Translator: Nguyetmai
Trương Vĩ mặc áo giáp chiến binh đứng phía trước làm lá chắn, Lambert phụ trách bắn tỉa, trên thuyền tập kích này không chỉ có bốn người đội Trương Vĩ (Lâm Diêu không tham dự chiến đấu) mà còn có mười mấy binh lính tinh nhuệ đi theo.
Thuyền tập kích vượt sóng lao tới, xuyên qua mưa bom bão đạn, đâm sầm vào sà lan, bộ đội tập kích nhanh chóng nhảy lên boong tàu rồi lập tức giao chiến ác liệt cùng lính Manh Nha.
Các đội quân đột kích có hai mục tiêu chiến thuật, một là phá hủy các phương tiện di chuyển trên bộ và tiêu diệt binh lính trên sà lan, hai là giết thẳng tới tàu chỉ huy. Vì Hải Hạ không hành động như đã hẹn nên tình cảnh của bộ đội tập kích lúc này rất bế tắc, giờ họ đang chiến đấu vô cùng vất vả.
Việc hội quân của Manh Nha bị ảnh hưởng khiến tiến độ chậm lại, cán bộ quản lý của Manh Nha dồn dập ra trận, ngăn cản bộ đội tập kích của Tinh Long.
Tiểu đội Trương Vĩ đang chiến đấu hết mình trên sà lan, bỗng một luồng gió ma quái từ đâu ùa đến. Chuông cảnh báo trong lòng mấy người réo vang, bọn họ vội vàng né tránh thế nhưng vẫn bị dư âm tác động khiến đầu choáng váng đau nhói. Họ cắn răng nhìn về phía kẻ địch, lập tức nhận ra chính là Hella đã từng giao thủ lần trước.
Hella trông có vẻ thờ ơ nhưng thật ra vẫn nhớ rõ đám người Tinh Long này. Lần trước cô ta còn bị một phen chật vật vì họ, thế nên lúc này sát ý càng thêm nồng đậm. Quầng trăng mờ ảo giữa hai tay sáng lên, tựa như đám sương mù quái dị có thể giữ chặt ánh nhìn của người khác, nó đang không ngừng bành trướng, có thể tưởng tượng được đòn đánh tiếp theo sẽ khủng khiếp tới nhường nào.
Mặt Hầu Diệu vặn vẹo vì đau đớn, y giơ hai khẩu súng lên định ngắm bắn, nhưng Hella chỉ khẽ hừ một tiếng, trong thanh âm của cô ta mang theo sức mạnh vong linh khiến tinh thần chấn động. Hầu Diệu dính một đòn rất nặng, lỗ mũi không ngừng trào máu, y không thể đứng thẳng được nữa.
Hella không buồn để ý đến y, tầm mắt chuyển sang Lý Nhã Lâm. Bỗng nhiên sát ý của cô ta dâng trào, nữ đặc công này sử dụng cánh tay máy động lực, chắc chắn phải biết tung tích Số 0!
Lý Nhã Lâm quyết đoán rút dao gấp ra xông thẳng về phía Hella, cô không quan tâm chuyện mình lao lên trước sẽ hứng trọn đòn công kích từ Hella. Với vị trí là võ đạo giả của tiểu đội, cô chính là người phụ trách tấn công chính.
"Hy vọng có thể chịu được đòn đầu tiên của cô ta."
Lý Nhã Lâm thầm cắn răng, chỉ cần chịu đựng được đòn công kích tiếp theo của Hella thì cô tin mình có thể kéo gần khoảng cách rồi quấn lấy cô ta, khiến cô ta không có thời gian tiếp tục phóng ra loại công kích tâm linh quái dị này nữa. Dị năng của Hella tuy mạnh thật nhưng giờ cách vận dụng dị năng của cô ta vẫn còn rất đơn giản, mỗi lần dùng đều cần có thời gian để tích lũy.
"Ngây thơ."
Hella vẫn bình thản, hai tay lật một cái, muốn dùng sức mạnh vong linh đã ngưng tụ dày đặc trong tay đánh cho Lý Nhã Lâm trở thành một con ngốc. Giây tiếp theo, bên hông Hella đột nhiên truyền tới một lực cực mạnh đẩy văng cô ta ra ngoài, đập mạnh lên một chiếc xe việt dã, cơn đau thấu tim gan nhanh chóng kéo tới.
Đau đớn làm sắc mặt Hella tái nhợt, sức mạnh vong linh trên tay cũng tan hết, cô ta hoảng sợ quay đầu nhìn hướng công kích phát ra.
Đó là một chiếc xe tải đang chạy dọc bờ sông, di chuyển song song với đội tàu. Cửa sổ bên ghế lái có một họng súng bắn tỉa chìa ra, một bàn tay đeo găng màu đen nắm chắc thanh hung khí này, từng đợt khói nhẹ vẫn còn tỏa ra từ nòng súng.
Hàn Tiêu kéo chốt, khiến một vỏ đạn còn đang bốc khói văng ra khỏi nòng súng, anh ngồi ở ghế lái của xe tải, chip thông minh bên trong xe tự động điều khiển xe duy trì tốc độ đi theo đội tàu Manh Nha.
Khi còn trong thung lũng anh đã nhận ra Tinh Long có khả năng sẽ nương tay, thế nên cũng đoán được họ muốn để cho Manh Nha hội hợp nhằm kéo dài thời gian di chuyển của kẻ địch. Vì thế Hàn Tiêu mới lái xe đến bờ sông trước, mục tiêu của anh là cán bộ quản lý của Manh Nha.
Chỉ liếc một cái đã nhìn thấy Hella, sau đó anh hơi giật mình khi phát hiện ra đám người Trương Vĩ, không ngờ lại trùng hợp gặp bọn họ ở đây. Thấy đồng đội cũ đang gặp nguy hiểm, Hàn Tiêu không do dự lấy Xích Chuẩn ra bắn một phát, viên đạn bắn tới bị sức mạnh bảo vệ cơ thể của Hella làm suy yếu hẳn, sức xuyên thấu bị phân tán, hóa thành lực tác động đánh văng cô ta ra ngoài.
Trên bảng thông tin hiện ra các thuộc tính của Hella, sau một năm, cô ta đã từ Level 30 lên tới Level 40, hiện tại Hàn Tiêu và cô ta ở cùng một cấp bậc nên anh có thể nhìn thấy tất cả năng lực của cô ta, hai thuộc tính cao nhất là "thần bí" và "trí lực", thậm chí còn có thể thấy được cả thông tin dị năng nữa.
[Sức mạnh vong linh: chúa tể của cái chết, nắm giữ linh hồn]
[Đánh giá tiềm lực: S]
Người ngoài chỉ có thể nhìn thấy giới thiệu sơ qua về dị năng, còn hiệu quả cụ thể và trình độ khai phá thì chỉ có chính bản thân người đó mới biết được.
Thông qua "tri thức cơ bản" của hệ dị năng, cũng chính là khai phá chuỗi gen để tăng cường dị năng và có được nhiều phương pháp ứng dụng hơn.
Tiềm lực dị năng của Hella tuy rằng rất cao nhưng hiện tại mới chỉ Level 40, vẫn chưa thể phát huy sức mạnh cao nhất, có điều Hàn Tiêu hoàn toàn không có hứng thú chiến đấu với Hella làm gì, dị năng của cô ta nhìn như thiên về tấn công, nhưng thật ra là một dị năng toàn diện, anh đã thấy đến mấy loại sở trường mẫu trong các sở trường của cô ta rồi.
["Chữa lành nhanh chóng": trong điều kiện bình thường, chỉ số sinh mệnh có tốc độ khôi phục +500%; khi vận dụng sức mạnh, tốc độ khôi phục +1000% ~ 2000% – Sức mạnh vong linh có thể chữa lành cơ thể bạn]
["Miễn dịch điểm yếu": bạn miễn dịch với đòn sát thương cao nhất vào điểm yếu – Hơi thở của cái chết duy trì sinh mệnh của bạn]
["Tâm lý thờ ơ": chống cự cảm xúc tiêu cực +20%, chống cự tinh thần +30% – Chúa tể cái chết, không hề biết lo sợ]
["Coi nhẹ cái chết": sẽ không chịu tổn thương trí mạng, khi HP thấp hơn 1% sẽ được gia tăng trạng thái đặc biệt – Cái chết như gió, thường làm bạn cạnh ta]
Hàn Tiêu cũng bó tay luôn rồi, một đống sở trường này khiến Hella dù máu giấy đi chăng nữa vẫn rất lì đòn, thật ra cũng không thể dùng cách nói lì đòn để hình dung được, mà phải nói là giống như con gián giết mãi không chết nổi ấy, trừ khi có sức sát thương cực mạnh bùng nổ, một phát seckill cô ta luôn... À quên mất, cô ta còn miễn dịch với cái chết, thôi đánh đấm cái quái gì nữa, về tắm rửa nghỉ ngơi đi cho lành...
"Không hổ là Boss khủng sau này, số lượng sở trường có vẻ như sắp nhiều hơn cả Bennett rồi, cũng chỉ kém nhân vật chính mỗi vòng hào quang may mắn nữa thôi."
