Siêu Cấp Tội Phạm

Lâm Phi được nữ hải tặc khoản đãi nhiệt tình, đêm đó đã uống rất nhiều rượu.

Về sau càng uống, dạ dày có tốt thì cũng cảm giác uống rượu như uống
nước. Ngay cả một chén lớn cũng có thể uống vào ừng ực mà không có cảm
giác gì. Tiếp sau đó, xảy ra chuyện gì Lâm Phi cũng không nhớ rõ nữa.

Lâm Phi mơ hồ nhớ được, cuối cùng lão già tóc trắng từ chối nữ hải tặc
đỡ lấy hắn, lão già tóc trắng dìu hắn vào một trướng bồng nằm ngủ.

Hừng sáng ngày hôm sau, Lâm Phi tỉnh lại, cảm giác đầu óc còn hơi
choáng váng. Lâm Phi nhìn thấy lão già tóc trắng đang ngồi ở chính giữa
trướng bồng uống trà.

- Trưởng lão tóc trắng, sao tối qua ông phản đối tôi, sao không để cho nữ hải tặc đó theo tôi?

Lâm Phi lên tiếng nói với lão già tóc trắng đang uống trà bên cạnh

- Nữ hải tặc quá nguy hiểm. Tôi cảm giác cậu ngủ với tôi thì tốt hơn!

Trưởng lão tóc trắng cười thần bí với Lâm Phi rồi nói.

- Sao tôi lại cảm giác ngủ với ông thì càng nguy hiểm hơn nhỉ? Lão già này.

Lâm Phi trả lời, kiểm tra lại quần áo, hoàn hảo không tổn hại gì.

- Minh Chủ, cậu đã chấp nhận lời mời nhiệm vụ của nữ hải tặc Phấn Hồng
Khô Lâu. Vậy đi tìm kho báu kia, cậu chuẩn bị mời ai đây?

Lão già tóc trắng hỏi Lâm Phi.

- Chọn người tôi đã nghĩ kỹ rồi. Chúng ta cùng đi. Tôi nhớ lần trước
ông dẫn theo ba vị trưởng lão khác của Liên Minh Chiến Sĩ Siêu Cấp.


- Hình như có một trưởng lão tóc xanh, có một tóc đỏ, một tóc đen. Ông
cũng gọi bọn họ tới đây đi, lần này cùng đi tìm kho báu.

Lâm Phi nói với lão già tóc trắng.

- Được. Minh Chủ đại nhân, dù sao gần đây mấy lão già chúng tôi cũng
không có chuyện gì làm. Đã làm bốn đại trưởng lão cấp bậc hộ pháp của
Liên Minh Chiến Sĩ Siêu Cấp thì cũng nên ra sức cho liên minh.

Lão già tóc trắng vui vẻ trả lời Lâm Phi.

Sau khi nói xong, lão giả tóc trắng bắt đầu mở máy truyền tin, liên lạc với ba bị trưởng lão khác, nói cho bọn họ tọa độ để bọn họ tới đây.

- Minh Chủ, bọn họ cũng rất gần đây, trưa nay là có thể chạy tới đây rồi.

Lão giả tóc trắng hồi báo với Lâm Phi.

- Ông tìm người nói với nữ hải tặc Phấn Hồng Khô Lâu kia một tiếng, nói tôi muốn chọn người đi tìm kho báu với cô ta.

Lâm Phi nói với ông lão tóc bạc ở bên cạnh.

Hơn mười phút sau, nữ hải tặc một mình đi vào trướng bồng của Lâm Phi.

- Lâm Phi Minh Chủ, tinh thần cậu khôi phục rất nhanh. Không ngờ tối
qua uống nhiều rượu như vậy, hôm nay còn có thể dậy sớm như thế.

Nữ hải tặc Phấn Hồng Khô Lâu dùng giọng nói dụ dỗ nói với Lâm Phi, sau
đó dùng ánh mắt khác thường nhìn lão già tóc trắng bên cạnh Lâm Phi. Ánh mắt kia có thông cảm, chúc phúc đặc thù.

- Chúng tôi đã quyết định chọn người đi tìm kho báu rồi. Lần này Liên Minh Chiến Sĩ Siêu Cấp bên tôi sẽ chuẩn bị năm người, tôi và bốn vị trưởng lão. Đây
chính là lực lượng mạnh nhất của Liên Minh Chiến Sĩ Siêu Cấp chúng tôi.
Tôi vô cùng coi trọng lần tìm kho báu này.

Lâm Phi nói với nữ hải tặc.

Mà nữ thủ lĩnh hải tặc nghe thấy Lâm Phi nói, liền rơi vào trầm tư. Mấy phút sau, cô mới mỉm cười trả lời.

- Lần này phía hải tặc chúng tôi, tôi sẽ mang theo một chiến hạm hải
tặc cao cấp. Nhân số tham gia lần tìm kho báu này có trên dưới trăm
người. Hi vọng chúng ta hợp tác vui vẻ. Lúc nào bên các cậu có thể xuất
phát?

Nữ đầu lĩnh hải tặc Hồng Phấn Khô Lâu liên tục hỏi Lâm Phi.

- Xế chiều hôm nay. Sau khi toàn bộ người của chúng tôi đến thì có thể xuất phát.

Lâm Phi trả lời, sau đó thương lượng với nữ hải tặc chi tiết về vấn đề tìm kho báu.

Năm giờ sau, Lâm Phi, bốn đại trưởng lão của Liên Minh Chiến Sĩ Siêu
Cấp, còn có nữ hải tặc Phấn Hồng Khô Lâu ngồi trên một chiếc chiến hạm
hải tặc phi hành tốc độ cao.

Để tỏ thành ý, nữ thủ lĩnh hải tặc Phấn Hồng Khô Lâu đã lấy ra bản đồ kho báu trong tay để cho nhóm người Lâm Phi nhìn xem.


Lâm Phi chỉ nhìn ký hiệu lóe lên mấy lần trên bản đồ kho báu, sau đó
liền không có hứng thú rồi. Dù sao đợi đến lúc tìm được kho báu, lúc đó
chắc hẳn cũng sẽ bị Hệ Thống Chiến Thần cướp đi.

Hai ngày sau, chiếm hạm hải tặc loại nhỏ liền bay đến một tinh hệ không biết tên.

Lâm Phi nhìn chăm chú tọa độ ký hiệu kho báu và tọa độ bản đồ, bắt đầu
phát hiện cách chiến hạm không xa thật sự có một lỗ đen nhỏ. Nhưng lỗ
đen này quá nhỏ, ngay cả cơ giáp cũng không vào được, chỉ đủ cho một
chiếc phi thuyền loại nhỏ tiến vào.

- Trên chiến hạm của cô có phi thuyền loại nhỏ không? Có thể trang bị cho mấy người?

Lâm Phi nói với nữ thủ lĩnh hải tặc Phấn Hồng Khô Lâu này.

- Chi có một phi thuyền loại nhỏ thôi. Không ngờ lỗ đen này lại nhỏ như vậy. Chiếc phi thuyền kia của chúng tôi nhiều nhất chỉ trang bị cho năm sáu người. Nếu không chúng ta đợi thêm mấy ngày nữa, tôi sẽ liên lạc
với thuộc hạ, để bọn họ mang theo chiến hạm loại nhỏ đến. Kỳ quái, chu
kỳ lỗ đen kho báu xuất hiện còn chưa đến mà, chúng ta hẳn phải tới trước chứ? Tại sao lỗ đen lại xuất hiện? Chẳng lẽ kho báu đã sớm xuất hiện
rồi sao?

Nữ thủ lĩnh hải tặc trả lời Lâm Phi, sau đó liền lẩm bẩm.

- Các người đọc thời gian kho báu xuất hiện bị sai rồi. Thật ra lúc bản đồ bắt đầu chớp lóe thì cũng biểu thị kho báu đã xuất hiện.

- Giả sử tính toán như vậy, lỗ đen tiến vào kho báu này sẽ đóng lại sau ba đến năm ngày. Phái người về trở về lấy phi thuyền sẽ không đủ thời
gian.

Sau khi nghiên cứu số liệu về lỗ đen trên chiến hạm, lão già tóc trắng liền nói với Phấn Hồng Khô Lâu.

- Thời gian ba ngày này có thể thử một lần. Liên minh chúng ta cho năm
người, gồm tôi và tứ đại trưởng lão. Hải tặc cho một người đi nhé, tiến
vào hố đen.

Lâm phi nói với Phấn Hồng Khô Lâu.

- Tổng cộng sáu người, nên là mỗi bên một nửa chứ!

Phấn Hồng Khô Lâu có chút không cam lòng nói với Lâm Phi.

- Trong lỗ đen có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn không, tôi và cô cũng

không rõ. Năm người bọn tôi hợp lực thì mới có thể chống lại nguy hiểm
không biết kia. Dù sao là do các cô tính toán thời gian sai lầm, các cô
phải chịu trách nhiệm lần này. Hơn nữa tiến vào lỗ đen này cũng rất có
thể sẽ không ra được. Tiến vào đó cũng đại biểu cho nguy hiểm.

Lâm Phi nói với nữ thủ lĩnh hải tặc Phấn Hồng Khô Lâu.

Hải tặc trong chiến hạm nghe thấy Lâm Phi nói, cũng lộ ra vẻ vô cùng tức giận. Nhưng Lâm Phi không để ý.

Nữ thủ lĩnh hải tặc suy nghĩ một chút, gật đầu đồng ý với đề nghị của Lâm Phi.

- Bên hải tặc chúng tôi, người thám hiểm lần này là tôi. Là hải tặc,
tôi cũng có trái tim của một nhà thám hiểm, không úy kỵ bất kỳ khó khăn
nào.

Phấn Hồng Khô Lâu nói với Lâm Phi.

Sau
đó, Lâm Phi, bốn đại trưởng lão Vô, Đen, Lam, Hồng của Liên Minh Chiến
Sĩ Siêu Cấp, cùng với nữ hải tặc Phấn Hồng Khô Lâu đi lên phi thuyền
loại nhỏ kia.

Được trưởng lão tóc trắng điều khiển, phi thuyền loại nhỏ bắt đầu rời khỏi chiến hạm hải tặc, chạy về phía lỗ đen.

Sau khi phi thuyền tiến vào lỗ đen, trưởng lão tóc trắng trong bốn đại
trưởng lão liền dùng dị năng, khởi động vòng năng lượng bao phủ phi
thuyền ở phía trong.

Nhưng phi thuyền còn bộ phận không nhạy. Lâm Phi nhìn chăm chú mấy đồng hồ rada trước người, đều đen kịt.

Thời gian không gian dường như đã biến mất.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận