Siêu Cấp Hệ Thống
Tác giả: Phong Điên Cuồng Tiếu Cường
Version 1.X
Chương 18: Nan đề thế giới
Dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: Sưu tầm
Cuộc sống trường học qua rất nhanh, một ngày từ sáng đến tối, qua vài khóa nháy mắt đã là quá khứ. Bất quá thời gian của Hàn Phong, toàn bộ đều là nằm ở thư viện. Mấy ngày nay, hắn chưa từng đi dự bất kì khóa chuyên ngành nào, toàn bộ bỏ hết. Đối với điều này, Hứa Lâm Hổ cùng Lý Vượng hai người kính nể không thôi. Đương nhiên, hai người bọn họ cũng khuyên qua Hàn Phong, để hắn đối với bản thân không nên lơ là. Bất quá sau khi biết được là hắn tự học ở thư viện, cũng mặc cho hắn đi. Dù sao mọi người đều tự có phương pháp học tập của mình.
Dù gì vào lớp lão sư cơ hồ cũng không điểm danh. Nhưng cũng không biết vì nguyên nhân gì, hai ngày sau chuyện Hàn Phong bỏ lớp học bọn họ cũng biết. Có vài lão sư đối với việc này chỉ nói một chút, rồi cũng không thèm để ý. Mà có vài lão sư thì không dễ dàng tha thứ, sau đó mỗi ngày trước lúc học, nhất định phải điểm danh tên Hàn Phong, mà mỗi lần hắn cũng đều không có ở đó. Điều này khiến mấy vị lão sư tức giận không thôi, nhất trí đem tình huống này phản ánh cho hướng đạo viên. Hơn nữa còn bảo Hàn Phong nếu thật sự không đi học thì chờ mà ăn trứng dài dài. (Ý bảo điểm 0 đó)
Vì thế hướng đạo viên tìm Hàn Phong nói chuyện. Đây là từ lúc khai giảng cho tới nay, hắn là người đầu tiên phải tìm sinh viên nói chuyện. Lần trước vì vấn đề ngoại túc, hắn đã bị Hàn Phong khiến cho đau đầu. Đương nhiên, cuối cùng Hàn Phong cũng đã thỏa hiệp, nghe theo an bài của hắn. Nhưng mà lần này, Hàn Phong lại không thèm vào lớp. Vô luận hắn nói cái gì, thì cũng đều là không có ý định đi học, đều bảo rằng muốn tự mình học.
Tôn chỉ của đại học Thủy Mộc nói toạc ra là cổ vũ tính độc lập tự giác. Sinh viên học như thế nào thì học, bình thường thầy cô cũng không quan tâm. Sinh viên cao tuổi không đi học ví dụ cho thấy rất nhiều, chỉ là cho tới nay, ở trong tân sinh rất ít xuất hiện mà thôi. Cho nên, đối với tình huống này của Hàn Phong, hướng đạo viên cũng không có cách nào hết. Làm một trận công tác tư tưởng xong, hắn liền rời đi. Bất quá trong đáy lòng hắn lại đem Hàn Phong đặt một cái danh hiệu "sinh viên có vấn đề".
Thời gian trôi qua, lúc Hàn Phong lên giường thì cũng đã khuya. Bởi vì mỗi ngày buổi tối nửa đêm thao trường không có người, hắn đều đi ra thao trường rèn luyện thân thể. Khiến cho tinh thần lẫn thể xác mình vô cùng uể oải. Sau khi tắm xong liền nhảy lên giường, ngày thứ hai ít nhất ngủ tới hơn mười giờ mới dậy. (Thao trường - sân tập thể dục)
Bất quá, hôm nay Hàn Phong sáng sớm đã rời giường rồi. Lần này hắn cũng không có thẳng đến thư viện. Mà là tới khu dạy học của hệ khoa học thần kinh, bởi vì hôm nay có chương trình dạy về bệnh thần kinh học của giáo sư Lý Trọng Văn.
Lúc tới phòng học, thời gian đi cũng khoảng hơn mười phút. Trong phòng học đã có một vài đồng học ngồi đấy, sau khi Hàn Phong vào cửa liền phát hiện có vài người nghi hoặc nhìn chằm chằm vào mình.
