Siêu Cấp Thần Y Tại Đô Thị

- Đường lão đệ, người Đông Hải cậu đúng là hung hãn, một học sinh trung học ăn đậu hủ của Tiểu Hồng, tôi muốn đi lên dạy dỗ cậu ta một chút, ai ngờ bị cậu ta đánh ngã đến đây, tôi chưa từng nếm phải loại thiệt thòi này ở Hoa Bắc.

Tên đầu trọc không còn sức lực nói.

Lông mày Đường Long nhíu lại, ông chủ Lỗ này là một đại lão ở Hoa Bắc, là anh ta đặc biệt mời đến đây bàn chuyện hợp tác.

Nếu có thể thành công, một vụ làm ăn sẽ thu vài tỷ, hai ngày nay anh ta đều cẩn thận tiếp đón, ai biết lại xảy ra chuyện này.

Nghĩ vậy, lửa giận trong mắt anh ta càng tăng thêm vài phần, hỏi mỹ nữ gợi cảm bên cạnh:

- Hôm nay nơi này có khách là học sinh sao?

Mỹ nữ này mặc trang phục quán bar màu đỏ thẫm, nhưng bất luận là dáng người hay khuôn mặt, đều mạnh hơn gái mồi rượu kia gấp mười lần.

Cô ta là người phụ nữ của Đường Long, tên là Nguyệt tỷ.

- Sảnh số hai, có một đám học sinh làm sinh nhật cho một bé gái, đều là học sinh trung học, có mấy chục người, tiêu hơn mười vạn.

Nguyệt tỷ nhăn mày nói.

Nơi này Đường Long là ông chủ, nhưng công việc đều do cô ta xử lý, mỗi ngày có khách nào, tiêu bao nhiêu tiền, bối cảnh gì, cô ta đều có thể nhớ rõ.

- Hơn mười vạn, hơn mười triệu tôi còn suy nghĩ.

Đường Long cười khinh thường:

- Gọi A Hào lên đây, bảo cậu ta mang người theo, chúng ta đi xem ai dám động vào người phụ nữ của ông chủ Lỗ, còn đánh ông chủ Lỗ của chúng ta.

- Dạ!

Nguyệt tỷ do dự, vẫn lấy bộ đàm ra nói vài câu.

- Ông chủ Lỗ, anh yên tâm đi, nếu chuyện hôm nay không cho anh câu trả lời hài lòng, tôi sẽ không tên là Đường Long.

Đường Long vỗ ngực đảm bảo.



Trong ghế lô, Tôn Dương cười tiến vào.

Trương Siêu hơi sững sờ, lộ ra vẻ bất ngờ, sau đó trong lòng vui vẻ.

Khẩu khí của tên nhóc này cứng rắn như vậy, nhưng xương cốt lại mềm như thế, lúc này Tôn Dương mới đi ra ngoài chưa đến một phút đã quay lại, cũng không thấy bóng dáng Mạc Phàm.

Không cần nghĩ cũng biết, chắc chắn Mạc Phàm bị Tôn Dương dạy dỗ một trận, nói không chừng lúc này đang khóc trong toilet.

- Sao nhanh như vậy, Tiểu Phàm đâu, không sao chứ, cậu không đánh cậu ta tàn phế đúng không?

Trương Siêu tò mò hỏi.

- Sao có chuyện đó được, tên nhóc kia xui xẻo như vậy, còn cần em ra tay sao?

Tôn Dương cười nói chuyện vừa rồi cho Trương Siêu nghe.

Lông mày Trương Siêu nhướng lên, trong mắt lóe lên suy nghĩ sâu xa.

Mồi rượu, sao anh ta không nghĩ đến chuyện này nhỉ.

Anh ta muốn dùng nội y sexy làm Mạc Phàm xấu mặt, ai biết vậy mà Mạc Phàm không nghe lời, lãng phí vô ích nội y anh ta chọn.

Nếu tìm mồi rượu lừa gạt Mạc Phàm đi mở chai rượu, lúc đó Lý Thi Vũ sẽ phải cầu xin anh ta, anh ta nhân cơ hội đưa ra yêu cầu…

Bây giờ nghĩ những chuyện này đều vô dụng, mồi rượu tự mình tìm Mạc Phàm, có trò hay để xem rồi.

Một khi đối phương tìm tới cửa, không cần anh ta ra mặt xử lý, đến lúc đó Lý Thi Vũ còn không cầu xin anh ta sao?

Ha ha, nói không chừng bộ nội y sexy anh ta chuẩn bị, đêm nay có thể dùng được.

Lúc này Mạc Phàm đi đến, hắn liếc mắt nhìn Tôn Dương ngồi trên ghế, muốn đi qua.

Lý Thi Vũ đã đi tới:

- Tiểu Phàm, em vừa làm gì đó, chị muốn giới thiệu mấy cô gái cho em mà không tìm được em.

- Đi toilet ạ.

Mạc Phàm cười nhạt, không quan tâm Tôn Dương nữa.

- Đi theo chị, chị giới thiệu cho em mỹ nữ khác.

Lý Thi Vũ không hỏi nhiều, kéo Mạc Phàm đi đến quầy bar.

Mạc Phàm không có biện pháp, đành phải đi theo chị họ.

Nhưng còn chưa đi đến nơi, cửa ghế lô bị đẩy mạnh ra.

Một đám người đi vào, cầm đầu đúng là Đường Long, bên cạnh là Nguyệt tỷ, sau đó là ông chủ Lỗ và mỹ nữ mồi rượu.

Ngoại trừ bốn người họ, bên cạnh còn có một hán tử khôi ngô cao lớn mặc đồ màu đen, cao phải trên 1m9, bắp thịt trên người giống như dán miếng sắt lên, cảm thấy vô cùng dọa người.

Anh ta vừa đi vào, ánh sáng ở bên ngoài bị ngăn cản không ít.

Gã hán tử này là thuộc hạ số một của Đường Long, A Hào, nghe nói xuất thân là bộ đội đặc chủng, top ba trong đại hội luận võ của bộ đội, chính là Binh Vương trong Binh Vương, hai ba mươi người bình thường đều không phải là đối thủ của anh ta.

Bên cạnh anh ta có 20 đại hán áo đen xếp hàng, cửa được mở rộng ra, khí thế vô cùng khiếp người.

Nhất thời tất cả sảnh số hai đều vô cùng yên tĩnh.

Đang ca hát không dám hát, đang nói chuyện cũng câm miệng, uống rượu cũng bỏ ly xuống, nhìn về phía bên này.

- Sao lại thế này?

- Xảy ra chuyện gì thế?

Đầu một đám mờ mịt, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, không rõ chân tướng.

Bọn họ đang vui đùa, rốt cuộc là làm sao vậy, bỗng nhiên có nhiều người đến như vậy, vẻ mặt còn hung ác.

Ngay cả Trương Siêu và Tôn Dương cũng hơi bất ngờ, không phải chứ, một mồi rượu mà thôi sẽ đưa tới nhiều người như vậy, không phải tên hai lúa Mạc Phàm đắc tội nhân vật lớn nào đó chứ?

- Siêu ca, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?

Tôn Dương hơi lo lắng nói.

- Xảy ra chuyện sao, anh quá coi thường Siêu ca của chúng ta rồi đấy?

Tống Uyển Nhi ngồi bên cạnh lạnh lùng nói.

Trương gia là trùm bất động sản mới ở thành phố Đông Hải, gần đây đang khai phá địa bàn, 10 nhà thì 6 nhà biết Trương gia bọn họ, đây đủ để thấy thực lực của Trương gia anh ta ở thành phố Đông Hải.

Ra khỏi thành phố Đông Hải cô ta không dám cam đoan, nhưng ở thành phố Đông Hải, có thể xảy ra chuyện gì chứ?

- Đúng vậy, có Siêu ca ở đây có thể xảy ra chuyện được sao?

Lúc này Tôn Dương mới yên tâm, không quên vuốt mông ngựa của Trương Siêu một cái.

Khóe miệng Trương Siêu hơi cong lên, lộ ra tươi cười đắc ý, một tay cho vào trong túi, một tay lắc lắc ly rượu vang đi đến cửa.

Vẻ mặt Lý Thi Vũ thay đổi, trên mặt lộ ra lo lắng.

- Tiểu Phàm, em ngồi yên ở đây, chị đi xem có chuyện gì.

Mạc Phàm gật đầu, lạnh lùng liếc nhìn đám người ở cửa.

Hắn nhớ rõ, kiếp trước chỉ có tên đầu trọc mang theo mấy đại hán áo đen tiến vào, lần này xuất hiện thêm ba người.

Chỉ là suy nghĩ một lát, hắn liền thoải mái.

Xem ra tên đầu trọc bị hắn đánh một trận, làm đời này bị thay đổi rất nhiều.

- Nguyệt tỷ, chị mang nhiều người tiến vào như vậy, có chuyện gì sao?

Trương Siêu đi qua hỏi.

Nguyệt tỷ là ông chủ bên ngoài của Hoàng Gia Cửu Hào, bộ dạng lại xinh đẹp, trên cơ bản người tới Hoàng Gia Cửu Hào đều quen, bọn họ cũng là Nguyệt tỷ đón vào, dù sao tiêu phí thấp nhất ở sảnh số hai là 10 vạn, đáng để Nguyệt tỷ tự mình nghênh đón

Nguyệt tỷ không để ý đến Trương Siêu, Đường Long còn ở đây, cô ta không có tư cách nói chuyện.

- Chuyện gì sao, các người làm chuyện gì, các người còn không biết?

Đường Long hừ lạnh một tiếng, tức giận hỏi.

- Các người không nói, sao chúng tôi biết được?

Tống Uyển Nhi không phục nói.

Cô ta thường xuyên ra ngoài chơi với Trương Siêu, không phải chưa từng thấy tình cảnh này, tất nhiên sẽ không bị dọa.

Nơi này là thành phố Đông Hải, bọn họ nhiều người như vậy, nhóm người này có thể làm gì được bọn họ đây?

Đường Long nhíu mày, lạnh lùng liếc nhìn Tống Uyển Nhi một cái.

- Còn rất cay đó, lát nữa sẽ để cô biết.

Đường Long nói xong, khách sáo hỏi tên đầu trọc:

- Ông chủ Lỗ, anh tìm xem, tên nhóc con đánh anh có còn ở đây hay không, nếu còn ở đây mà nói, ha ha…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui