Siêu Dự Bị

Trong căn phòng ngổn ngang bàn ghế và đồ đạc bị đập nát như vừa xảy ra bạo động, ông lão Phạm Ngọc Thanh và con trai ông là Phạm Thiên Long đang đi vòng quanh xem xét.

Phạm Thiên Long lên tiếng trước:

- Độ phá hoại của bốn thằng nhóc này cũng dữ quá! Nhìn cứ như bạo động vậy. Bố nhìn phần vách tường bị bể này đây, phải là lực lớn cỡ nào mới gây ra được chứ. Còn cái bàn học này, thế mà bị đập nát hết, còn cái này, cái này…

Thiên Long hết chỉ cái này đến cái kia, lúc thì há hốc mồm ngạc nhiên, lúc thì lắc đầu cười khổ.

Lão tướng cẩn thận xem xét một vòng rồi từ từ bước ra cửa, ông nở một nụ cười hài lòng rồi nói:

- Có lẽ quyết định của ta là chính xác, cứ tiếp tục theo dõi, cậu cho người dọn dẹp phụ bọn nhóc này một chút đi.

- Vâng thưa bố.



Trên sân bóng, lúc này trời đã tối đen như mực, rất may mắn là trong học viện có đầy đủ đèn đường khắp mọi nơi, dù trời tối vẫn đầy đủ ánh sáng cho mọi người sinh hoạt. Sân bóng cũng được chiếu sáng để các lớp tập thêm hoặc thi đấu chơi với nhau.

Mọi ánh mắt đều đổ dồn về bốn thân ảnh với quần áo rách rưới te tua, cả người dơ dáy trầy trụa khắp nơi không ngừng dẫn bóng chạy quanh sân bóng. Có người không hiểu định tiến lên hỏi thì lại bắt gặp bốn ánh mắt như muốn giết người phóng tới lập tức sợ hãi né ra.

- Hay rồi, mê bóng quá mà, mày thấy chưa Tí, giờ thì thoả mãn rồi, mẹ cái thứ sống hại bạn bè. - Tín lớn tiếng chửi Tí.

Thái nói luôn:

- Tao đã nói tao lỡ tay mà nó vẫn lỳ

- Tao còn chưa hết tức đó thằng chó, bóng của tao cưng như trứng hứng như hoa mà mày dám làm dơ nó hả - Tí ức chế chửi ầm lên.

- Mẹ trái bóng lởm, thích thì ông mày tặng cho một chục cái! - Thái cũng không vừa gân cổ cãi.

- ĐM mày muốn chơi không - Tí ức chế hét lớn

- Tụi mày im hết coi, éo muốn ngủ hả, làm cho lẹ đi còn lên ngủ - Tèo bực mình ngăn lại một cuộc ẩu đả sắp xảy ra.

- Mẹ thằng cha Khôi, phạt gì éo phạt, dẫn theo quả bóng trong một tháng không được rời? - Tí bực bội chuyển chủ đề.

Tín hỏi lại:

- Vậy là ăn ngủ ỉa đái gì cũng phải cầm theo bóng sau?

Tèo trả lời:

- Chắc là vậy. Thôi lo chạy đi.

- Khốn nạn …

- Thằng Thái chó chết, tại mày…



Tiếng chửi rủa vẫn vang vọng quanh sân. Lúc đầu thì cũng không ai để ý đến cả đám nhưng khi cả bốn đứa chạy đến vòng thứ 10 thì những cầu thủ học viên đã có người bàn tán với nhau:

- Ê Tuấn, nãy giờ bốn thằng này chạy bao vòng rồi?

Thanh niên tên Tuấn trả lời:

- Hình như 9-10 vòng gì đó. Sao vậy mày?

- Mày không để ý là tụi nó vẫn còn chửi nhau hả, dưới chân lại dẫn thêm trái bóng.

- Thế thì sao? - Tuấn vẫn chưa hiểu ý thằng bạn.

- Nếu là mấy vòng đầu thì không nói, đằng này tụi nó vừa chạy vừa dẫn bóng vừa chửi nhau mà đã vòng thứ 10 rồi! Hơn nữa tốc độ còn không giảm, mày không thấy lạ sao

- Mày nói tao mới để ý, tụi này đúng là trâu thật.

- 11

- 12

Một cầu thủ U16 khác đếm cùng với bạn mình theo những vòng chạy của cả bốn đứa.

- Chúng nó vẫn còn chửi nhau kìa tụi bây ơi.

- Bọn nó bị phạt hay sao ấy?

- Không biết phải chạy mấy vòng nữa, bọn này quả thực là trâu chó.



- Sắp hết rồi, còn một vòng nữa thôi - Tèo động viên

- Còn 100 cái hít đất nữa, đừng có quên - Tín nhắc nhở.

Cả ba đứa tái mặt, ủ rũ tiếp tục vận nội lực mà chạy.

Nhờ sáng nào cũng bị Tèo lôi đi tập luyện và phương thức hít thở và điều tức nội lực nên thể lực của cả ba đứa đã tiến bộ vượt mức, vô tình sức mạnh cũng tăng theo nhưng cả ba không mảy may hay biết. Tạ đeo chân và tay cũng đã tăng lên tới 5kg mỗi bên và không được tháo ra, trừ phi phải thi đấu. Bởi thế nên khi cả bốn đứa đánh nhau, thiệt hại gây nên cũng là vô cũng lớn. Ví như Tí có thể dễ dàng đấm vỡ cái ghế khi Thái ném đến. Tín thì đấm một cái nứt vách tường. Còn Thái thì dễ dàng tránh né đòn thế tấn công của Tí. Tèo thì lực lượng thân thể tăng lên không ít, phối hợp với võ công cực cao thì dư sức đối phó với cả ba.

Sau khi cả đám phòng số 21 thi hành xong án phạt thì đã rã rời tay chân, cả đám cùng nhau nhảy ùm xuống hồ bơi bơi một vòng rồi thay đồ tắm rửa, sau đó cả bốn đứa phi thẳng lên giường ngủ ngay lập tức.



Tèo đã hiểu được trong đầu hắn có ẩn chứa một thứ từa tựa như một cái máy tính siêu cấp, toàn bộ ảo cảnh Tèo thấy được chính xác là do nó gây ra. Tèo đi lại trong ảo cảnh rồi liên tục ra lệnh trong đầu nhưng không có hiệu quả, Tèo vẫn phải tiếp tục những bài tập thể lực và dẫn bóng, sút bóng của mình.

Tuy nhiên tối hôm nay xuất hiện một hiện tượng lạ trong ảo cảnh, Tèo không biết vì sao sau khi kết thúc tập luyện, hắn được đưa vào một căn phòng có một cái màn hình cực lớn. Nếu vậy thì cũng không có gì ngạc nhiên vì hôm nào Tèo cũng được xem lại các trận thi đấu chuyên nghiệp để học tập rồi, nhưng lần này hình ảnh xuất hiện trên màn hình chính là hình ảnh trong thực tế của Tèo, hình ảnh của hắn đang dùng uy áp và thực lực khủng bố của chính mình trấn áp và up hiếp cả ba đứa bạn tập luyện.

- Ặc hoá ra tụi nó có vẻ kỳ lạ đối với mình là do vậy. Hèn gì tụi nó cứ hỏi khi nào thằng Tèo kia xuất hiện, hoá ra tụi nó tưởng mình bị đa nhân cách.

Tèo ngơ ngác há hốc nhìn màn hình. Hắn chợt suy nghĩ:

- Đúng rồi, chính mình đang muốn huấn luyện tụi này mà không biết phải làm sao, chắc là đã vô tình thiết kế khẩu lệnh cho Siêu máy tính rồi.

Hắn ngẫm nghĩ một lúc rồi nhận ra thế cũng hay, hắn có thêm thời gian tập trong ảo cảnh, mà những lúc tỉnh táo thì Tèo lại không thể tàn ác như lúc bị điều khiển thế này. Trên màn hình Tèo thấy rõ ràng là hắn trói Thái lại rồi tập sút!

- Vãi cả ác! Tập luyện cực đoan vc - Tèo cảm khái.

- Hèn gì tụi này mơ hồ có nội lực, thể lực và sức mạnh tăng lên không kém, mình đang ngạc nhiên là có phải tụi nó giấu nghề không, hoá ra là vậy.

- Vãi! Thằng Tí có thể nghiêng người cách đất 30 độ mà sút à, bóng bay vòng cung đẹp vậy!

- Vãi! Thằng Tín dậm chân trụ trên bóng cao vậy, sút thế nào? Má sút mạnh quá vậy, chắc chỉ thua cú sút của mình lúc dùng hết lực.

- Vẫn thấy tội thằng Thái, hèn gì nó chụp hay vl, hoá ra là bị tụi kia đem thử chiêu!.

Tèo đi hết bất ngờ này đến bất ngờ khác, không ngừng thốt lên, không ngừng cảm khái.

Màn hình khổng lồ tắt đi, Tèo ngồi ngơ ngẩn trong phòng một lát rồi nở nụ cười, thầm nghĩ:

- Nếu mình đã biết xảy ra chuyện gì, thế thì cũng không khó, cứ để lập trình giúp đi, mình có thêm thời gian tập luyện. Thằng Tí và Tín đều có tuyệt chiêu riêng của mình rồi, riêng mình chưa có, phải nghĩ ra một cú sút tuyệt chiêu mới được.

- Thằng Tí là cú sút trái chuối, thằng Tín sút phi đạn, còn mình thì sao ta …

Tèo suy nghĩ một hồi rồi ôm bóng ra ngoài sân trong ảo cảnh tập sút. Tèo lấy đà rồi sút mạnh, bóng bay căng như kẻ chỉ vào khung thành.

Đột nhiên khung thành xuất hiện hình bóng một thủ môn, nhìn kỹ thì đúng là thánh Iker của Real Madrid.

- Vãi, Iker Casillas xuất hiện, để ông mày thử tài thủ môn huyền thoại của Real xem sao.

Nghĩ là làm, Tèo vung chân sút cực mạnh. Bóng như một con hổ đói hung hăng bay thẳng đến khung thành.

Chỉ thấy trong khung thành, thân ảnh thánh Iker xông tới nhẹ nhàng ôm gọn bóng vào lòng, dễ dàng chặn đi cú sút của Tèo.

Tèo há hốc mồm ngạc nhiên rồi liên tục sút liền ba quả lần lượt vào ba góc chữ A.

Thánh Iker dễ dàng bay người chụp gọn và đấm phá bóng cả ba quả.

Đây là lần đầu tiên Tèo cảm thấy bất lực đến như vậy, dường. như sức mạnh đối với thân ảnh trong khung gỗ kia chỉ là đồ bỏ đi. Mắt Tèo đỏ lên, hắn điên cuồng sút bóng vào khung thành.

Tèo phối hợp tất cả những gì mình học được, sút vô lên bàn đèn, sút mà ngoài, sút chích bóng, sút trực tiếp nhưng thân ảnh trong khung gỗ tựa như là một bức tường kiên cố lần lượt cản phá hầu hết các cú sút của Tèo. Tèo lại tiếp tục vung chân sút bóng không ngừng nghỉ...

...

- Ê Tèo! Dậy mày, sắp trễ giờ ăn rồi kìa. - Tí lay lay người Tèo rồi lớn tiếng kêu.

Tèo giật mình tỉnh giấc rồi cùng cả đám thay đồ đi ăn và bắt đầu buổi tập luyện. Cả bốn đứa cùng nhau dẫn theo quả bóng không rời nửa bước trong ánh mắt châm chọc của tất cả mọi người, bắt đầu một tuần tập luyện gian khổ chuẩn bị cho trận thi đấu sắp tới trong khuôn khổ U17 cúp quốc gia.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui