Siêu Quậy - Thiên Thần Sa Ngã

Hắn đưa nó đến siêu thị, sau khi cất xe xong, hắn ra đón nó, còn nó thì cứ lăng xăng.. rồi lại lượn lờ như con cá cờ.. đến là hài.. hắn nhìn nó lắc đầu rồi lấy xe đẩy ra gọi nó..
- Ê..
- Này..anh ko che mặt đi à.. – nó chạy lại.. nhìn nhìn, ngó ngó xung quanh (=.=)
- Vì sao ? – hắn ngơ ngác hỏi..
- Fan đó.. – nó nói.. - ..thì fan theo đó..
- Ở đây là khu Víp mẹ ơi.. – hắn cáu.. - ..đây toàn ng nổi tiếng thôi à.. chỉ sợ mình bám ng ta thôi chứ muốn vào đây phải có thẻ Víp.. ngu dễ sợ.. (=.=’’)...
- Ờ ha.. – nó búng tay.. - ..nhưng đừng nghĩ anh hiểu biết hơn mà chửi ng khác ngu nhá..
- Có biết không mà ờ ha như thật vậy? – hắn nhìn nó nghi ngờ.. (-.-).. – ngu thì bảo ngu...
- Không.. hi hi.. – nó vui vẻ..bước vào chọn chọn.. còn hắn thì vẫn kiên nhẫn theo sau nó..
- Này.. sao sáng nay cô nằm dưới đất vậy ? – hắn hỏi.. nó..
- Thế à ? – nó nhìn hắn cười cười rồi ngơ ngác.. – thật vậy ta ? Sao lại nằm dưới đất nhỉ ? Lúc nào ta ?..
Nó đưa tay lên cằm xoa xoa, rồi ra vẻ như đang nghĩ ngợi, rồi lại nhăn mặt, rồi lại nghĩ.. làm hắn tí nữa là té xỉu, cáu tiết mắng nó..
- Ặc.. cơ thể cô mà cô không biết hả ? Ngủ đâu mà cô không nhớ à.. hay từ mai cô vác gối ra ngoài cửa ngủ nhá... (ăn cắp bản quyền của dì đây mà)
- Ha.. – nó lại tươi roi rói.. - ..nhớ rồi.. tại tôi đói, nên đi kiếm đồ ăn ý mà.. hihi.. xong ngủ quên luôn.. (=.=’’ cái này mà cũng có lúc quên sao ?)
- Cô.. – hắn im lặng 1 lúc để nuốt cho trôi cái cục tức trong họng.... - ..thế.. ai đã đánh vào đầu cô..
- Ai ta.. – nó dừng lại và ngẫm nghĩ.. (=.=’’ chị này ko biết giả ngu hay ngu thật nữa á)..
- Cô – hắn té ngửa cái rầm.. -..ko thể chịu đựng được mà.. nếu ko muốn nói thì mặc xác cô, ko hỏi nữa..
- Ờm.. – nó ngẫm ngẫm.. – nhưng.. tôi ko nhớ thật mà.. (^^)
- Hừ.. – hắn ko thèm nói luôn.. bỗng hắn chợt nhớ ra gì rồi lại hỏi nó.. nhưng lần này chuẩn bị sẵn tâm lí luôn.. - ..thế.. sao thấy nhà tôi to vậy, sao cô ko oa.. rồi.. a.. như bao đứa khác..
- Ủa.. – nó quay ra hỏi với vẻ mặt rất ngây thơ.. - ..tôi ko làm như thế sao ? À.. chắc... tôi ... quên..
Thôi, lần này hắn choáng, mặc dù đã chuẩn bị trước tâm lí rồi.. thế mà.. muốn ngất luôn tại chỗ ko bao giờ tỉnh luôn, ko đỡ được.. nó quả thực là vô đối, ko đỡ nổi.. (=.=’’ em cũng thế..)
- A.. – nó chạy lại chỗ giá để hàng.. – cái này đẹp ghê.. úi, nhưng mà đắt quá..(@.@ đánh trống lảng à ?)
Nó lại để lại đồ vào giá, hắn liền đi tới, cái gì mà nó khen đẹp nhỉ ? Khi nhìn vào giá để hàng, hắn suýt té ngửa, cái mà nó bảo là đẹp là đây ư ? Móc chìa khóa hình ....bộ xương lúc lắc..híc.. sở thích kì lạ.. hắn bỏ luôn vào giỏ hàng.. cứ đi đến gian hàng nào thì nó thấy đắt là ko dám mua, còn hắn thấy nó sờ vào món đồ gì là bỏ luôn vào giỏ.. thế cho nên đến khi nó ra quầy tính tiền thì mới tá hỏa.. hắn mua cái quái gì mà lắm thế.. nó có mua nhiều vậy đâu mà hắn nhặt được nhiều thế ? (nhặt á ??????)
- Anh mua lắm thứ thế.. – nó hỏi.. (@.@)
- Cô thích mà.. – hắn nhìn nó ngơ ra.. – tôi tưởng cô thích... nên lấy..
- Nhưng.. – nó thắc mắc..- đắt lắm ý..
- Ha ha.. – hắn cười - .. ng sành điệu tiêu tiền triệu, dùng hàng hiệu như tôi thì cần gì thắc mắc đến giá cả nữa.. đúng là đồ nhà quê.. (^^) (anh này nhiều lí lẽ vô đối nhỉ ?)
- Đừng có tinh vi như con gà ri mà.. – nó bĩu môi.. – biết vậy tôi mua hết cả cái siêu thị này luôn..cho khỏi sành điệu.. sành điệu ra ngoài đường nhá.. (=.=’’ làm như ng ta ngu bán nhà đi để mua đồ ình ý)
- Anh là Hero ? Ca sĩ nổi tiếng của Super Twins? – tiếng cô thu ngân chen giữa cuộc nói chuyện của chúng nó.. - ..có.. đúng không ạ?
- Ờ.. Ờ.. –hắn cười lấy lệ, còn cô thu ngân quay ra nhìn nó lườm 1 cái sắc lẻm rồi quay lại cười cười.. với hắn làm nó thấy ghét..
- Anh đi với osin á? – cô thu ngân hỏi hắn.. mắt dán vào hắn.. (=.=’’ hám trai hết chỗ nói)
- Cái.. – nó tròn mắt.. muốn mắng cho con mụ trét phấn lên mặt kia 1 bài học thì..hắn vội bịt mồm nó lại rồi lại cười cười..
- Ừm.. osin mới, cho nó đi cho biết… chỗ nào cần phải mua cái gì ý mà.. ha..ha.. (=.=’’ tí xác định luôn)
- Vậy ạ, ui, em ngưỡng mộ anh lắm đó.. em thích anh Henry nữa kìa.. ..bla.. bla..
Nó bực lắm đấy, còn hắn cứ cười trừ, mong tính tiền cho nhanh mà phắn chỗ khác, con nhỏ này nói lắm thế, cứ tưởng vào đây mua đồ là tránh được mấy đám fan, ai ngờ.. tránh vỏ dưa gặp vỏ…. chuối.. (=.=’’)
Vừa bước ra khỏi siêu thị, nó đã cáu bẳn.. mắng hắn té tát..
- Tôi không phải là osin của anh đâu nha.. (>’’’’


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui