Siêu Cấp Gen Thần

Editor: Nguyetmai

Tiểu Lưu đã xem thành tích Bàn tay của Thượng Đế của trường quân đội Hắc Ưng rồi, cũng không tệ chút nào, đặc biệt là cái cậu tên Lý Ngọc Phong gì đó, trình độ cá nhân đủ để lọt vào top 50 của Liên minh ấy chứ.

Còn cái cậu tên Hàn Sâm này thì không có chút tiếng tăm nào, theo tài liệu của cậu ta về trường quân đội Hắc Ưng thì trong những thành viên chủ lực của câu lạc bộ Bàn tay của Thượng Đế hoàn toàn không có người này.

Tiểu Lưu nhìn Hàn Sâm một lúc, sau đó mới cười giễu: "Nói thế thì chắc là trình độ Bàn tay của Thượng Đế của cậu cao hơn Lý Ngọc Phong nhiều lắm nhỉ?"

"Cũng không giỏi hơn bao nhiêu, thắng chơi chơi hai mươi điểm vẫn dư sức." Hàn Sâm nói.

Tiểu Lưu cảm thấy Hàn Sâm đúng là bốc phét quá đáng, căn bản không còn hứng buôn chuyện nữa.

Phương Minh Toàn thì lại thấy những điều Hàn Sâm nói rất thú vị, nên cười hỏi: "Thanh niên có tự tin và nhiệt huyết là chuyện tốt, trận đấu của cậu là trận thứ mấy thế? Có gì thì tôi đến cổ vũ cho cậu."

"Tôi còn chưa lấy danh sách nữa, không biết xếp thứ mấy, dù sao thì mỗi hạng mục chiến giáp tôi đều tham gia, muốn xem thì cứ tới lúc nào cũng được, kiểu gì cũng sẽ thấy thôi." Hàn Sâm nói xong thì ăn nốt miếng cuối, sau đó đứng dậy nói: "Hai anh cứ từ từ ăn, tôi về trước nhé."

Sau khi Hàn Sâm đi, Tiểu Lưu lại dở khóc dở cười nói: "Trẻ con thời nay đúng là hết nói nổi, cái gì cũng dám nói."

"Tôi lại thấy như vậy mới tốt, không phải cậu ta đăng ký tất cả à, cho dù không có thực lực thì cũng xem như dám nói dám làm, tốt hơn loại không muốn làm gì nhiều." Phương Minh Toàn cười nói.

Nhưng Phương Minh Toàn cũng không cho những lời Hàn Sâm nói là thật, yêu cầu nhập học của hệ bắn cung vốn đã thấp rồi, tố chất thân thể phần lớn đều thua những học sinh cùng khóa khác, Hàn Sâm là hệ bắn cung mà lại đăng ký bên câu lạc bộ chiến giáp hạng nặng, hơn nữa còn là tân sinh vừa nhập học, khả năng giành được chức quán quân bên chiến giáp gần như là không.

Hàn Sâm rời khỏi căn tin, đi về phía phòng ngủ của mình, cũng không biết hôm nay thế nào mà lại thấy Kỷ Yên Nhiên đang đi ở phía đối diện, hình như cũng là muốn quay về ký túc xá.

"Hế lô!" Hàn Sâm bước nhanh tới định bắt chuyện, tốt xấu gì cũng là bạn gái trên danh nghĩa của mình chứ không phải người ngoài.

Thấy là Hàn Sâm, Kỷ Yên Nhiên trừng mắt lườm hắn một cái, nhưng sau đó lại cười toe, nói với Hàn Sâm: "Không phải cậu muốn chứng minh mình không gian lận à? Thế thì nhất định là cậu có đăng ký tham gia đấu Bàn tay của Thượng Đế trong cúp Tinh Vũ lần này đúng không?"

Hàn Sâm thở dài một tiếng: "Tôi vốn cũng muốn đăng ký tham gia đấu Bàn tay của Thượng Đế, nhưng thành viên trong câu lạc bộ của tôi đều đăng ký bên chiến giáp hạng nặng, chắc là tạm thời không có cơ hội chứng minh cho chị thấy rồi."

"Hứ!" Kỷ Yên Nhiên nhìn Hàn Sâm đầy khinh bỉ, cho là hắn không có bản lĩnh nên không dám tham gia thi đấu Bàn tay của Thượng Đế.

"Tốt xấu gì chị cũng là bạn gái của tôi mà, có muốn đến xem tôi đấu không?" Hàn Sâm cười hỏi Kỷ Yên Nhiên.

"Cậu mà còn nói bậy nữa thì đứng có trách tôi không khách sáo với cậu nhé." Kỷ Yên Nhiên trừng mắt, còn nói thêm: "Cậu tham gia hạng mục nào bên đấu chiến giáp thế?"

"Tham gia hết, nhưng có một hạng mục bị trùng thời gian, nên chắc không tham gia được." Hàn Sâm nói.

"Cậu định tung lưới đánh cá đấy à? Đăng ký tham gia nhiều như thế làm gì?" Kỷ Yên Nhiên tò mò hỏi.

"Thì phần thưởng cao chứ sao, bên chiến giáp có đến hơn mười hạng mục, phần thưởng của mỗi mục đều cao nhất nhì, giật được vài giải thì cũng hơn chục triệu rồi." Hàn Sâm nói thật, hắn tham gia chỉ vì phần thưởng mà thôi.

"Cậu còn muốn giành vài giải cơ á? Tôi thấy cậu không có cửa vào top 10 luôn ấy chứ, còn đòi giành giải à?" Kỷ Yên Nhiên bĩu môi nói.

"Chị xem chị kìa, lại xem thường tôi nữa à." Hàn Sâm bất đắc dĩ nói.

"Không phải xem thường, đây là do tôi đã nhìn rõ bộ mặt thật của cậu từ trước ấy chứ." Kỷ Yên Nhiên cười nói.

"Vậy cũng được, nếu chị đã chắc là tôi không giành được giải thưởng thì chúng ta cá với nhau nhé?" Hàn Sâm hỏi Kỷ Yên Nhiên.

"Cậu định gian lận kiểu gì nữa đây?" Kỷ Yên Nhiên thật sự không chắc lắm về Hàn Sâm, lần trước hắn thắng được Lý Ngọc Phong và Gầy, đến bây giờ cô vẫn không hiểu Hàn Sâm thắng kiểu gì.

Sau khi về thì đám người Lý Ngọc Phong đã nghiên cứu rất lâu, nhưng vẫn không đoán ra được Hàn Sâm đã dùng thủ pháp gian lận nào để thắng được.

"Bà chị ơi, đây là giải đấu của trường học mà, tôi có thể gian lận kiểu gì đây?" Hàn Sâm thật không hiểu vì sao mình lại có hình tượng gian lận ở trong lòng Kỷ Yên Nhiên như thế, trời đất chứng giám, trước nay hắn chưa từng gian lận trước mặt Kỷ Yên Nhiên mà.

Kỷ Yên Nhiên đảo tròng mắt: "Được thôi, cá thì cá, khi nãy không phải cậu nói muốn giành vài giải quán quân trong hạng mục chiến giáp à, tôi cũng không muốn làm khó cậu, nếu như cậu có thể giành được năm giải quán quân trong các hạng mục chiến giáp thì coi như cậu thắng."

"Nếu tôi thắng thì có được thưởng gì không?" Hàn Sâm nheo mắt cười hỏi.

"Nếu cậu có thể giành được năm giải quán quân trong các hạng mục chiến giáp thì coi như cậu đã chứng mình được bản thân, tôi sẽ tuân thủ lời hứa làm bạn gái của cậu." Kỷ Yên Nhiên vừa cười vừa nói, cô thấy Hàn Sâm không thắng được một mục chứ đừng nói là năm mục.

"Thế thì không được," Hàn Sâm lắc đầu.

"Sao lại không được chứ?" Kỷ Yên Nhiên lập tức bực bội.

"Chị đã là bạn gái của tôi rồi, thưởng thế này chẳng có nghĩa gì, nếu chị thua thì phải hôn tôi một cái, hôn môi thật ấy, hôn má không tính."

Hàn Sâm ngẫm nghĩ rồi lại nói: "Còn nữa, phải hoàn thành trong vòng một ngày sau khi giải đấu kết thúc, trễ một ngày thì phạt hôn thêm một cái."

Kỷ Yên Nhiên đang muốn nổi đóa, nhưng chợt đảo mắt, không biết nghĩ đến cái gì mà cười nói: "Cũng được, nhưng nếu cậu không giành được năm giải quán quân thì tôi cũng sẽ đưa ra trừng phạt dành cho cậu, cậu có chịu không?"

"Đương nhiên là được, chị trừng phạt kiểu gì cũng được, dù sao thì tôi cũng thắng chắc rồi." Hàn Sâm nói đầy tự tin.

"Cậu đừng có kiêu ngạo vội, chúng ta phải ký giấy thỏa thuận trước, mắc công cậu thua lại không chịu nhận." Kỷ Yên Nhiên thấy trong tay không có giấy bút gì nên nói với Hàn Sâm: "Cậu đi với tôi, chúng ta ký giấy thỏa thuận."

Kỷ Yên Nhiên đưa Hàn Sâm đến trước một cái máy tự động, đánh hai bảng thỏa thuận ra đưa cho Hàn Sâm xem: "Cậu xem điều khoản trong này trước đi, nếu đồng ý thì ký tên vào."

Hàn Sâm cầm bảng thỏa thuận kia lên xem, thứ này có tác dụng pháp lý, Hàn Sâm thật sự sợ bị Kỷ Yên Nhiên gài.

May mà Kỷ Yên Nhiên cho rằng mình sẽ không thua nên cũng chẳng giở trò gì trên thỏa thuận, chỉ muốn Hàn Sâm thua thì phải dạy thủ pháp hắn đã dùng để chơi trò đoán cốc cho cô biết, còn phải bảo đảm dạy đến khi rành mới thôi. Hơn nữa, phải bảo đảm sau này không được xuất hiện trước mặt và nói chuyện với Kỷ Yên Nhiên khi không có sự cho phép của cô,.

Xem xong bản thỏa thuận này, Hàn Sâm cũng do dự một lúc, sở dĩ do dự là vì hắn không chắc là mình có thể dạy Tụ Trung Đao cho người khác hay không. Đây là thủ pháp mà Lạn Đổ Quỷ đã dạy cho hắn, không có sự đồng ý của anh ta thì Hàn Sâm không tiện dạy lại cho người khác.

Kỷ Yên Nhiên thấy Hàn Sâm cầm bản thỏa thuận một lúc mà không chịu ký thì cho là hắn sợ, bèn bĩu môi nói: "Sao hả? Mới thế này đã sợ rồi à? Khí thế khi nãy đâu mất rồi?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui