Nữ học viên Nhã Điển Na đứng bên cạnh Lâm Phi thấy dáng vẻ của Lâm
Phi, không cam lòng thì cũng không còn cách nào khác, cũng ngồi xuống
theo, bắt đầu cầm lấy bát đũa ăn từng miếng từng miếng, thật giống như
bữa ăn thịnh soạn này có cừu oán với cô vậy.
Viên quan chỉ huy chiến hạm im lặng không nói gì đứng ở trước mặt hai người, nhìn bọn hắn.
Bữa cơm nhanh chóng kết thúc, Lâm Phi và nữ học viên lại bị mang còng tay lên người, bị hơn mười binh lính áp giải vào trong một chiếc tàu
chuyên chở cao cấp trong chiến hạm.
Tàu chuyên chở nhanh
chóng cất cảnh, rời khỏi vận hạm nhỏ lại, chạy vào trong không gian, bay tới bệnh viện tâm thần đệ nhất Thiên Long Liên Bang trên tinh cầu.
Lâm Phi và Nhã Điển Na bị giam trong một gian phòng nghỉ ngơi vắng lạnh trong chiến hạm vận chuyển.
Lâm Phi trông thấy vách tường và mặt đất màu trắng trong gian phòng,
giường kim loại, còn có một nhà xí đơn sơ, chênh lệch rất xa với phòng
nghỉ ngơi cao cấp lúc trước.
- Lâm Phi, chúng ta sẽ chết
trong bệnh viện tâm thần, nơi khủng bố đấy sao? Bệnh viện tâm thần đều
không phải người bình thường, tôi không muốn đến nơi đó.
Tâm trạng Nhã Điển Na rất không ổn định nói với Lâm Phi.
- Đi bệnh viện tâm thần còn tốt hơn đi ngục giam. Ít nhất trong khoảng thời gian ngắn không có nguy hiểm tính mạng.
- Tất cả người ở đây có thể là số mệnh của Hệ Thống Chiến Thần. Cũng
có thể do Hệ Thống Chiến Thần quá lừa người, nó cố ý ném ký chủ vào
trong hoàn cảnh này.
- Cô coi bệnh viện tâm thần để cô rèn
luyện tâm trí đi. Thật ra lúc chết thật sự là một tháng sau, sẽ bị gặp
nhiệm vụ Hệ Thống Chiến Thần trừng phạt, hi vọng lúc đó chúng ta có thể sống sót rời khỏi chiến trường sinh hóa.
Lâm Phi nói với nữ học viên Nhã Điển Na bên cạnh.
- Còn thời gian một tháng nữa. Nếu chúng ta chạy khỏi bệnh viện tâm thần thì có hi vọng giết chết Phùng Hợp Bà Bà không?
Nữ học viên không cam lòng hỏi.
- Bệnh viện tâm thần đệ nhất Thiên Long Liên Bang cũng bị gọi là đệ
nhất rồi, chạy trốn tuyệt đối khó hơn cô tưởng tượng nhiều.
- Hơn nữa cho dù có chạy đi, hiện giờ Phùng Hợp Bà Bà và quân đội đã
đạt thành hiệp nghị không muốn người khác biết, muốn tìm bà ta cũng khó khăn.
- Sau khi chúng ta đến bệnh viện tâm thần đệ
nhất Thiên Long Liên Bang, tình huống còn gay go nữa. Giờ nếu cô muốn
sống sót thì tôi cũng nói cho cô biết, chính là không ngừng rèn luyện
thể năng, đề cao trị số thân thể, mau chóng thích ứng với lực lượng và
tốc độ gia thành cửa Hệ Thống Chiến Thần.
Lâm Phi trả lời nữ học viên.
Sau đó Lâm Phi bắt đầu làm tấm gương tốt, bắt đầu nhảy ếch, gập người, rèn luyện các kiểu tại chỗ.
Lâm Phi và nữ học viên Nhã Điển Na bị còng tay, không thể hít đất được.
Nhã Điển Na nhìn thấy Lâm Phi trong trạng thái vận động, cũng bắt đầu ngồi xổm xuống, bắt đầu rèn luyện thể năng.
Quân đội, chính phủ Thiên Long Liên Bang và Phùng Hợp Bà Bà đã đạt
thành hiệp nghị không muốn người khác biết, bắt đầu bắt tay vào xử lý
đoạn phim phòng thí nghiệm người nhân bản thay thế con người ở Bắc Đẩu
Tinh, cố gắng che giấu đoạn phim này, giảm ảnh hưởng tới tinh thần dân
chúng bình thường của Thiên Long Liên Bang.
Quân đội phong tỏa tin tức của Bắc Đẩu Tinh với bên ngoài, xử lý những người may mắn còn sống sót trên Bắc Đẩu Tinh.
Đồng thời cùng ngày thủ tiêu đoạn phim về phòng thí nghiệm sinh hóa do Lâm Phi phát tán ra ngoài, chính phủ Thiên Long Liên Bang cũng đưa ra một thông báo, tuyên bố với bên ngoài:
- Đoạn phim này là
đoạn phim giả. Người phát hành đoạn phim là Lâm Phi và Nhã Điển Na có
chứng tâm thần nghiêm trọng. Hai người tưởng tượng ra rồi thông qua thủ đoạn, tạo thành đoạn phim này.
- Nhã Điển Na có thần kinh
không bình thường. Một tuần trước ở học viện quân sự Bắc Đẩu, Nhã Điển
Na đã phát bệnh, giết toàn bộ học viên và giảng viên, chạy ra khỏi học
viện, lại cùng Lâm Phi giết một trăm người trong thành phố rồi chạy
trốn.
- Lâm Phi không có chứng nhận bác sĩ phẫu thuật của
phòng khám nhưng mỗi đêm đều phẫu thuật lấy khí quan cơ thể người, mang ra ngoài bán lấy tiền. Chuyện này cũng chứng tỏ thần kinh Lâm Phi bị
tổn hại.
- Nhã Điển Na và Lâm Phi đã bị đưa vào bệnh viện tâm thần đệ nhất Thiên Long Liên Bang để tiến hành điều trị.
- Mong dân chúng không tin lời đồn.
Dưới thông báo là ghi chép về việc Nhã Điển Na giết hại học viên và
giảng viên trong học viện quân sự Bắc Đẩu, xác nhận Nhã Điển Na là đào
phạm chạy trốn, cộng thêm tội chứng Lâm Phi là trợ lý bác sĩ phẫu thuật bán khí quan.
Hai ngày sau, phi thuyền vận chuyển Lâm Phi và Nhã Điển Na trải qua một chặng đường dài, hạ xuống một ngôi sao mà bề mặt phần lớn là nham thạch và vách đá.
Cửa khoang tàu vận chuyển mở ra, Lâm Phi và Nhã Điển Na bị binh lính thúc xuống bậc thang kim loại co duỗi trên phi thuyền.
Lâm Phi nhìn thấy trước mắt là một tòa kiến trúc khổng lồ giống như tòa thành cổ đại.
Thành cổ màu đen do kim loại tạo thành. Trên cổng chính của thành cổ
có mấy chữ to “Bệnh Viện Tâm Thần Đệ Nhất Thiên Long Liên Bang” màu
máu.
Xung quanh thành cổ có sông đào bao quanh. Gió lạnh âm lãnh trục tiếp thổi lên người Lâm Phi và Nhã Điển Na.
Lâm Phi còn có thể nhìn thấy trong con sông bảo vệ thành có mấy con cá lớn đang bơi.
- Trong sông này còn có cá, lại rất béo. Chúng ta ở trong tầng lầu trong thành cổ, thả một cái dây dài là có thể câu cá rồi.
Nữ học viên Nhã Điển Na nhìn thấy sắp phải đi vào bệnh viên tâm thần
bằng kim loại giống thành cổ này, cố gắng an ủi bản thân, nói với Lâm
Phi.
- Căn cứ vào hiểu biết của tôi về sinh vật, con cá lớn
như vậy chính là một loại cá ăn thịt người vô cùng hung mãnh. Nó không
ăn thịt chúng ta là không tệ rồi. Hơn nữa thịt nó có độc.
Lâm Phi nhìn con cá lớn giữa sông, trả lời Nhã Điển Na.
Sau khi nghe Lâm Phi nói, Nhã Điển Na rùng mình một cái, không nói gì nữa.
Lâm Phi bắt đầu quan sát tình huống xung quanh thành cổ này, tính toán cho ý định chạy trốn sau này.
Kẽo kẹt kẽo kẹt…
Thông qua sợi dây kim loại, cánh cổng kim loại của thành cổ chậm rãi
hạ xuống. Đầu cánh cửa kim loại trực tiếp đập vào một bên sông bảo vệ
thành.
Hơn mười bác sĩ mặc quần áo màu trắng xám chạy ra từ trong thành cổ, cầm băng vải đánh băng của bác sĩ.
Mấy bác sĩ này đi tới trước mặt hai mươi binh lính áp giải Lâm Phi và Nhã Điển Na.
Một bác sĩ đứng đầu cầm lấy bức thư trong tay binh lính, nhìn một lúc.
Tiếp sau đó, bác sĩ này bắt đầu cầm băng vải trắng trong tay bọn họ,
quấn quanh người Lâm Phi và Nhã Điển Na, chuẩn bị trói Lâm Phi và Nhã
Điển Na lại.
- Đừng phản kháng, để bọn họ trói đi.
Lâm Phi thấy vậy, nhỏ giọng nói với Nhã Điển Na bên cạnh.
Thủ pháp của mấy tên bác sĩ rất thuần thục. Chỉ mười mấy giây ngắn
ngủi, ngoại trừ đầu và hai bàn tay, Lâm Phi và Nhã Điển Na đã bị quấn
thành xác ướp.
Lâm Phi thử giãy một chút, vải trắng trói trên người vẫn không nhúc nhích, vô cùng bền chắc.
Một tên binh lính áp giải Lâm Phi và Nhã Điển Na tiến lên, tháo còng tay trên hai tay Lâm Phi và Nhã Điển Na xuống.
Lâm Phi nhìn thấy những binh lính đưa hắn tới đây, bọn họ một phút
cũng không muốn ở lại chỗ này, đều nhanh chóng xoay người, đi lên chiến hạm vận chuyển.
Lâm Phi và Nhã Điển Na đưa mắt nhìn chiến
hạm vận chuyển rời đi. Sau đó trên mặt đất trống chỉ còn lại bọn họ và
hơn mười bác sĩ mặc quần áo trắng xám, vẻ mặt không thân thiện.
Nhã Điển Na cảm giác sau này, cuộc sống ở bệnh viện tâm thần đệ nhất
Thiên Long Liên Bang tuyệt đối nguy hiểm hơn tưởng tượng.