Editor: Nguyetmai
Có lẽ do ông trời sắp đặt, MC do đài Hoa Tinh phái tới chịu trách nhiệm dẫn chương trình trực tiếp cúp Tinh Vũ ở trường quân đội Hắc Ưng lần này lại là Phương Minh Toàn.
Thần Chiến Thiên Hạ chỉ là chuyên mục có hạn thời gian, sau khi thần chiến kết thúc không bao lâu thì nó cũng đã ngừng phát sóng, đợi đến lần thần chiến sang năm mới được phát sóng lại.
Bây giờ Phương Minh Toàn chẳng giữ tiết mục nào, lúc giám đốc ở đài cho gã chọn chuyên mục thì gã chọn trực tiếp cúp Tinh Vũ, hơn nữa còn chọn đến khu thi đấu của trường quân đội Hắc Ưng.
Không thể không nói, Phương Minh Toàn đúng là có duyên khó hiểu với Hàn Sâm.
Nhưng đương nhiên là Phương Minh Toàn không biết rằng B thần chính là học viên của trường quân đội Hắc Ưng rồi, lúc này gã còn đang đau đầu vì chuyện phải livestream trận đấu nào thì tốt hơn.
Bởi vì giải đấu có rất nhiều hạng mục khác nhau, rất nhiều trận đấu được tiến hành cùng một lúc, nhân lực do gã đưa đến cũng có hạn, không thể nào trực tiếp toàn bộ được, cho nên phải quyết định xem bỏ và giữ cái nào.
"Tiểu Lưu, trường quân đội Hắc Ưng có những bộ môn xuất sắc nào thế?" Phương Minh Toàn vừa xem tài liệu vừa hỏi phụ tá Tiểu Lưu của mình.
Tiểu Lưu tìm kiếm một lúc, sau đó đáp: "Bộ môn xuất sắc nhất của trường quân đội Hắc Ưng chính là đơn đấu võ cổ, trong cúp Tinh Vũ lần trước, trường quân đội Hắc Ưng từng giành được hạng ba trong trận chung kết cúp Tinh Vũ, năm nay học viên giành giải ba đó vẫn còn học ở trường quân đội Hắc Ưng, cũng ghi danh tham gia dự thi rồi, tên của cậu ta là Âu Dương Tiểu Tán."
"Không còn mục nào khác nữa à?" Phương Minh Toàn lại hỏi.
"Hết rồi, câu lạc bộ chiến giáp với câu lạc bộ Bàn tay của Thượng Đế cũng giành được thành tích không tệ, nhưng đối chiếu toàn Liên minh thì cũng thường thôi, tầm top 20 đổ lên." Tiểu Lưu xem tư liệu, vừa cười vừa nói: "Nhưng thú vị nhất chính là năm vừa rồi thành tích của hệ bắn cung của họ khá kém, năm trước đó còn xếp kế chót, cho nên năm nay trường học đã tuyển khá nhiều học viên đặc biệt có tài bắn cung vào, chắc là thành tích năm nay sẽ tốt hơn đấy."
"Hệ bắn cung à?" Phương Minh Toàn nhíu mày, dù sao thì bắn cung cũng không được phổ biến, bây giờ những giải đấu lớn được phổ biến rộng ở Liên minh đa phần đều là đua máy bay, chiến giáp hoặc thi đấu võ cổ mà thôi, bắn cung đúng là không được quan tâm lắm, mọi người thích xem đấu bắn súng hơn là cái này.
"Hắc Ưng có võ cổ đứng dầu, chúng ta nhất định phải trực tiếp trận đấu của Âu Dương Tiểu Tán, sau đó lại xen thêm chiến giáp với Bàn tay của Thượng Đế, thế chắc là được rồi." Tiểu Lưu vừa xem tài liệu vừa nói.
"Còn hai ngày nữa mới đến lúc khai mạc giải đấu, để từ từ rồi tính, tôi muốn tìm hiểu tình hình thực tế của trường quân đội Hắc Ưng rồi mới quyết định sau."
Phương Minh Toàn xem đồng hồ: "Cũng muộn rồi, hôm nay tới đây thôi, làm suốt cả đêm chắc cậu cũng đói rồi đúng không, chúng ta cùng đi ăn đi."
Phương Minh Toàn và Tiểu Lưu rời khỏi gian phòng mà trường học đã sắp xếp, xuống căn tin bên dưới ăn khuya.
Bây giờ cũng gần 12 giờ đêm, trong căn tin không còn ai cả, chỉ có vài con robot đưa thức ăn, hoạt động suốt 24/7 để phục vụ ăn uống.
Phương Minh Toàn nhìn quanh, chỉ có một học viên đang ngồi trong góc ăn cơm, ngẫm nghĩ một lúc, Phương Minh Toàn lại bưng thức ăn đến ngồi đối diện với học viên kia.
"Bạn học, muộn thế này mới ăn cơm à?" Phương Minh Toàn ngồi đối diện với học viên kia, mỉm cười chào hỏi.
Phương Minh Toàn thầm nghĩ, bây giờ mình cũng xem như MC có tiếng trong Liên minh rồi, học viên này chắc hẳn sẽ biết gã là ai, cỡ tuổi cậu ta chắc hẳn vẫn còn ở thế giới được thần bảo hộ thứ nhất, không thể nào có chuyện không xem tin tức về thần chiến của thế giới được thần bảo hộ được.
Hàn Sâm ngẩng đầu lên nhìn Phương Minh Toàn vừa bắt chuyện với mình, thật sự không nhận ra gã là ai, tuy hắn rất thích bài viết "Con đường cô độc của một vị vua đích thực" mà Phương Minh Toàn viết.
Vấn đề là Hàn Sâm không có thời gian để xem Thần Chiến Thiên Hạ, dù hắn biết có một người là Phương Minh Toàn, cũng rất thưởng thức người này, thậm chí còn có cảm giác thấu hiểu lẫn nhau, nhưng hắn thật sự không hề biết bộ dạng của Phương Minh Toàn ra sao, nên đương nhiên không thể nhận ra Phương Minh Toàn rồi.
"Vừa mới tập luyện xong, thấy đói nên đến đây ăn lót dạ."
Hàn Sâm nhìn Phương Minh Toàn và Tiểu Lưu, nhìn bộ dạng và tuổi tác của họ thì đương nhiên không thể là học sinh của trường quân đội được, nên cũng khá tò mò.
Phương Minh Toàn thấy Hàn Sâm không nhận ra mình thì cũng hơi thất vọng, nhưng không để trong lòng nhiều, vừa ăn vừa hỏi bâng quơ: "Bạn học này, cậu tên gì thế, học ở hệ nào?"
"Hàn Sâm, hệ bắn cung." Hàn Sâm cũng đáp rất sảng khoái.
"Hệ bắn cung à!"
Phương Minh Toàn và Tiểu Lưu cũng giật mình, không ngờ mới ngày đầu đến đây đã gặp được học viên đặc biệt của trường quân đội Hắc Ưng rồi.
Phương Minh Toàn nhìn Hàn Sâm từ trên xuống dưới: "Cậu ở hệ bắn cung à, thế có ghi danh tham gia cúp Tinh Vũ không? Đăng ký hạng mục nào của hệ bắn cung thế?"
"Tôi không đăng ký mấy hạng mục của hệ bắn cung." Hàn Sâm cười nói.
"Thế cậu đăng ký cái nào?" Tiểu Lưu không khỏi kinh ngạc hỏi lại.
"Đăng ký thi chiến giáp." Hàn Sâm đáp.
"Nói vậy thì cậu là người của câu lạc bộ chiến giáp à?" Tiểu Lưu sực hiểu.
"Không phải, tôi ở câu lạc bộ chiến giáp hạng nặng." Hàn Sâm mỉm cười trả lời.
Tiểu Lưu lập tức thấy buồn bực, cậu ta cũng tốt nghiệp trường quân đội, đương nhiên biết câu lạc bộ chiến giáp hạng nặng là nơi thế nào, cơ bản toàn là mấy người không muốn tham gia những câu lạc bộ khác nên vào đó giết thời gian.
Phương Minh Toàn lại cười nói: "Câu lạc bộ chiến giáp hạng nặng cũng là câu lạc bộ chiến giáp mà, bạn Hàn chắc là giỏi điều khiển chiến giáp lắm nhỉ, không biết cậu đăng ký hạng mục nào thế?"
"Đăng ký hết, nhưng có một hạng mục bị trùng thời gian, không thể tham gia được." Hàn Sâm suy nghĩ một lúc rồi nói.
Tiểu Lưu nghe Hàn Sâm nói xong thì càng cho rằng hắn là loại dở dở ương ương, làm gì có ai đăng ký tham gia tất cả hạng mục thế này, tuy rằng đều là thi đấu chiến giáp, nhưng lại khác nhau xa. Người ta bình thường chỉ tập trung vào một hai hạng mục, như vậy mới có thể phát huy tốt hơn hòng giành được thành tích cao.
"Vậy cậu thấy lần này mình sẽ giành được thành tích thế nào?" Phương Minh Toàn cười hỏi.
"Cố gắng giành quán quân hết chứ sao." Hàn Sâm thuận miệng đáp.
Tiểu Lưu đang uống nước, nghe nói thế suýt chút nữa đã nghẹn, ho khan một lúc mới nhìn Hàn Sâm bằng ánh mắt rất lạ: "Bạn học này, tôi thấy cậu nên đăng ký thêm vài trận nữa đi, như Bàn tay của Thượng Đế gì đó chẳng hạn, xem như giành thêm vài giải quán quân nữa cũng được mà?"
"Đấu Bàn tay của Thượng Đế chán lắm." Hàn Sâm cũng không để ý đến vẻ mỉa mai của Tiểu Lưu.
"Tại sao thế?"
Phương Minh Toàn cũng tò mò, nhìn Hàn Sâm với vẻ khó hiểu.
"Vì đối thủ yếu quá." Hàn Sâm thuận miệng nói.
"Phụt!" Lần này Tiểu Lưu không nhịn được nữa, phun hết nước trong miệng ra, nhìn Hàn Sâm với ánh mắt không dám tin, cậu ta cảm thấy trẻ con thời nay toàn ăn to nói lớn, cái gì cũng dám chém gió, mắt để ở trên đầu, cứ như sợ người ta không biết bọn nó giỏi ấy.