Hàn Tiêu lắc đầu, kẻ đầu tiên đụng phải lại là Hella, kẻ khó chơi nhất trên tàu này, nhưng tiểu đội Trương Vĩ đang gặp nguy hiểm, nếu anh đã có khả năng giúp đỡ thì đương nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn, dù sao họ cũng từng kề vai chiến đấu cạnh nhau mà.
Thừa dịp Hella bị cản trở, Lý Nhã Lâm liền áp sát chém về phía cô ta một dao, Hella nhịn đau lùi lại phía sau, miệng vết thương khép lại với tốc độ nhanh tới mức mắt thường có thể thấy rõ ràng.
Cô ta rất tức tối vì bị Hàn Tiêu đánh lén, nhưng giờ đang ở trên thuyền nên không có cách nào đối phó với tay bắn tỉa trên bờ cả, cô ta cũng không có sở trường về tốc độ, thế nên chỉ có thể dùng các phương tiện trước mặt làm lá chắn tạm thời.
Nhưng đám Lý Nhã Lâm, Trương Vĩ đã nhìn thấy cơ hội, họ không được như ý thì quyết không từ bỏ, cứ quấn lấy cô ta, ép Hella không ngừng di chuyển rồi lộ ra dưới tầm bắn của Hàn Tiêu.
Tuy họ không biết tay bắn tỉa trên bờ là ai nhưng rõ ràng người này đang giúp họ, vì thế tiểu đội Trương Vĩ liền chủ động tìm cách phối hợp.
Chiến thuật này rõ ràng đã có hiệu quả, khiến Hella lập tức bị gò bó tay chân. Tay súng bắn tỉa kia lại rất hiểu cách nắm bắt thời cơ, luôn có thể ngăn cản đúng lúc cô ta sắp sửa phản công, phối hợp ăn ý một cách hoàn hảo với đám người Lý Nhã Lâm và Trương Vĩ. Hella phát hiện mình không có bất cứ cách nào để đánh trả, chỉ đành chật vật né tránh liên tục.
Trong mắt đám người tiểu đội Trương Vĩ thì tình cảnh lại hoàn toàn khác, vốn dĩ bốn người trong đội có thể hình thành một hệ thống chiến thuật khép kín, nhưng Hầu Diệu bị thương nặng và mất đi khả năng chiến đấu khiến sự phối hợp trong đội xuất hiện lỗ hổng, tuy nhiên tay bắn tỉa đã lấp đầy chỗ trống ấy, mỗi lúc cần kíp là anh lại xuất hiện, một phát súng bắn tỉa luôn có mặt đúng nơi đúng lúc.
Giống như anh hiểu rất rõ cách chiến đấu của họ vậy.
Người đó là ai?
Trong lòng Lý Nhã Lâm và Trương Vĩ đều rất khó hiểu.
Hầu Diệu ở một bên choáng đầu hoa mắt, chỉ có thể đánh với những binh lính bình thường. Nhìn đám người Trương Vĩ phối hợp với tay súng bắn tỉa, đột nhiên y có cảm giác rất lạ, giống như tên bắn tỉa kia mới là đội viên chân chính, còn bản thân mình lại chỉ là người ngoài vậy.
"Hella bị kiềm chế sao?"
Lâm Vũ nhướng mày nhìn chiếc xe tải trên bờ sông, gã nheo mắt: "Hắc U Linh à? Hắn đến quậy phá gì đây chứ?"
Hội quân sắp kết thúc, phía trước không xa đã là cửa sông rồi, Lâm Vũ rất cần Hella phóng thích dị năng tạo thành thương tổn diện rộng, nhất định phải giải thoát cho cô ta, vì thế gã hạ lệnh: "Urgal, anh giải quyết Hắc U Linh đi."
Urgal đã lên sà lan nên không cần phát lệnh nữa. Vừa nghe xong mệnh lệnh từ Lâm Vũ, cả người gã bốc lên một quầng sáng màu tím đen kiêu ngạo. Gã đang định nhảy về phía xe tải để xử lý Hàn Tiêu thì đột nhiên cảm nhận được dao động sức mạnh của một võ đạo giả mạnh ngang ngửa gã. Gã quay đầu lại, liền nhìn thấy một người đàn ông trung niên mặc đồng phục của đặc công Tinh Long đã bước lên một sà lan khác, nắm đấm được bao trùm bởi sức mạnh đỏ rực như ngọn lửa đập mạnh xuống một chiếc xe việt dã trên boong tàu như một chiếc búa tạ.
Chiếc xe kia ngay lập tức văng ra ngoài như một quả pháo, đánh bay mười mấy binh lính Manh Nha và hai chiếc xe khác, sau đó tất cả cùng lúc rớt khỏi sà lan.
Một đấm này có sức mạnh tựa như đạn hỏa tiễn!