Hàn Phong biết là có chuyện gì xảy ra, bởi vì hệ khoa học thần kinh vốn trong khoa chỉ có một ban. Hơn nữa ban này đồng học lại rất ít, tự nhiên là đều quen thuộc lẫn nhau. Mà bây giờ hắn một khuôn mặt lạ hoắc xuất hiện, tự nhiên sẽ khiến bọn họ có chút nghi hoặc cùng tò mò. Bất quá, hắn cũng không thèm để ý, bên trong đại học đi vào lớp của hệ khác nghe giảng, cũng là hiện tượng bình thường.
Tùy tiện tìm một chỗ ngồi dựa vào, Hàn Phong ngồi xuống liền lấy quyển giáo trình khoa giải phẫu thần kinh học ra bắt đầu đọc.
Giáo trình về bệnh thần kinh học Hắn cầm trong tay ở ngoài tác giả đúng là giáo sư Lý Trọng Văn. Nội dung bên trong mặc dù nhìn qua rất mơ hồ, không có nói chi tiết nhiều lắm. Nhưng đối với Hàn Phong, đúng là trợ giúp rất lớn, rất nhiều vấn đề hắn trước giờ cũng chưa từng đụng tới. Chỉ bất quá đều là quan sát cùng cảm giác của mình đem nó giải quyết, cũng không có một hệ thống nhận thức toàn diện. Bây giờ nhìn thấy giáo trình của Lý Trọng Văn biên sọa, Hàn Phong có loại cảm giác sáng tỏ thông suốt. Thấy được chỗ đặc sắc, Hàn Phong trên mặt còn có thể lộ ra ý cười đã hiểu.
Phương thức Hàn Phong đọc sách, chính hắn thì không cảm giác được có vấn đề gì. Nhưng ở trong mắt người khác, hành vi của hắn lại có chút bất bình thường.
Ở phía sau Hàn Phong bảy tám thước, một nữ sinh lông mày hơi nhíu lại nhìn hắn. Nếu như Hàn Phong quay đầu, khẳng định có thể phát hiện, vị nữ sinh này đúng là nữ sinh hắn thấy tại thư viện khiến hắn thiếu chút nữa tiến vào trạng thái chết máy.
Sau một chốc, tiếng chuông vang lên.
Thấy giáo sư Lý Trọng Văn đi vào phòng học, Hàn Phong khép quyển sách lại, chuẩn bị chuyên tâm nghe hắn một chút. Xem khóa học của hắn rốt cuộc có phải hay không thật sự như lời truyền ngôn của mọi người tốt đến như vậy, để quyết định sau này có còn nên tiếp tục tới nghe hay không.
Sự thật chứng minh, khóa học của giáo sư Lý Trọng Văn vô cùng sinh động, thú vị. Có thể đem một ít khái niệm khá phức tạp dùng ngôn ngữ hình tượng biểu đạt ra, làm cho mọi người có thể rất dễ dàng tiếp nhận. Hắn không cần xem giáo án, đối với cái nào cũng đều làm sáng tỏ. Hơn nữa còn thường xuyên từ một suy thành ba, rất nhiều phần nằm ngoài nội dung chương trình học. Cho dù ngươi có bản lãnh đem bài học giải thích rất sâu, nhưng vẫn có thể có được thu hoạch rất lớn…… Nghe hắn giảng, rất dễ dàng quên thời gian, sẽ không tự chủ được theo sát tiết tấu tự hỏi, tự cười của hắn.
Chỉ nghe hơn mười phút, Hàn Phong đã đem khóa học của hắn nhất định cho vào phạm vi học tập.
Có lẽ, trong đông đảo sinh viên, cũng chỉ có Hàn Phong mới có thể chính thức nhận thức được tri thức uyên bác của giáo sư Lý Trọng Văn. Chính thức nghe hiểu mỗi một câu nói của hắn. Hơn nữa còn đưa những tình huống hắn nói vào cơ thể thực tế đối chiếu.
Nghe một mạch, Hàn Phong một mực theo các bước tự hỏi của giáo sư Lý Trọng Văn, giải quyết thử thì gặp phải rất nhiều nan đề nghĩ không ra.
Bất quá, mặc dù Hàn Phong nghe rất chăm chú, giải thích rất khắc sâu. Nhưng mà hắn là sinh viên duy nhất trong lớp không có ghi chép. Mà các đồng học khác, đối với kiến thức uyên bác giáo sư Lý Trọng Văn dạy, cây bút trong tay thủy chung không có đình chỉ.
Tình huống đặc thù này của Hàn Phong đã bị giáo sư Lý Trọng Văn chú ý tới.
Vì vậy, sau khi nói một hồi, hắn ngừng lại. Xa xa dùng bút chỉ phương hướng Hàn Phong một chút, hỏi: "Vị đồng học này, em có phải có nghi vấn gì hay không? Mọi người không cần câu thúc. Nếu như có nghi vấn gì, có thể tùy thời cắt đứt bài giảng nói ra, sau đó mọi người cùng nhau giải quyết."
Nhất thời, tất cả ánh mắt của đồng học cùng tập trung lại trên người Hàn Phong.
Mặc dù sự tình phát sinh đột ngột, nhưng Hàn Phong cũng không có bao nhiêu bối rối, mà là rất bình tĩnh đứng dậy, nhanh chóng chọn đại một cái vấn đề phức tạp của mình hỏi: "Lý lão sư, căn cứ vào lý luận sinh học phân tử trên giáo trình, xung động của dây thần kinh là một loại xung mạch duy trì liên tục trên 1/1000. Đây là do người đoạt giải Nobel sinh lý học và y khoa năm 1963 đưa ra kết luận, cũng là kết luận được mọi người tiếp nhận phổ biến. Nương theo đó, lại có một thí nghiệm khác kết luận, là xung mạch thần kinh sẽ không sinh ra nhiệt lượng. Nhưng định luật vật lý của nhiệt lực học cho chúng ta biết, mạch điện tử trong quá trình truyền dẫn, tất nhiên sẽ sinh ra nhiệt lượng. Nói cách khác, hai loại lý luận này mâu thuẫn lẫn nhau. Lý lão sư, em có nghi vấn, liệu có phải hay không, xung mạch thần kinh cũng không phải chỉ có một loại xung mạch điện?"
"……"
Tĩnh - - Đúng thế, vô cùng yên tĩnh
Ngay lúc này, cả phòng học nhất thời yên tĩnh đến nỗi, ngay cả tiếng kim rơi trên mặt đất cũng nghe thấy.
Tất cả đồng học trên mặt lẫn trong ánh mắt, đều biểu hiện ra nghi hoặc, thần sắc mơ hồ. Lấy trình độ tri thức của bọn họ bây giờ, căn bản là nghe không hiểu, Hàn Phong rốt cuộc đang nói cái gì
Giáo sư Lý Trọng Văn hiển nhiên cũng rất ngoài ý muốn. Hắn thật sự không đoán trước được rằng, sinh viên này lại có thể đưa ra vấn đề có độ sâu như thế. Hơn nữa vấn đề này cùng với nội dung mình mới giảng giải liên hệ dày đặc, cũng không phải nói cấp bậc tri thức phải cao thâm mới có thể hỏi ra. Bất quá nó đòi hỏi phải đọc qua rất nhiều tài liệu khoa học, hơn nữa còn phải rất tích cực tự hỏi.
Hơi sửng sốt một chút, giáo sư Lý Trọng Văn liền phục hồi tinh thần lại, vẫn mỉm cười như cũ mà gật đầu, nói: "Vị đồng học này, mời ngồi xuống, xin hỏi có thể đem tên của em nói cho thầy biết không?"
"Hàn Phong."
"Hàn Phong?" Giáo sư Lý Trọng văn niệm một lần. Bất quá đối với cái tên này trong đầu không có ấn tượng gì, tiếp theo hắn tiếp tục nói, "Sau này ở trong lớp thầy, nói vấn đề gì không cần phải đứng lên. Trực tiếp ngồi tại chỗ nói là được. Hàn Phong đồng học, vấn đề của em rất khá! Lúc chúng ta học tập, nên tích cực tự hỏi như vậy, không nên bị động mà đi tiếp nhận, cứ việc đem suy nghĩ của mình nói ra......"
"Có thể rất nhiều đồng học mới vừa rồi cũng không nghe hiểu rõ ràng vấn đề Hàn Phong đồng học nói, để ta kể rõ lại chi tiết và giải thích một chút. Ba nhà khoa học đoạt giải Nobel sinh lý học và y khoa năm 1963 đã đem đến cho nghiên cứu cơ chế khống chế thần kinh cùng liên kết giữa các tế bào thần kinh ba quá trình cơ bản. Bọn họ phân biệt là tước sĩ John Carew Eccles, giáo sư Alan Lloyd Hodgkin, và giáo sư Andrew Fielding Huxley. Căn cứ vào kết luận bọn họ cho ra, xung mạch thần kinh là một loại xung mạch điện, tức là thần kinh bị "đóng gói sẵn" ở dạng lỏng cùng protein cấu thành màng thần kinh, lúc đấy các hạt mang tính muối có thể xuyên qua kênh ion, xung mạch dưới sự trợ giúp của các hạt muối, sẽ từ thần kinh này truyền tới thần kinh khác. Nhưng mà, chính như theo lời Hàn Phong đồng học nói, kết luận này cùng kết luận của định luật vật lý nhiệt lực học xảy ra mâu thuẫn, thực nghiệm lại chứng minh xung mạch thần kinh dẫn truyền sẽ không sinh ra nhiệt lượng……"
"……Hàn Phong đồng học có thể tự mình chưa ý thức được, hắn mới vừa hỏi một cái nan đề thế giới, một nan đề làm phức tạp toàn bộ nhà khoa học trên thế giới hơn năm mươi năm qua. Đúng vậy, nan đề này đến nay vẫn chưa thể giải quyết. Rất trùng hợp chính là nan đề này cũng là một trong số các đề tài mà thầy vẫn một mực nghiên cứu. Mọi người có thể thảo luận một chút, sau đó phát biểu cái nhìn của mình. Không cần sợ nói sai, đó là một nan đề thế giới, sẽ không ai chê cười các trò hết. Có lẽ, kết luận của trò hôm nay nói ra, vô tình là kết luận chính xác cũng nên." Giáo sư Lý Trọng Văn cũng không có nói thẳng quan điểm của bản thân ra, mà là để cho mọi người phát biểu ý kiến của mình.
Tùy tiện hỏi liền hỏi một cái nan đề thế giới?
Hàn phong cảm thấy rất bất đắc dĩ. Hắn vừa rồi chỉ là dưới tình thế cấp bách, tùy tiện chọn đại một vấn đề bình thường không nghĩ ra lại hợp với tình hình. Ai lại nghĩ rằng ra cái dạng này, sớm biết thế hắn đã không hỏi.
Đồng học trong lớp vốn cũng chỉ là hơi chút kinh ngạc mà thôi. Nghe giáo sư Lý Trọng Văn nói xong, nhất thời đều nhao nhao cả lên.
"Kháo, cái này cũng là nan đề thế giới? Ta trước kia cũng nghĩ tới, chỉ bất quá không nói ra thôi." Một nam sinh nào đó oan oan nói.
"Chẳng lẽ truyền điện lại chắc chắn sẽ sinh ra nhiệt lượng sao?" Một đồng học khác hỏi.
"Trừ xung mạch điện ra, còn có vật gì truyền nhanh như vậy nữa?"
"Hắn chính là Hàn Phong sao? Thật là lợi hại nha......!"
"...... Quản hắn có phải xung mạch điện hay không làm gì, có cần phải chuẩn bị rõ ràng vậy sao?" (câu này không hiểu ý nói gì, nhưng nguyên văn là như thế)
......
Vì vậy, mọi người ngươi một lời ta một ngữ, lớp học liền thảo luận như vậy cho đến hết tiết. Hiển nhiên, cái vấn đề gây phức tạp cho toàn bộ nhà khoa học trên toàn thế giới vài thập niên, sẽ không dễ dàng thảo luận ra như vậy.
Lúc giáo sư Lý Trọng Văn rời đi, có vị đồng học hỏi: "Lý lão sư, đây là đề tài nghiên cứu của thầy, thầy có cho ra kết luận nào không?"
Giáo sư Lý Trọng Văn nhìn Hàn Phong một chút, sau đó vừa cười vừa nói: "Quan điểm của ta cùng Hàn Phong đồng học giống nhau, xung mạch thần kinh không chỉ có một loại xung mạch điện. Bất quá, nghiên cứu trước mắt cũng chỉ giới hạn như thế mà thôi, còn đang đợi quan sát cùng thí nghiệm để tiến thêm một bước nữa."