Siêu Thần Cơ Giới Sư Dịch


Cục Phòng vệ biên giới chiến lược của Tinh Long, tên gọi tắt là Cục 13.

Suy nghĩ trong đầu Hàn Tiêu xoay chuyển thật nhanh chóng.
Ông lão họ Lữ này là nhân vật rất quan trọng trong nội dung ẩn tàng của cốt truyện, đồng thời cũng chính là mục tiêu lần này của anh.
Thế nhưng việc gặp được ông Cao ở đây lại là một bất ngờ ngoài mong đợi.

Ông ta là một nhân vật có vị trí cao, Hàn Tiêu hiểu rõ một điều, đó là anh có thể che giấu thân phận của mình với người khác, thế nhưng không thể giấu được ông già họ Cao kia.
Kế hoạch ban đầu của Hàn Tiêu là nặc danh cung cấp thông tin tình báo về tổ chức Manh Nha, như vậy có thể tỏ rõ được thiện ý của anh, sau đó, khi thời cơ chín muồi anh sẽ ra mặt, nhưng bây giờ kế hoạch đã không thể theo kịp thay đổi, anh bắt buộc phải có một sự điều chỉnh hợp lý trong hoàn cảnh này.
Bỗng dưng tiếp xúc với một vị thuộc tầng lớp cấp cao của Cục 13 khiến tình cảnh của Hàn Tiêu có phần bị động hơn, thế nhưng anh không phải một người dễ dàng bị mất tinh thần, tình hình có thay đổi thì anh sẽ suy nghĩ biện pháp mới.
Nếu đã không thể sử dụng biện pháp nặc danh, vậy thì cứ lập tức tỏ rõ thân phận để người khác thấy được giá trị của bản thân, đồng thời khiến họ cảm thấy anh là một đối tượng đáng giá để mời chào, sau đó Hàn Tiêu chỉ cần chờ Cục 13 tự tìm tới cửa.


Kẻ địch của kẻ địch chính là bạn bè, giữa Hàn Tiêu và Tinh Long hoàn toàn có cơ sở hợp tác.
Cũng may là anh đã đặt chân vào được thủ đô, Cục 13 sẽ có kiêng dè riêng, họ lo lắng về khả năng gây ra thiệt hại cho khu vực nội thành nên hẳn sẽ làm việc thật cẩn thận, chứ nếu bại lộ thân phận ở ngay trạm gác, chắc chắn anh sẽ bị quân đội bao vây, mặc người chém giết.
Thay đổi kế hoạch chưa chắc đã là một chuyện tồi tệ, với địa vị của mình, ông Cao rất được kính trọng, chỉ cần anh lấy được một phần tín nhiệm của ông ta là kế hoạch đã thành công hơn một nửa rồi.
Vừa nghĩ xem mình nên nói gì, Hàn Tiêu vừa đáp:
"Kiểm tra gì thế ạ?"
Ông Lữ nhìn quanh một chút nhưng không thấy vấn đề gì khó khăn, rồi mắt ông bỗng sáng lên, chỉ vào bên tay cụt của ông bạn già bên cạnh:
"Cậu làm chi giả cho ông ta đi, nếu lão già này hài lòng thì cậu mới qua được bài kiểm tra."
"Sao lại lôi cả tôi vào thế?"
Ông Cao sững người, nhưng thấy ông Lữ nháy mắt ra hiệu với mình thì chợt hiểu ra là ông bạn đang cố tình gây khó dễ để đuổi Hàn Tiêu đi.
"Ông nội, ông quá đáng rồi, sao lại hà khắc như thế được, dọa cho người ta chạy mất thì sao? Ông cứ ngày ngày uống rượu, đánh cờ, đi dạo, lâu lắm rồi chẳng quan tâm tới việc trong tiệm, thế mà ông còn không cho phép cháu tìm người giúp à?"
Lữ Thiến không đồng ý.
Ông Lữ chẳng quan tâm tới lời của cô cháu gái, ông chỉ nhìn thẳng vào Hàn Tiêu, chờ đợi một câu trả lời từ anh.
Hàn Tiêu lộ rõ vẻ nghi ngờ, anh nhấn mạnh thêm một lần nữa:
"Ông chắc chắn là muốn cháu tạo ra một chi giả khiến ông ấy hài lòng ạ?"
"Nếu không dám nhận lời thì biến mau đi."
"Cháu đồng ý."
Hàn Tiêu cười ha ha đồng ý, bản vẽ mô phỏng chi giả lúc trước anh lấy được giờ vẫn đang nằm đóng bụi đây này.

Bản vẽ đã có sẵn rồi, yêu cầu của ông Lữ chẳng khác nào đặt cơ hội vào tay mình, hơn nữa còn giúp mình có một lý do hợp lý để móc nối quan hệ với ông Cao.


Hàn Tiêu không biết đây có phải ảo giác của anh không, nhưng dạo này anh luôn thấy huyết thống của mình có chút Âu hóa, cứ như trong những ngày này, luôn có một tồn tại nào đó đang theo dõi anh sát sao từ trong chốn u minh vậy.
"Cậu chỉ có ba giờ thôi, tôi không rảnh rang để chờ cậu làm một món đồ trong một, hai ngày đâu."
Ông Lữ hừ lạnh.
"Ông nội!"
Lữ Thiến tức giận lắm, muốn tạo ra chi giả, việc đầu tiên là phải đo kích thước cánh tay của ông Cao, sau đó vẽ bản vẽ cấu tạo rồi cuối cùng mới cho ra thành phẩm được.

Riêng chuyện cho ra bản vẽ thành phẩm thôi cũng có thể tiêu tốn tới mấy giờ đồng hồ rồi, kể cả có máy móc giúp đơn giản hóa quá trình chế tạo đi chăng nữa thì cũng chẳng ngắn hơn hai giờ được, điều này tương đương với việc hoàn toàn không cho Hàn Tiêu thời gian để suy nghĩ, hơn nữa thành phẩm còn phải nhận được đánh giá hài lòng từ ông Cao, nói vậy chẳng khác nào đang gây khó dễ cho Hàn Tiêu.

Ngay cả nhà thiết kế danh tiếng cũng không bị đối xử dã man như vậy đâu.
Nhưng ông Lữ mới là người có quyền quyết định, kháng nghị của Lữ Thiến chẳng có bất cứ tác dụng nào.
Hàn Tiêu lại không có phản ứng gì, anh chỉ lấy thước cuộn ra, hỏi:
"Ông ơi, được chứ ạ?"
Ông Cao thản nhiên cởi áo khoác rồi ra hiệu cho Hàn Tiêu có thể thoải mái đo đạc cánh tay cụt của mình.
Trong lúc Hàn Tiêu đo kích thước, ông Cao cũng quan sát anh.

Rõ ràng là bị ông Lữ gây khó dễ nhưng trên mặt cậu thanh niên này hoàn toàn không lộ ra vẻ khó chịu nào, ngược lại trông còn rất bình thản như đã có dự liệu trước, xem ra là có bản lĩnh thực sự.
"Nhưng không biết vì lý do gì mà cậu ta lại bị tổ chức Manh Nha treo thưởng hẳn một triệu đây."
Ngay từ lúc vừa trông thấy Hàn Tiêu, ông Cao đã lập tức nhận ra thân phận của anh.

Việc tổ chức Manh Nha treo thưởng đã gây nên một hồi sóng to gió lớn trong thế giới ngầm, gần như bất cứ tổ chức tình báo nào cũng nhớ rõ như in tướng mạo của ‘Số 0’, ông Cao là người phụ trách những vấn đề liên quan đến tin tức tình báo như vậy, thế nên tất nhiên ông cũng biết rõ chuyện.

Thấy Hàn Tiêu đang bị treo thưởng lại có thể nghênh ngang xuất hiện trong thành phố, ông cũng hiểu đám sĩ quan đồn trú ở trạm gác đã mục nát đến nhường nào, hẳn là nên tìm cơ hội để thanh tẩy đội ngũ một lần thôi.
Mục đích của Hàn Tiêu khi tới Tây Đô là gì? Liệu mục đích của người này có mang tính chất uy hiếp hay không? Đây chính là những vấn đề mà ông Cao quan tâm.

Trước mắt, theo quan sát của ông, đối phương có những biểu hiện rất bình thường, chính vì vậy ông đã quyết định tiếp tục quan sát thêm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận