Siêu Cấp Tội Phạm

Lâm Phi nhìn Hệ Thống Chiến Thần khống chế cơ thể mình, mở miệng rộng ra nuốt từng ngụm dịch kim loại. Mà Kẻ Hủy Diệt nữ ban đầu còn kêu
thảm, sau khi bị nuốt hơn nửa cơ thể thì chẳng còn kêu được tiếng nào
nữa.

- Cô ta là một cái máy, không phải nhân loại. Ăn tươi cô ta cũng giống như nhân loại ăn thịt động vật, rất bình thường.

Lâm Phi tự an ủi mình.

Tốc độ hấp thu của Hệ Thống Chiến Thần rất nhanh, trong vài phút ngắn ngủi đã ăn tươi Kẻ Hủy Diệt nữ dạng lỏng hoàn toàn.

Hệ Thống Chiến Thần có vẻ còn ăn chưa đã, nhìn vào Kẻ Hủy Diệt trong
bình thủy tinh. Nhìn một hồi, còn may hắn không ăn tiếp. Xem ra Hệ Thống Chiến Thần cũng kiêng ăn, không ăn loại đồ cấp thấp.

Sau đó Hệ Thống Chiến Thần trả lại quyền khống chế cơ thể cho Lâm Phi.

- Đinh đông, đã hấp thu xong kim loại đặc thù của Kẻ Hủy Diệt nữ dạng
lỏng. Hệ thống đã xâm lấn thiết bị giám sát của viện nghiên cứu y học đệ nhất, xóa hoàn toàn đoạn phim ghi cảnh cắn nuốt này. Phần thưởng cho ký chủ thì đợi tới sau khi tiêu hóa hoàn toàn kim loại đặc thù mới có. Xin ký chủ kiên nhẫn chờ đợi.

Hệ Thống Chiến Thần nói trong não Lâm Phi.

Sau khi Lâm Phi nắm được quyền điều khiển thân thể liền nhìn khắp phòng thí nghiệm, cái xe lăn trống trơn trước mặt, vài giây sau mới nghĩ tới
phần thưởng, cũng coi như là một bất ngờ đáng mừng.

- Còn may. Hệ thống này ăn đồ xong cũng biết lau miệng, tiêu tan tội chứng.

Trong lòng Lâm Phi nghĩ thầm, ngồi xổm xuống, bắt đầu qua sát xe lăn
của Phùng Hợp Bà Bà, chuẩn bị nghiên cứu xem phải mở cửa phòng thí
nghiệm như thế nào.

Lâm Phi nhớ lại động tác Phùng Hợp Bà Bà
bấm phím trên xe lăn, thấy trên tay vịn có một thiết bị điều khiển lập
thể, tìm được một phím bấm màu lục.


Lâm Phi nhớ là mỗi lần Phùng Hợp Bà Bà mở phòng đều ấn phím bấm nhỏ màu lục này.

Lâm Phi đưa tay bấm phím nhỏ này xong, toàn bộ phòng thí nghiệm đóng kín truyền ra tiếng nói máy móc.

- Cảnh cáo, vân tay không phù hợp với quyền hạn điều khiển. Trong mười
phút nếu không có người có quyền hạn điều khiển chính xác sử dụng thì
phòng thí nghiệm sẽ đóng vĩnh viễn, cũng khởi động quá trình tự hủy.

- Con bà mày.

Sau khi nghe thấy tiếng nói này, Lâm Phi nghĩ Phùng Hợp Bà Bà đúng là quá cẩn thận mà.

Lâm Phi ngay lập tức sử dụng dị năng Chiến Thần ba phút (ngụy), trở lại một phút trước.

Hắn nhìn phòng thí nghiệm công nghệ cao thật lớn này, nghĩ lúc này
Phùng Hợp Bà Bà căn bản không có ở đây, làm sao mình lấy được vân tay
của bà chứ?

Lâm Phi cầm đồng hồ điện thoại, chuẩn bị gọi điện hco Khai Thang Nữ, xem cô có thể mở cửa phòng thí nghiệm này từ bên
ngoài, cứu mình ra hay không.

