Hàn Sâm đến gần Đường Chân Lưu, lật tay nắm lấy dao găm, cách cầm dao găm cũng mô phỏng theo Y Đông Mộc.
Khi khoảng cách tới Đường Chân Lưu chỉ còn không tới hai thước, Hàn Sâm đột nhiên vung dao găm, dùng một góc độ không thể tưởng tượng được đâm về phía Đường Chân Lưu.
Phương Cảnh Kỳ nhìn thấy thế sắc mặt đại biến, hai mắt chàng trai trẻ an tĩnh kia hơi sáng lên, mà Đường Chân Lưu lại sợ đến toát mồ hôi lạnh, muốn dùng đao trong tay để ngăn cản đã không còn kịp, chỉ có thể nghiêng người đi, tuy nhiên y vẫn bị Hàn Sâm đâm dao vào eo.
- CMN, cậu ra tay so với Y Đông Mộc cũng không kém bao nhiêu đi?Đường Chân Lưu trợn mắt nhìn Hàn Sâm kêu lên.
Phương Cảnh Kỳ cũng có vẻ mặt cổ quái nhìn Hàn Sâm, ánh mắt chàng trai trẻ yên tĩnh kia cũng nhìn tay của Hàn Sâm.
Chính Hàn Sâm cũng ngây ra một lúc, những ngày này hắn điên cuồng tu luyện Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật, còn luyện tập hai tay trong Thượng Đế Chi Thủ, hiện tại tốc độ xuất thủ của hắn đã nhanh hơn trước kia rồi.
Khi nãy còn xem cách Y Đông Mộc ra tay, hắn lại có lĩnh ngộ mới, lúc này sử dụng đến, thậm chí ngay cả chính Hàn Sâm cũng không nghĩ tới, bây giờ mình ra tay lại lại có uy lực như vậy.
- Ha ha, xem ra là trời giúp Đường Chân Lưu tôi, cho cậu làm người bồi luyện, cho dù thật sự gặp phải Y Đông Mộc cũng không có cần quá sợ hãi.
Không đợi Hàn Sâm trả lời, Đường Chân Lưu cũng đã cười ha hả.
Cả một buổi tối, Hàn Sâm cùng đám Đường Chân Lưu đều không ngủ, bọn họ không ngừng luyện tập, nhưng trên thực tế cùng Hàn Sâm luyện cũng chỉ có Đường Chân Lưu, Phương Cảnh Kỳ không tham gia Thần Chiến, mà chàng trai trẻ an tĩnh kia chỉ ngồi bên cạnh xem, cũng không có ý muốn ra tay.
Luyện cả một buổi tối, Đường Chân Lưu chỉ cần bị Hàn Sâm áp sát trong phạm vi một xích (0,33m), thì không lần nào có thể ngăn cản được Hàn Sâm, y không luyện ra được cách chống cự như thế nào, trái lại Hàn Sâm càng ra tay càng quỷ dị.
- CMN, không luyện nữa, căn bản không ngăn được, chẳng lẽ là trời muốn diệt Đường Chân Lưu tôi?Đường Chân Lưu xem thời gian đã không còn sớm, cũng sắp phải đi tới Tí Hộ Sở tham gia Thần Chiến, lại luyện tiếp cũng không có ý nghĩa nữa, đặt mông co quắp ngồi xuống salon, buồn bực nói.
- Cậu có thể ứng phó với Y Đông Mộc rồi.
Chàng trai trẻ vẫn một mực yên tĩnh ngồi kia đột nhiên mở miệng nói.
- Lão Lâm, nói thế là có ý gì?Đường Chân Lưu thoáng cái đã ngồi thẳng người, trừng to mắt nhìn vào chàng trai trẻ an tĩnh kia hỏi.
- Y Đông Mộc không bằng hắn, cậu trốn không thoát dao găm của hắn, nhưng có thể chống lại Y Đông Mộc, tuy cậu không trốn thoát, nhưng cũng có thể tránh chỗ yếu hại, Y Đông Mộc chém một đao không giết chết được cậu.
Nếu như vận khí của cậu không quá kém, hôm nay không gặp phải Y Đông Mộc, vậy cậu luyện thêm vài ngày liền có thể ngăn cản được y.
Chàng trai yên tĩnh vừa nói xong, Đường Chân Lưu và Phương Cảnh Kỳ đều hoảng sợ nhìn về phía Hàn Sâm.
Bọn họ đều hiểu rất rõ chàng trai yên tĩnh này, y lại đánh giá Hàn Sâm cao như thế, lại nói Y Đông Mộc không bằng Hàn Sâm, chuyện này thực sự vượt quá dự liêu của bọn họ, thậm chí có thể nói là khiến bọn họ khiếp sợ.
Với xuất thân của Hàn Sâm không bằng Y Đông Mộc, tuổi của Y Đông Mộc có lẽ còn lớn hơn Hàn Sâm một chút, thế mà chàng trai yên tĩnh lại nói Y Đông Mộc còn kém hơn Hàn Sâm, bọn họ làm sao không kinh hãi được.
Nếu như lời này là người khác nói, bọn họ nhất định sẽ xì mũi coi thường, nhưng bọn họ hiểu rất rõ chàng trai yên tĩnh này, lời y nói sẽ không sai, dù sao y chính là Lâm Phong đấy, nếu như một năm trước không phải bởi vì Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật của Lâm Phong gặp phải bình cảnh, hơn nữa còn tiến vào Tí Hộ Sở muộn hơn đám người kia hai năm, vậy vị trí đệ nhất năm trước đã là của y rồi.
- Các anh không cần dùng ánh mắt này nhìn hắn, tôi chỉ nói là trên cách thức ra tay này Y Đông Mộc không bằng hắn, nhưng các phương diện tổng hợp tố chất thân thể, Y Đông Mộc vẫn mạnh hơn hắn không ít.
Lâm Phong cười cười, đi đến trước mặt Hàn Sâm, giơ bàn tay nói:- Tôi là Lâm Phong, rất hân hạnh được biết cậu! cậu là một người thú vị.
- Hàn Sâm, tôi cũng rất hân hạnh làm quen với anh.
Hàn Sâm cũng giơ tay ra bắt lấy tay Lâm Phong một chút, khẽ cười nói.
- Được rồi, thời gian không còn sớm, chúng ta tắm qua rồi đi tới Tí Hộ Sở thôi.
Đường Chân Lưu cắt đứt trao đổi ánh mắt giữa Hàn Sâm và Lâm Phong, lại nói với Hàn Sâm:- Ở nhà Lão Tứ có truyền tống khí, đợi lát nữa cậu cùng chúng tôi đi tới thế giới Tí Hộ Sở chứ?- Không cần, tôi không tham gia Thần Chiến, sẽ không tới tham gia náo nhiệt.
Hàn Sâm uyển chuyển cự tuyệt Đường Chân Lưu rồi nhanh chóng rời đi.
Nhìn bóng lưng Hàn Sâm rời khỏi biệt thự, Đường Chân Lưu hỏi Lâm Phong:- Hắn thật sự lợi hại như vậy?- So với cậu tưởng tượng còn lợi hại hơn, nếu như hắn có xuất thân như Y Đông Mộc, có thể đã lợi hại gấp trăm lần y, Y Đông Mộc chẳng qua chỉ có kỹ xảo cao, bề ngoài giống mà thần thái không giống.
Xuất thân của hắn ảnh hưởng tới trình độ phát triển của hắn, nhưng sau vài năm nữa, hắn tuyệt đối sẽ trở thành một kẻ phi thường đáng sợ.
Lâm Phong nói ra- Có thể được Lão Lâm ca ngợi như vậy, xem ra người này thật không tệ.
Phương Cảnh Kỳ chắt lưỡi nói.
- Nếu như đợi thêm vài năm, anh so với hắn thì thế nào?Đường Chân Lưu đột nhiên hứng thú hỏi Lâm Phong.
- Ở Thần Chi Tí Hộ Sở thứ nhất, tôi đã vô địch.
Ngữ khí Lâm Phong lạnh nhạt, vẻ tự tin mạnh mẽ của y dù làm cách nào cũng không che giấu được.
Lần nay thu hoạch của Hàn Sâm rất lớn, không chỉ đạt được một tấm thẻ cấp độ S của Thánh Đường từ tay Đường Chân Lưu, mà năng lực mạnh nhất của hắn còn tăng trên diện rộng, như Lâm Phong đã nói, phương thức hắn ra tay còn đáng sợ hơn cả Y Đông Mộc.
Thế nhưng dù ra tay lợi hại thế nào, vẫn phải đến gần mới được, nhưng muốn đến gần cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Hắn và Đường Chân Lưu luyện tập, Đường Chân Lưu trực tiếp để hắn đến gần, nhưng chiến đấu sinh tử chân chính, Đường Chân Lưu sao có thể cho hắn cơ hội tiếp cận gần như thế được.
Cho nên nói Hàn Sâm và Y Đông Mộc chỉ là luyện thuật ám sát, tốt nhất vẫn chỉ nên âm thầm đánh lén.
Y Đông Mộc luyện được một loại thân pháp quỷ dị, cho nên cho dù chính diện đối đầu y cũng rất dễ dàng đến gần người khác, nhưng Hàn Sâm hắn lại không luyện qua thân pháp cao cấp như vậy, muốn áp sát người khác sẽ không dễ dàng như thế.
Thân pháp kia là Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật, có kỹ xảo đặc thù, Hàn Sâm vốn không am hiểu thân pháp, cho dù muốn bắt chước cũng không bắt chước được, hơn nữa có bắt chước cũng vô dụng, không thể xuất ra tinh túy, bản thân phải tự đi học một môn thân pháp lợi hại mới được.
- Có lẽ mình cần cân nhắc đổi lấy một môn thân pháp.
Hàn Sâm sờ sờ tấm thẻ Thánh Đường cấp độ S trong túi áo kia.
Nhưng bây giờ hắn lại không có thời gian đi đổi, hơn nữa giờ có đổi cũng không thể lập tức luyện thành, Hàn Sâm trực tiếp tới trạm chuyên chở, sau đó tiến vào Tí Hộ Sở, hóa thân thành Kim Tệ tiến về võ đạo tràng.
Trên võ đạo trường đã xuất hiện một tấm Thần Bi, so với Võ Đạo Bi trên luận võ tràng bình thường còn đồ sộ hơn gấp trăm lần, toàn thân hiện ra thần quang, được mọi người trong Cương Giáp Tí Hộ Sở chăm chú nhìn vào, Hàn Sâm đi về phía Thần Bi kia, nháy mắt đã lập tức xuất hiện trong một tòa võ đạo trường cực lớn.
Mà tất cả Thần Bi trên võ đạo tràng của các Tí Hộ Sở, lúc này cũng có thể thấy trên võ đạo tràng cực lớn kia, nhóm cường giả đến từ các Tí Hộ Sở thứ nhất đang dần xuyên qua Thần Bi đi vào.
.