Siêu Cấp Tội Phạm

Tảng sáng, ánh mặt trời theo cửa sổ chiếu lên giường Lâm Phi.

Hắn mở hai mắt.

- Đinh đông, quét thể chất ký chủ. Thể chất ký chủ gia tăng chậm chạp,
tiến hành sắp xếp cường hóa, gia tăng trọng lực bốn phía ký chủ. Trọng
lực bắt đầu điều tiết, tăng lên năm lần. Mười giây sau chấp hành. 10, 9, 8...

Hai chân Lâm Phi vừa giẫm lên mặt đất thì Hệ Thống
Chiến Thần trong não hắn đã bắt đầu gây chuyện. Lâm Phi cảm thấy toàn bộ cơ thể đột nhiên nặng hơn, giống như bị một ngọn núi nhỏ đè lên.

- Con bà ngươi!

Lão tướng quân oán giận nói với Hệ Thống Chiến Thần, phát tiết bất mãn trong lòng.

Trọng lực gấp năm lần khiến hành động của Lâm Phi chậm hẳn, giơ tay nhấc chân đều phải cố sức.

- Quét số lượng rèn luyện hằng ngày của ký chủ, mỗi ngày cần hoàn thành năm ngàn lần chống đẩy, nhảy cóc, gập bụng.

Tiếng nói của Hệ Thống Chiến Thần vang lên trong não Lâm Phi.

Nghe thấy số lượng hàng ngày bị sửa đổi, Lâm Phi hoài nghi số lượng
biến thành năm nghìn này là trừng phạt của Hệ Thống Chiến Thần đối với
việc Lâm Phi. Bởi vậy Lâm Phi không dám oán giận nữa.

Hắn rửa mặt xong, sau đó lê bước chân nặng nề bước xuống tầng hầm, chuẩn bị ăn sáng với Ngô Tiểu Man.

Loạt xoạt, cửa sắt của tầng hầm nhanh chóng được mở ra.

Tiểu công chúa mặc quần áo hầu gái được chuẩn bị thức ăn sáng cho Lâm Phi trong bếp.

- Chủ nhân tới rồi.

Thấy cửa sắt bị mở ra, Ngô Tiểu Man theo thói quen bắt chuyện Lâm Phi.


Lâm Phi chú ý tới quần áo của Ngô Tiểu Man hôm nay hơi đặc thù. Hiện
giờ là mùa hè, không nờ Ngô Tiểu Man lại đội một cái mũ lông. Cái mũ
lông che kín nửa đầu cô.

Lâm Phi thấy kiểu quần áo này liền
nghĩ, Ngô Tiểu Man cũng là cô gái mười tám tuổi, chắc là thích đẹp, sợ
mình cười cô trọc đầu cho nên mới đội cái mũ lông lên đầu.

Nhưng cô nhầm rồi. Hiện tại mình cũng bị sét đánh trọc rồi. Trọc không thể cười người khác trọc chứ.

- Ừ, cơm sáng hôm nay sắp có chưa?

Lâm Phi hỏi.

- Sắp xong rồi.

Năm phút sau, Lâm Phi và Ngô Tiểu Man, hai kẻ trọc đầu ngồi xuống cạnh bàn ăn, ăn bữa sáng.

Trên mặt đất dưới bàn ăn, Ngô Tiểu Man cũng cho Tà Long một cái chân gà.

Tà Long nằm dưới đất, trung thực gặm chân gà.

- Chủ nhân, có phải anh cảm thấy cơ thể không thoải mái không? Hôm nay
anh gắp đũa rớt rất nhiều thức ăn trên bàn đấy. Có phải bị cảm không?

Ngô Tiểu Man nhìn Lâm Phi, nói.

- Tối hôm qua luyện Thiết Sa Chưởng nên đầu ngón tay hơi rút gân.

Lâm Phi trả lời bừa.

Sau khi trọng lực bị đổi thành gấp năm lần, hiện giờ Lâm Phi gắp thức ăn bằng đũa cũng không xong.

Ăn cơm xong, Lâm Phi bắt đầu rèn luyện cơ thể với Ngô Tiểu Man.

Tiểu công chúa chú ý tới tốc độ chống đẩy, gập bụng và nhảy cóc của Lâm Phi hôm nay chậm thấy rõ.

- Chủ nhân, hôm nay anh đau tay, không nên luyện tập nhiều như thế.

Tiểu công chúa quan tâm nói.

- Không sao đâu. Sau hai ngày là ổn thôi.

Lâm Phi trả lời, trong lòng cũng nghĩ. Mình cũng không muốn làm nhưng
Hệ Thống Chiến Thần biến thái trong đầu đang đếm. Nếu mình không làm thì Hệ Thống Chiến Thần sẽ tiến hành kích thích thần kinh. Lúc ấy thì đau
đớn tới tận xương đó.

Bởi vậy Lâm Phi chỉ có thể cố gắng thực hiện đủ ba nghìn động tác vận động hàng ngày.

Kết thúc rèn luyện thể năng, Lâm Phi chuẩn bị quay lên lầu biệt thự nghỉ ngơi thì Hệ Thống Chiến Thần lại đinh đông lần nữa.

- Một ngày ba lần, có còn cho tôi sống nữa không?

Hệ Thống Chiến Thần không để ý tới sự oán hận của Lâm Phi, bắt đầu sắp xếp nhiệm vụ cho hắn.

- Thân là người ứng cử Chiến Thần, đã hơn ba năm ngươi không nhận tùy
tùng. Chiến Thần mạnh mẽ thì tùy tùng phải mộ danh mà tới từ bốn phương
tám hướng. Thân là chiến sĩ sơ cấp, tùy tùng còn thiếu hai người nữa.
Mời ký chủ trong hai mươi bốn giờ nữa phải thu được một gã tùy tùng mới. Sau hai mươi bốn giờ, nếu ký chủ không thu được tùy tùng thì trọng lực
bốn phía sẽ sửa thành mười lần để trừng phạt.


- Con bà nó,
còn muốn ta nhận tùy tùng. Thế này rõ là cố tình gây chuyện rồi. Tiểu
công chúa như vậy, mỗi năm ước nguyện sinh nhật một cái đã khiến ta thảm lắm rồi.

Trong lòng Lâm Phi thầm nghĩ.

Hắn lại đóng cửa sắt của tầng hầm lại, đi về phòng ngủ của mình.

Lúc này Lâm Phi bắt đầu ngẫm nghĩ xem nên thu tùy tùng thứ tư thế nào.

Lần này nhất định phải nhận người biết nghe lời, không thể được nuôi
dạy yêu chiều như tiểu công chúa, tới mức mỗi năm lại ước nguyện sinh
nhật một lần.

Sau khi thu tùy tùng, Hệ Thống Chiến Thần nhất
định sắp xếp nhiệm vụ rèn luyện. Bởi vậy tùy tùng này nếu có thể thì
phải nghe mình, mình bảo hắn gập bụng là hắn phải gập bụng.

Lâm Phi thầm tính toán trong đầu, còn hai mươi ba giờ hai mươi phút nữa.

Lâm Phi biết Hệ Thống Chiến Thần biến thái này không cho mình nhiều
thời gian. Vậy nên hắn bắt đầu tự hỏi, người bên cạnh mình có ai thích
hợp bị nhân cách và sức hút của mình cảm hóa, có thể trở thành tùy tùng
của mình không?

Khai Thang Nữ, không được. Mình và Phùng Hợp
Bà Bà đã rất quen thuộc rồi, không thể xuống tay. Mới là ngày nào Khai
Thang Nữ cũng bận rộn nghiên cứu, chắc cũng không thích rèn luyện, thể
chất quá kém.

Thẩm Thanh. Thẩm Thanh là đại tiểu thư Chiến Thần Thẩm gia, lừa gạt cô tới làm tùy tùng cho mình.

Cũng không được. Cô có chỗ dựa phía sau rất lợi hại. Đây là liên bang.
Nếu như Thẩm đại tiểu thư mà mất tích thì liên bang tuyệt đối sẽ vận
dụng quân đội đi tìm. Đến lúc đó thì cái biệt thự nhỏ này của mình sẽ
bại lộ ngay.

Bác sĩ nhỏ Âu Dương Phượng?

Cái cô bé đó cứu người thì tốt, chứ bắt cô chống đẩy với gập bụng thì đừng nói là ngàn cái, mười cái cũng khó khăn rồi.

Nếu không thì vào học viện, tùy ý đánh ngất một người, bắt tạm, sau đó
dùng thủ đoạn tàn nhẫn bắt rèn luyện. Nhưng độ trung thành thì lại là

một vấn đề lớn rồi. Nếu giống như Áo Đinh Đặc, bắt đầu chỉ nghĩ tới bỏ
trốn, mình cũng chẳng rảnh rỗi mà đi quản lý cả ngày.

Suy nghĩ rất lâu, cuối cùng Lâm Phi cũng không nghĩ ra đối tượng thích hợp để tuyển làm tùy tùng thứ tư.

Nghĩ tới trưa, Lâm Phi vẫn không nghĩ ra được nhân tuyển thích hợp. Hắn lại đi xuống tầng hầm, ăn cơm trưa do tiểu công chúa nấu.

Ăn cơm trưa xong, khi Lâm Phi đứng dậy.

- Gâu gâu.

Tà Long ngồi chồm hỗm trên mặt đất lúc này đứng dậy đưa Lâm Phi tới cửa sắt.

Tà Long đã ở trong cơ thể con chó hơn nửa năm rồi. Nửa năm nay, hắn rất ngoan ngoãn hưởng thụ cuộc sống của mình.

Một ngày như thể một năm.

Bốn mắt nhìn nhau.

Lâm Phi nhìn con chó cái ngồi chồm hỗm bên cạnh.

Hắn rốt cục nghĩ tới nhân tuyển thích hợp làm tùy tùng thứ tư rồi.

Đúng, chính là Tà Long. Kẻ này từng là sát thủ, trọng phạm tại ngục giam Tạp Nhĩ của Thiên Long Liên Bang.

Lúc này độ trung thành của Tà Long tuyệt đối là không có vấn đề.

Lâm Phi nghĩ tới, hiện giờ chỉ cần mình biến hắn lại thành người thì dù bảo hắn nhận mình làm cha hắn cũng không do dự chút nào mà gọi cha ơi.

Hơn nữa trước kia Tà Long là sát thủ xếp hạng chín, tố chất chiến đấu tuyệt đối không có vấn đề.

Nghĩ tới đây, Lâm Phi cười nói với Tà Long.

- Thời tiết hôm nay không tồi, tao dẫn mày ra ngoài đi dạo nhé.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận