Siêu Thần Cơ Giới Sư Dịch


“Chết đi!”
Số 1 nhe răng cười, lái xe tiến thẳng tới vị trí của Hàn Tiêu.

Không ai để ý giữa hai cái cây trước mặt đã cột một sợi dây thừng, mà giữa dây thừng lại treo một chuỗi lựu đạn.

Xe chống đạn lao nhanh tới, dây thừng bị kéo căng lên, hai cái cây cong muốn bật cả gốc, chiếc xe cũng vì thế mà khựng lại, người trên xe nghiêng ngả đổ vào nhào vào nhau.

Không đợi họ kịp phản ứng thì lựu đạn đã ầm ầm nổ, ánh lửa văng tận trời, cửa kính xe bằng thủy tinh chống đạn bị vụ nổ làm rạn thành từng mảnh như bông tuyết.

Nếu đã phục kích thì sao Hàn Tiêu có thể không chuẩn bị sẵn sàng được chứ.

Anh đã dùng một sợi dây thừng lớn và mấy quả lựu đạn để bố trí một chiếc bẫy đơn giản cho kẻ địch.

Trong nháy mắt vụ nổ xảy ra Hàn Tiêu đã bỏ kính nhìn đêm xuống, ánh lửa đốt sáng cả đêm đen, mắt thường cũng thấy rõ được.

Anh không chần chừ, lập tức nổ súng bắn thẳng vào kính chắn gió, sức giật từ báng súng truyền đến bả vai, với sức của anh mà vai cũng hơi run lên vì lực phản chấn, điều đó đủ để thấy uy lực của súng trường quân dụng đúng là không thể coi thường.

Đoàng!
Từng phát đạn ngắm trúng kính chắn gió, vết rách nhanh chóng lan ra, mục tiêu chính là kẻ cầm vô lăng.


Số 1 nghiến răng, y kéo tên đội viên ngồi bên ghế phụ lái sang che chắn cho mình, ngay sau đó thủy tinh ầm ầm vỡ vụn, viên đạn xuyên qua cửa kính, đánh thủng đầu kẻ chết thay, óc lẫn máu văng đầy mặt Số 1, tanh hôi không thể tả.

“Bỏ xe lại!”
Các đội viên còn lại vội vàng hành động, sống chết đã cận kề, Số 1 không còn quan tâm đến tầm bắn nữa, súng tiểu liên ngốn đạn như mưa, hướng về phía Hàn Tiêu nơi phương xa không ngừng nã đạn, những người khác cũng mau chóng học theo.

Hàn Tiêu tạm dừng công kích, cúi thấp người tránh né, đồng thời thay đổi một băng đạn.

Viên đạn gào thét lướt qua đỉnh đầu anh, lòng anh hiểu lúc này đối phương đã rối loạn rồi, sau khi bắn hết một băng đạn thì phía kẻ địch sẽ phải thay đạn mới, lúc đó chúng chính là lũ dê béo mặc anh làm thịt.

Rất nhanh sau đó các đội viên tổ thí nghiệm được nếm trải hậu quả của hành động ngu ngốc vừa rồi, ngay khi chúng bắn hết đạn thì tiếng súng đoạt mệnh như hồi chuông tử thần lại vang lên lần thứ hai!
Một súng lại tiếp một súng.

Chính xác mà trí mạng.

Pằng —— Pằng ——
Tiếng súng bắn nhịp nhàng có tiết tấu, mang tới mỹ cảm khó nói, khiến ai nấy đều liên tưởng tới một thứ máy móc hết sức tinh vi.

Kẻ địch bị anh bắn tỉa thủng sọ từng tên một, Hàn Tiêu cố ý tránh Số 1, để y sống đến tận cuối cùng.

Nhìn đồng đội xung quanh lần lượt ngã xuống, Số 1 tức đến run người, y giơ súng điên cuồng bắn phá, vừa bắn vừa gầm lên:
“Rốt cuộc mày là ai! Mau cút ra đây cho tao!”
Y vốn tràn đầy tự tin với tiểu đội vật thí nghiệm của mình, thế nhưng vừa chiến đấu trận đầu tiên đã gặp phải tổn thất thảm trọng thế này, lập tức biết bao kiêu ngạo đang có đều bị đánh cho nát bét hết cả.

Cạch cạch cạch!
Băng đạn của Số 1 lần thứ hai trống rỗng, y giận dữ gào thét:
“Đi ra đây cho tao!”
Hàn Tiêu lạnh lùng xuất hiện.

Hai mắt Số 1 trợn trừng lên, không dám tin vào những gì mình thấy:
“Sao lại là mày chứ!”
Trong suy nghĩ của y thì một khi Hàn Tiêu đã trốn khỏi căn cứ rồi sau đó chắc chắn sẽ lẩn tránh như chó nhà có tang, dẫu y có nằm mơ cũng chưa từng nghĩ đến cảnh Hàn Tiêu lại dám tập kích cả truy binh thế này.

Dù trước đây Số 1 vẫn hoài nghi chiến tích khi chạy thoát khỏi phòng thí nghiệm Valkyrie của Hàn Tiêu thì giờ y cũng biết mình sai rồi, hơn nữa còn là một sai lầm chết người.

Số 0 quả thực mạnh hơn y nhiều lắm.

Phát hiện này phút chốc dấy lên ngọn lửa ghen tị trong lòng Số 1.


“Tao mới là ưu tú nhất, mày cùng lắm chỉ là đồ thí nghiệm thất bại mà thôi! Thứ bỏ đi!”
Thù mới hận cũ dồn nén trong lòng, Số 1 mất đi lý trí, y rút súng ngắn định tấn công nhưng Hàn Tiêu đã nâng súng ngắm bắn thẳng vào cánh tay phải của y, giờ vạch máu của y chỉ còn lại một con số mỏng manh.

Máu thịt bay tung tóe.

Số 1 ngơ ngác nhìn cánh tay bị bắn cụt, ngỡ ngàng ngây ra.

Hàn Tiêu lần thứ hai nổ súng bắn nát chân Số 1, y ngã nhào xuống đất.

Lúc này Hàn Tiêu mới chậm rãi thay đổi băng đạn, sau đó lại bắn thẳng vào bên chân vẫn còn lành lặn của Số 1.

Số 1 bị ghim trên mặt đất không thể động đậy nhưng ánh mắt hung ác vẫn nhìn chằm chằm Hàn Tiêu, trong đôi mắt ấy tràn ngập hận thù.

“Số 0!!!”
Giọng điệu khàn đặc tru tréo lên, tựa như dã thú bị thương.

“Ồn quá.


Hàn Tiêu bước nhanh tới.

Anh đá mạnh chân, đánh gãy hàm dưới của đối phương.

“Có biết vì sao tao để mày sống đến cuối không? Vì tao không muốn mày được chết một cách nhẹ nhàng đấy.



Số 1 nói không ra lời, chỉ có thể lầm rầm trong miệng, giống như con ốc sên vặn vẹo thân mình trên bùn đất, từng khúc tay chân gãy vẫn không ngừng trào máu.

Đúng lúc này thiết bị liên lạc rơi trên mặt đất bỗng lóe sáng, hình chiếu giả lập của Thủ lĩnh hiện lên, gã thản nhiên hô:
“Số 0, đủ rồi.


Hàn Tiêu nhíu mày, không đáp.

“Ta là người đứng đầu tổ chức Manh Nha.


Giọng điệu thủ lĩnh là của kiểu người quen đứng trên cao nhìn xuống chúng sinh.

“Trốn tránh là con đường chết, mi không thể đấu lại tổ chức được, bất luận mi có chạy tới chân trời góc bể thì tổ chức cũng có thể bắt mi về xử lý.

Mỗi giây mỗi phút mi sống đều sẽ chìm ngập trong nỗi sợ hãi tột cùng, thế nhưng ta có thể cho mi một con đường sống.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận