“Cô Du ghé thăm vào tối muộn thế này, chẳng hay là có việc gì?”
Du Dao ngồi xuống một cách tự nhiên, cô ta lấy ra một bao thuốc lá dành cho nữ từ trong ví, sau đó lấy một điếu và tự châm lửa.
“Cũng không có gì quan trọng, nghe nói ông Cốc là người tổng phụ trách giải đấu cup Vưu Ngư lần này?”
Cốc Dật Hào gật đầu: “Không sai, cô Du nắm bắt thông tin cũng nhanh đấy.
Giải đấu lần này quả là do tôi phụ trách.”
“Vậy tốt rồi.” Du Dao đặt một tờ chi phiếu chưa viết tên lên bàn, rồi đẩy đến trước mặt Cố Dật Hào: “Đây là chút lòng thành của tôi, xin ông Cốc nhận cho.”
Cố Dật Hào phì cười sau khi cầm tờ chi phiếu lên: “Cô Du hào phóng như vậy, rốt cuộc là cần làm chuyện gì?”
Du Dao thở khói ra rồi nói: “Giải cup Vưu Ngư lần này có một tuyển thủ rất lợi hại tên là Phương Dạ.
Tôi cho là anh ta bật hack.”
“Có tuyển thủ bật hack sao?” Cốc Dật Hào sửng sốt: “Ý cô là… Xử lí việc này?”
“Chính xác.”
Cố Dật Hào cười khẩy: “Mấy chuyện vặt vãnh thế này cứ nói trực tiếp với ban tổ chức là được rồi, cô cần gì phải đích thân đến đây?”
Du Dao lắc đầu: “Cách gian lận của anh ta rất chuyên nghiệp, cho dù có dùng phần mềm kiểm tra cũng không thể phát hiện được.”
“Phần mềm kiểm tra cũng không thể phát hiện?” Cốc Dật Hào nghi ngờ: “Nếu vậy chắc cậu ta không gian lận đâu?”
“Tôi nói anh ta có là có!” Du Dao lạnh lùng nói: “Số tiền này là để ông tìm ra chứng cứ chứng minh anh ta gian lận.
Ông Cốc là người thông minh, chắc cũng biết phải làm thế nào rồi đó?”
Cốc Dật Hào hỏi dò: “Cái tên Phương Dạ này làm gì phật lòng cô hả?”
“Anh ta kiếm chuyện với bạn trai tôi.” Du Dao tức giận nói: “Tôi muốn anh ta trở nên thân bại danh liệt trong trận đấu này, muốn anh ta trở thành một con chuột sống chui sống nhủi, mỗi khi ra đường là sẽ bị người ta mắng mỏ, đánh đập, hơn hết là phải rút khỏi giới PUBG mãi mãi!
Cốc Dật Hào vui vẻ cất tờ chi phiếu vào: “Vậy cũng đơn giản thôi, cứ giao cho tôi!”
“Còn một chuyện nữa, trong trận đấu ngày mai, có thể sẽ có chút hành động diễn ra giữa vài chiến đội.
Tôi hy vọng ông Cốc có thể mắt nhắm, mắt mở cho qua.”
“Được thôi, không thành vấn đề.”
Lúc Thẩm Nghiên Nhi và Willa về đến phòng, thì cũng là lúc Phương Dạ đang trò chuyện video call với gia đình.
Nơi Phương Vân và Phạm Ngọc Lan đang ở được chiếu sáng rất rực rỡ, và hóa ra họ đang ở trên một chiếc du thuyền tuyệt đẹp!
“Nè con trai, thấy gì không, thấy gì không? Đây là chuyến du lịch xa xỉ, kéo dài trên biển ba ngày mà cậu con đã đặt cho cha mẹ.
Mỗi người phải chi hơn một ngàn tệ đó nha.
Chiếc du thuyền này đẹp quá phải không, ghen tị chưa, ghen tị chưa?”
“Đúng đó con trai, hải sản trên thuyền này ngon cực, mà lại miễn phí hết nữa.
Nhá hàng cho con chút thôi, để lần sau có cơ hội rồi dẫn con theo he!”
Cha mẹ “dễ thương” ghê luôn, hai người khoe khoang như vậy là muốn chọc cho con trai tức chết mới vừa lòng hả?
Phương Dạ cố tình tỏ vẻ buồn thiu và nói: “Cha mẹ quá đáng lắm luôn á, đã không dẫn con đi, mà còn khoe đồ ăn trong lúc giữa đêm nữa chứ?”
“Đó không quan trọng.
Quan trọng là phải nhớ nhấn like status của cha mẹ.
Thôi nhe, cha với mẹ đi ngâm suối nước nóng đây.
Nói chuyện sau nha! Nhớ like đó!”
“Con biết rồi cha ơi.”
Sau khi cúp cuộc trò chuyện video call, Phương Dạ vẫn cảm thấy vui trong lòng.
Xem như ông cậu cũng là người biết điều, không uổng công mẹ anh đã giúp đỡ ông ta suốt nhiều năm qua…
Vào lúc 10 giờ sáng hôm sau, đám người Phương Dạ vội đến Trung tâm hội nghị và triển lãm Quốc tế Yến Thành.
Giải đấu cup Vưu Ngư năm nay sẽ được tổ chức tại đây.
Đây là một sự kiện không chuyên nổi tiếng nhất toàn quốc.
Có rất nhiều đội viên thuộc nhiều chiến đội trong khắp cả nước đổ xô về tham gia, đồng thời cũng thu hút một số lượng lớn người hâm mộ.
Chỉ có 15 đội được lọt vào vòng chung kết offline, họ sẽ phải trải qua hai trận đấu tranh tài khốc liệt, đội có số điểm tích lũy cao nhất sẽ là quán quân của giải đấu cup Vưu Ngư năm nay, đồng thời nhận được giải thưởng kếch xù trị giá lên đến hai trăm vạn nhân dân tệ, bốn người một đội chia ra vừa tròn mỗi người năm mươi vạn!.