- Số điện thoại bạn vừa gọi hiện không liên lạc được.

Điện thoại truyền tới tiếng báo này khiến Lâm Phi có cảm giác sắp sụp đổ.

- Hệ Thống Chiến Thần, ngươi mở đường ra cho ta đi. Ngươi ăn sạch của
Kẻ Hủy Diệt nữ dạng lỏng kia rồi, hiện giờ ta không mở được cửa phòng
thí nghiệm ra nữa, cũng không gọi điện thoại được. Ngươi mau biến ra dấu vân tay của Phùng Hợp Bà Bà cho ta đi.

Lâm Phi thử yêu cầu Hệ Thống Chiến Thần.


- Hệ thống quét. Phòng thí nghiệm này vốn từ khi Khai Thang Nữ đi ra,
chỉ có thể mở được từ bên trong hoặc do Phùng Hợp Bà Bà đích thân mở ra. Ngươi dù liên lạc được với Khai Thang Nữ cũng không có tác dụng gì.

- Cơ thể ký chủ không có kỹ năng ngụy tạo vân taêu cầu ngụy tạo vân tay Phùng Hợp Bà Bà không thể chấp hành.

Hệ Thống Chiến Thần nói xong với Lâm Phi câu này liền không ngó ngàng gì tới hắn nữa.

- Ngươi tàn nhẫn lắm. Nhưng phòng bí mật này sẽ hãm hại chết ta mất.

Lâm Phi oán hận nhìn thủy tinh chịu lực bốn phía và những Kẻ Hủy Diệt nhỏ ở bên trong bình thủy tinh.

Phòng thí nghiệm này thành lập để nghiên cứu, giải phẫu Kẻ Hủy Diệt nhỏ bên trong bình thủy tinh, ngăn cách tín hiệu thông tin, chỉ có thông
qua thiết bị đặc chế mới có thể đối thoại được. Mà muốn phá được cửa
phòng thí nghiệm này bằng bạo lực, đối với Lâm Phi giờ phút này mà nói
đúng là nằm mơ giữa ban ngày.

Lâm Phi ngồi đơn giản ngồi lên
một cái ghế kim loại trong phòng thí nghiệm, chỉ có thể chờ Khai Thang
Nữ ở bên ngoài chủ động liên lạc thôi. Cô chờ không được sẽ thông qua
tần số liên lạc đặc thù bên trong viện nghiên cứu y học đệ nhất để liên
lạc với Phùng Hợp Bà Bà và mình.

Lâm Phi ngồi đó nhìn vách
tường thủy tinh bốn phía và cả trăm bình thủy tinh keo chứa Kẻ Hủy Diệt
nhỏ, cầu mong Khai Thang Nữ mau liên lạc với mình. Hắn nhàm chán ngồi
trên ghế, đợi hơn một giờ, vách tường thủy tinh phòng thí nghiệm rốt cục cũng sáng lên. Trên vách tường hiện ra hình ảnh lập thể của đầu Khai
Thang Nữ.

- Lâm Phi, bà bà, các người đã trò chuyện xong

chưa? Lâu như thế, đừng trách tôi ngắt lời hai người. Tôi chờ giải phẫu
Kẻ Hủy Diệt dạng lỏng không nổi rồi. Bà bà đâu? Lâm Phi, tại sao chỉ còn anh ở trong phòng thí nghiệm. Bà bà đâu rồi?

Hình ảnh lập thể của Khai Thang Nữ nói với Lâm Phi.

- Cô có biện pháp mở cửa lớn của phòng thí nghiệm này ra không? Kia
không phải là bản thân Phùng Hợp Bà Bà mà là do một Kẻ Hủy Diệt dạng
lỏng khác biến thành. Chân thân của Phùng Hợp Bà Bà hiện đang bị giam ở
bên trong một khoang giữ lạnh tại tầng một của viện nghiên cứu y học đệ
nhất.

- Nếu cô không mở được cửa lớn này ra thì cũng nhanh đi cứu bà bà cô đi. Sau đó dẫn Phùng Hợp Bà Bà tới thả tôi ra ngoài đi.

Lâm Phi nói với hình ảnh ảo của Khai Thang Nữ.

- Cái cửa của phòng thí nghiệm này sau khi đóng lại thì chỉ có Phùng
Hợp Bà Bà mới mà được. Vừa rồi lại là một Kẻ Hủy Diệt dạng lỏng à? Cô ta biến thành Phùng Hợp Bà Bà, vậy giờ đi đâu rồi?

Khai Thang Nữ nghi hoặc hỏi.

- Cô cứu Phùng Hợp Bà Bà nhanh lên. Cứu bà ra là cô sẽ biết đáp án
thôi. Kẻ Hủy Diệt kia không đánh được tôi nên tự khởi động chương trình
tự hủy, trở thành bụi vũ trụ rồi. Cô mau đi tới phòng giữ lạnh tại tầng
một viện nghiên cứu y học đệ nhất cứu Phùng Hợp Bà Bà ra đi.

Lâm Phi đáp.

- Phòng giữ lạnh à? Được rồi, tôi phải đi tìm bà bà.

Khai Thang Nữ nói, đóng thiết bị liên lạc. Vách tường thủy tinh lại khôi phục như ban đầu.

Lâm Phi lại đợi nửa giờ vũ trụ nữa, cửa lớn của phòng thí nghiệm cũng
không được mở ra. Nhưng vách tường thủy tinh lại biến thành trạng thái
liên lạc lập thể.

Lâm Phi thấy bên trong hình ảnh, Phùng Hợp

Bà Bà được băng đầu bằng băng gạc trắng, ngồi trên xe lăn. Khai Thang Nữ đang đứng bên cạnh.

- Thật tốt quá. Phùng Hợp Bà Bà, bà không sao rồi, mau mở cửa thả cháu ra đi.

Lâm Phi nói với hai người bên trong màn hình liên lạc.

- Thật ra bà bị thương rất nặng, chỉ tạm thời không chết được thôi.
Hiện tại còn chưa thể mở cửa cho cháu được. Khai Thang Nữ nói Kẻ Hủy
Diệt nữ dạng lỏng kia không đánh được cháu nên khởi động chương trình tự hủy, giờ đã an toàn rồi. Cháu làm sao để chứng tỏ cháu là Lâm Phi thật
mà không phải là Kẻ Hủy Diệt nữ dạng lỏng kia?

Phùng Hợp Bà Bà cất tiếng chói tai nói với Lâm Phi.

- Bà nghi cháu là Kẻ Hủy Diệt dạng lỏng sao? Không có khả năng. Nếu
cháu là Kẻ Hủy Diệt dạng lỏng thì đa biến ra vân tay của bà, tự mở cửa
phòng thí nghiệm này rồi. Cháu căn bản không cần phải nhờ bà thả cháu ra khỏi phòng này.

Lâm Phi dở khóc dở cười nói.

- Cô không biến ra được vân tay của tôi là bởi có thể trong quá trình giết
Lâm Phi, cơ thể đã bị thương. Dù sao thì năng lực chiến đấu của Lâm Phi
cũng rất mạnh, cho nên cô không có cách nào tự mình mở cửa được, chỉ có
thể biến thành Lâm Phi, tới dụ tôi và cháu gái tôi.

- Cô nếu
có biện pháp chứng tỏ mình là Lâm Phi mà không phải Kẻ Hủy Diệt dạng
lỏng thì tôi mới mở cửa phòng thí nghiệm này ra.

Tiếng nói chói tai của Phùng Hợp Bà Bà lại vang lên, giọng điệu không có ý định thương lượng.

Phùng Hợp Bà Bà bị Kẻ Hủy Diệt nữ dạng lỏng làm hai không nhẹ. Thân là
thái sơn bắc đẩu của giới y học, không ngờ lại bị một người cơ khí nhốt, còn bị trọng thương. Hiện tại Phùng Hợp Bà Bà còn chưa hết tức.

- Bà bà, cháu phát hiện ra bà chẳng những có y thuật cao minh mà còn có thiên phú trinh thám nữa.

Lâm Phi bất đắc dĩ nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận