp hạng nặng như ông, mấy loại chiến giáp cận chiến bình thường ẻo lả như đàn bà vậy, không sướng bằng điều khiển chiến giáp hạng nặng.
Những động tác mạnh bạo, chấn động tạo thành khi cờ lê và thanh kim loại va chạm cùng với thao tác cường độ cao gây nên áp lực cho thân thể, khiến La Hướng Dương cảm thấy nhiệt huyết dâng cao, tựa như được quay lại lúc còn đi lính trong quân đội.
Hai bộ chiến giáp hạng nặng to tướng liên tục giao chiến, ánh lửa bắn ra bốn phía, tiếng ầm ầm vang vọng khắp kho hàng.
Hàn Sâm không biết đối thủ là ai, nhưng áp lực người đó mang tới thật sự quá lớn, hắn đã dốc hết sức mà vẫn bị áp chế gắt gao.
Kỹ xảo thao tác của đối phương cao hơn hắn nhiều, trong lúc giao chiến với đối phương, hắn cũng học được khá nhiều kỹ xảo nhỏ.
"Chẳng lẽ là chủ tịch Béo hoặc Khỉ Gầy ư? Đúng là dân chuyên có khác, mạnh hơn mình nhiều."
Hàn Sâm thầm đoán, trong câu lạc bộ chiến giáp hạng nặng chỉ có mấy người bọn họ, hắn biết thừa đám người lão Thạch không có được thao tác cỡ này, ba cô gái như Manh Manh cũng thế, chỉ còn lại mỗi mình chủ tịch Béo và Khỉ Gầy mà thôi.
Hàn Sâm không hề biết người đang đối chiến với hắn lại là huấn luyện viên của câu lạc bộ chiến giáp, hơn nữa còn là lính chiến giáp hạng nặng đã xuất ngũ.
Nhưng Hàn Sâm cũng không hề thấy phiền khi đối chiến như thế, thậm chí hắn còn thấy kích động, kiểu này giúp ích được cho hắn nhiều hơn tự luyện một mình.
"Xem ra mình đã đánh giá thấp mấy người chủ tịch Béo rồi, sau này rảnh rỗi thì phải tập luyện với bọn họ nhiều hơn mới được."
Chiến đấu suốt một giờ liền, Hàn Sâm đã không chịu nổi áp lực khủng khiếp đè nặng lên cơ thể nữa, toàn thân ướt đẫm mồ hôi như vừa leo lên từ hồ nước.
Áp lực đè nặng lên cơ thể khi điều khiển chiến giáp hạng nặng thế này là rất lớn, Hàn Sâm có thể kiên trì nổi đến bây giờ đã khá lắm rồi.
Tuy La Hướng Dương vẫn chưa đã ghiền, nhưng thấy đối phương dừng lại thì ông cũng chẳng đánh đấm tiếp nữa, mở khoang điều khiển bước ra.
Ông muốn làm quen với đối phương, nếu như đều là lính chiến giáp hạng nặng với nhau thì sau này có thể giao lưu nhiều hơn, kiểu gì mà không có cơ hội tái chiến.
Nhưng khi thấy rõ người vừa bước ra từ trong Kiến Trúc Sư thì ông lại kinh ngạc đến ngẩn người.
Ông vẫn cho rằng đối phương là một quân nhân xuất ngũ, nhưng người bước ra từ Kiến Trúc Sư lại là một thanh niên trắng trẻo, mặt mày nom chỉ độ mười sáu mười bảy, còn chưa đủ tuổi nhập ngũ nữa là, sao có thể là quân nhân xuất ngũ được.