Translator: Nguyetmai
"Đùng đùng!"
Giông tố mãnh liệt kéo tới, bầu trời đêm bị tia chớp chói lòa lần lượt xé rách, mưa tầm tã trút xuống.
Màn mưa khiến tầm nhìn trở nên hạn hẹp hơn, ảnh hưởng rất lớn tới độ chuẩn xác khi bắn. Vũ khí rất dễ bị nước vào nên đám lính đánh thuê chỉ có thể đội mưa rền gió dữ lao ra đắp bạt che mưa cho súng máy, sau đó lại chuyển tất cả đạn dược vào nhà kho.
Mưa to phủ kín trời đất, bên tai tràn ngập tiếng mưa rơi, trong lô cốt cũng đầy hơi nước, Hàn Tiêu tránh khỏi cửa sổ để đỡ bị hắt ướt, nhìn sắc trời bên ngoài, anh nhíu mày lẩm bẩm: "Thời tiết xấu thế này rõ ràng là dự báo, kiểu này mà kẻ địch không thừa dịp tấn công nữa thì mình..."
Mới nói một nửa anh Tiêu vội ngừng miệng, đùa à, chính mình sao có thể nói trước chuyện tự tìm chết thế này chứ.
"Ầm!" Một loạt tiếng động cơ vang lên trong màn mưa, lần này thế tới càng thêm hùng hổ, càng nhiều xe việt dã bọc thép xuyên màn mưa tiến lên, giọt mưa dày đặc rơi trên lớp bọc thép lạnh lẽo.
"Khai hỏa!"
Lính đánh thuê trong trang viên gầm lên, súng máy, lựu pháo ầm ầm nổ vang.
Ngay sau đó, hỏa lực hung mãnh từ đoàn xe của địch cũng ào tới, một số tên lửa loại nhỏ găm vào tường vây ngoài trang viên, làm hai khẩu súng máy và người điều khiển cùng nổ tung.
Hàn Tiêu vừa bắn vừa nghe Trần Ly và người đàn ông đen sì gào thét trong bộ đàm.
"Kẻ địch có đạn hỏa tiễn, chú ý lẩn trốn! Tay súng máy và lựu pháo đánh trả thật mạnh cho tôi!"
"Tay súng bắn tỉa nhanh chóng nổ súng, đừng đợi ông đây giục nữa! Mau làm gì đó đi!"
"Phát hiện có tàu di chuyển trên sông, tổng cộng hơn hai mươi chiếc, người bên phía Tây nhanh chóng ngăn chúng lại, đừng để chúng tới gần bờ!"
"Mẹ nó, là trực thăng!"
Tiếng cánh quạt từ trên trời vọng xuống, hai chiếc trực thăng Dực Xà Y5 vũ trang đầy đủ xâm nhập từ trên không, ánh chớp lóe lên chiếu sáng bề ngoài dữ tợn của hai chiếc trực thăng và người ngồi trên đó. Tay súng đeo kính chắn gió, điều khiển pháo máy tự động sáu nòng cỡ lớn gắn bên hông trực thăng, bắn ra hỏa lực khiến người khác kinh hãi.
Đường kính viên đạn của pháo tự động gần như tương đương với một đống đạn pháo mini, lực đánh xuyên và lực phá hoại căn bản không có súng máy phổ thông nào so sánh nổi, tốc độ bắn lại cực kỳ nhanh, ngọn lửa đỏ cam bùng lên, viên đạn nối thành một đường màu cam bao trùm càn quét bên dưới, công sự phía trước của trang viên không còn tác dụng gì nữa.
Thương vong phía lính đánh thuê tăng nhanh!
Tiếng chửi bới, tiếng kêu thảm thiết, tiếng gầm gừ, tiếng mưa rơi, tiếng súng, tiếng động cơ và cả tiếng sấm ù ù trộn lẫn thành bản hòa âm chiến tranh, hùng vĩ mà oanh liệt, vừa hỗn loạn vừa sục sôi.
Máy bay trực thăng là mối đe dọa lớn nhất, một số tay súng máy đã ngắm thẳng hướng trực thăng mà nã súng.
Dực Xà Y5 chỉ đơn giản kéo cần lên cao là đã thoát khỏi tầm bắn của súng máy thông thường, một số viên đạn lạc cũng không thể đánh xuyên qua vỏ bọc thép của trực thăng được.
"Tay súng bắn tỉa! Xử lý phi công!" Trần Ly gào lên.
"Chúng tôi đi đối phó với máy bay trực thăng, những tay bắn tỉa khác đừng để kẻ địch dưới đất tấn công vào đây!"
Ngay giữa lô cốt, hai anh em Độc Phong sau khi nghe được mệnh lệnh trong bộ đàm thì bắt đầu nhắm bắn về phía trực thăng trên không.
Dù qua màn mưa mông lung, nhưng Hàn Tiêu cũng nhìn rõ được những tia lửa do đạn súng bắn tỉa va chạm với vỏ ngoài bọc thép của trực thăng, cửa sổ chắn gió phía trước là loại kính chống đạn có độ bền cao, không bắn liên tiếp bảy tám phát thì không thể nào xuyên qua nổi.
Bỗng Hàn Tiêu có dự cảm chẳng lành, anh thu súng lùi lại phía sau, rời khỏi cửa sổ ngắm bắn.
"Anh đừng tùy ý rời khỏi vị trí..."
Râu rậm thấy thế thì gầm lên, nhưng mới nói được một nửa tiếng nổ mạnh đã cắt ngang lời hắn, tường lô cốt nổ tung dữ dội, râu rậm bị sóng xung kích đánh bay đập vào tường bên kia, cánh tay gãy xương vặn vẹo làm hắn gào lên thảm thiết.
Hai trực thăng Dực Xà Y5 ném thẳng bốn phát tên lửa đạn đạo dùng chiến đấu trên không về phía ba lô cốt. Lô cốt ở giữa bị tập kích nổ tung thành mảnh vụn, anh em Độc Phong không kịp trăn trối đã bị nổ chết tươi, máu thịt trộn lẫn tro bụi, cùng những viên gạch vỡ văng ra ngoài.
Ba lô cốt đều đã nổ tung!
Ừm... Câu trên có vẻ là lạ.
Không bị tay súng bắn tỉa đe dọa, máy bay trực thăng như chó hoang động dục càng lúc càng điên cuồng, hỏa lực bao trùm mạnh đến mức đám lính đánh thuê còn chẳng dám thò đầu ra ngoài.
Dù Hàn Tiêu đã kịp né tránh nhưng vẫn bị sóng xung kính ảnh hưởng, thương tổn không bao nhiêu nhưng trên đầu đã trở nên trống trải, dưới cơn mưa to tầm tã hoàn toàn lộ ra trong tầm nhìn của kẻ địch, tình cảnh lúc này rất tồi tệ.
Kẻ địch sở hữu lực lượng cả ba mặt trên sông, trên mặt đất và trên không, trang viên lúc này tựa như một thiếu nữ mềm yếu bị tấn công cùng lúc cả ba mặt.
Quay đầu nhìn thoáng qua tình hình chiến đấu thê thảm của quân mình, ánh mắt anh trở nên nặng nề: "Đám lính đánh thuê không chịu được nữa rồi."
...
"Người ở ngoài không chịu được nữa rồi."
Ở phòng khách của biệt thự trung tâm trang viên River Valley, hai người đàn ông nhìn cuộc chiến ngoài cửa sổ, một người hai tay nắm chặt bệ cửa sổ, đây là một ông lão đầu trọc, lông mày với râu mép đều đã hoa râm, đeo kính gọng đen.
Một người khác đứng chắp tay sau lưng ông lão đầu trọc, trông có vẻ là một người đàn ông trung niên, mái tóc ngắn đen dày được vuốt ngược ra sau, chỉ mỗi hai bên tóc mai đã trắng, nếu nói ở người này có gì đặc sắc thì có lẽ chính là khí chất, khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười thản nhiên, nhìn có vẻ rất hiền lành.
Người đàn ông trông hiền lành cười nói: "Xem ra tôi phải ra tay rồi."
Ông lão đầu trọc gật gù: "Lâu thế chắc Senna cũng đã tiêu diệt xong kẻ phản bội trong tổ chức rồi, cái mạng nhỏ của tôi xin nhờ người bạn già ông đấy."
Người đàn ông trông hiền lành gật đầu, lúc đang định ra ngoài thì bỗng dừng bước, ánh mắt đầy kinh ngạc nhìn về phía cuộc chiến đột ngột thay đổi: "Hình như xuất hiện một tên thú vị lắm, không cần tôi ra tay nữa rồi."
"Hả?"
Ông lão đầu trọc sửng sốt nhìn ra bên ngoài.
...
"Còn tay súng bắn tỉa nào hay không, nếu không xử lý hai chiếc trực thăng kia thì chúng ta sẽ chết sạch ở đây mất!"
Trần Ly nấp trong công sự phòng ngự, không ngừng gào thét vào bộ đàm.
Hai chiếc trực thăng Dực Xà Y5 cực kỳ ngông nghênh, cứ ỷ không ai có thể tấn công mình nên tha hồ làm mưa làm gió trên đầu đám lính đánh thuê, thậm chí còn muốn trực tiếp ném bom về phía biệt thự ở trung tâm trang viên.
Bỗng nhiên một viên đạn màu đỏ xuyên qua màn mưa, chuẩn xác bắn trúng dây đạn pháo tự động bên hông một chiếc Dực Xà Y5, viên đạn màu đỏ nổ tung, không ngờ lại dấy lên một ngọn lửa giữa trận mưa to.
Đạn cháy!
"Đùng!"
Ngọn lửa màu đỏ cam từ khí cháy chen vào mọi ngóc ngách, men theo khe hở của trang bị phòng hộ đốt cháy dây đạn, trong phút chốc, chiếc trực thăng mới rồi còn vô cùng đắc ý đã nổ mạnh, đạn pháo tự động cũng dồn dập nổ tung theo, sức công phá nếu chỉ đốt cháy đạn tuy không lớn nhưng đây là một đống đạn đường kính lớn, uy lực ngang với một vùng bom mìn nổ tung. Người trong trực thăng bị nổ chết sạch, mảnh đạn văng tung tóe cắt ngang yết hầu phi công, máu bắn tung tóe lên cửa kính chẳng khác nào mưa to.
Chiếc trực thăng đảo trên không rồi rơi xuống làm mặt đất rung lên, khiến cả hai bên đang giao chiến đều ngỡ ngàng.
Bên trái đống hoang tàn từng là lô cốt, Hàn Tiêu vừa bắn xong một phát đang giật chốt, vỏ đạn văng ra, ánh mắt nghiêm túc bình tĩnh, trong phút nguy cấp vừa rồi anh đã dồn phần lớn kinh nghiệm vào "Ngắm bắn", đẩy kỹ năng này lên thẳng Level 9! Thế nên mới có một phát súng chuẩn xác nã trúng trực thăng mang đầy pháo tự động từ một góc độ cực kỳ khó.
Một phát súng này cũng dẫn tới hậu quả xấu, chiếc Dực Xà Y5 còn lại lập tức tập trung hỏa lực về phía trái lô cốt. Kẻ địch dưới mặt đất cũng hiểu rõ trực thăng là lợi thế chính của chúng nên nhanh chóng phối hợp tấn công, cơn mưa đạn khủng bố ào ạt lao tới như bão tố, phần mé trái lô cốt ầm ầm nổ tung.
Sắc mặt râu rậm trắng bệch, cứ tưởng mình bị nổ chết chắc rồi, bằng hai cái chân ngắn ngủn của hắn thì sao nhanh hơn đạn pháo được đây. Thế mà đang lúc tuyệt vọng bỗng nhiên cảm giác có một cánh tay xách cổ áo mình giật mạnh, kéo hắn rời xa chỗ này thật nhanh, ngay sau đó cả lô cốt nổ tung thành mảnh nhỏ.
Chỉ cần chậm một giây thôi thì râu rậm đã thành một đống thịt nát rồi.
Sau khi thoát khỏi nguy hiểm râu rậm phát hiện cổ áo được thả ra, mông vừa chạm đất hắn đã vội quay đầu nhìn người cứu mình, hình bóng Hàn Tiêu mặc bộ đồ màu đen giữa màn mưa rơi vào mắt hắn.
Râu rậm không cảm ơn Hàn Tiêu cứu mạng mình mà lại kinh ngạc thốt lên: "Sao anh chạy trốn nhanh thế được?!"
"Bởi vì tôi giống như cơn gió tự do ấy."
Mặt râu rậm đần ra, con mẹ nó, mi đang nói cái gì thấy gớm thế hả?!
Hàn Tiêu đáp qua loa, hai chân khẽ giậm xuống đất, gót giày điện từ tỏa ra ánh sáng màu lam, động lực lập tức bùng nổ khiến cơ thể lao ra ngoài như trượt băng, tốc độ còn nhanh hơn cả ô tô, chỉ hai ba bước thôi anh đã tới tường ngoài của trang viên. Trong ánh mắt khiếp sợ của đám lính đánh thuê, anh giống như một tia chớp màu đen lướt quanh tường bao, không ai có thể khóa chặt anh, lửa đạn của kẻ địch đều bị anh tránh thoát dễ dàng.
"Xem Di Hình Hoán Ảnh đại pháp của ta đây!"
Hàn Tiêu nổ súng ngắm bắn ngay trong lúc di chuyển với tốc độ cao, nơi này tầm nhìn rộng hơn trong lô cốt gấp mấy lần, anh vừa lên Level 9 bắn tỉa nên dư sức kiểm soát toàn cục. Lại thêm năng lực di chuyển của giày điện từ rất vững vàng, không hề xóc nảy, cũng không khó điều khiển, độ khó có thể so với khi di chuyển bằng cáp treo, thế nên di chuyển tốc độ cao không ảnh hưởng lớn tới anh.
Anh bắt đầu nã súng, cả bốn loại đạn như đạn cháy, đạn xuyên thấu hình thoi, đạn Heimdall, đạn ánh sáng, thay nhau ra trận. Luôn có thể xuất hiện ngay chỗ cần kíp, có chiếc xe đang muốn dùng lựu pháo tấn công trận địa súng máy của trang viên, một viên đạn ánh sáng xuất hiện ngay lúc nguy cấp nhất, luồng sáng mạnh ập tới khiến kẻ địch lập tức chệch hướng.
[Bạn đang tiến hành ngắm bắn di động, đã lĩnh ngộ một phần kỹ xảo "Ngắm bắn di động". (1/100)]
"Lĩnh ngộ kỹ năng mới à?"
Mắt Hàn Tiêu sáng rực lên, đây là kỹ năng chỉ có thể mở ra khi "Ngắm bắn" lên Level 8 trở lên, anh lại bắn thêm mấy phát nữa, phát hiện cứ bắn trúng mục tiêu thì tiến độ lại tăng thêm một chút, lập tức anh bắn càng lúc càng hăng.
Nhờ có giày trượt điện từ nên anh tránh được vô số công kích, nhưng kẻ địch đã nhận ra tay súng bắn tỉa này có năng lực kiểm soát cục diện, cứ để mặc anh thì chúng sẽ gặp trở ngại càng lớn.
Vì thế Hàn Tiêu lập tức cảm nhận được sự "nhiệt tình" của đối phương, anh lại bị tập trung hỏa lực, áp lực của anh tăng lên, liên tục bị đạn lạc găm trúng, không thể không dùng áo giáp kiểm soát từ tính để tự bảo vệ mình.
Chiếc Dực Xà Y5 còn lại không ngừng đổi vị trí để tránh bị Hàn Tiêu bắn trúng, pháo tự động nã liên tục quả thực tạo thành phiền toái không nhỏ cho anh. Dù có áo giáp kiểm soát từ tính nhưng bị pháo bắn vào người vẫn rất khó chịu, hơn nữa pháo tự động còn có hiệu quả đẩy lùi, động năng sẽ đánh bật anh ra, vì thế anh đã bắn trật mấy phát liền.
Áo giáp trước ngực lại trúng ba phát pháo nòng lớn khiến Hàn Tiêu có cảm giác khó thở, anh bị đẩy ra xa mấy mét liền, suýt nữa là ngã xuống tường, nhưng thương tổn không nhiều lắm bởi giờ anh có hơn 2000 HP, kết hợp với áo giáp kiểm soát từ nên sức chịu đòn càng mạnh.
Lúc này đám lính đánh thuê trong trang viên bắt đầu phản kích, chủ động phối hợp chiến thuật với Hàn Tiêu.
"Tay súng bắn tỉa đằng kia đừng lo, cứ tiếp túc đánh như vừa rồi, chúng tôi sẽ phối hợp với anh!"
Trần Ly hét lên thật to qua bộ đàm.