Editor: Nguyetmai
Mây đen giấu trăng che sao, buông xuống hoàng hôn xa thẳm.
Dãy căn cứ dưới mặt đất thắp đèn sáng trưng trong đêm tối, cột sáng từ đèn pha xé toạc vòm trời tối mịt. Lính canh truy tìm khắp nơi, âm thanh từ động cơ của từng chiếc chiến xa khiến ban đêm ầm ĩ náo nhiệt không kém gì ban ngày, trực thăng rọi đèn pha, tìm kiếm từ trên cao, từng vòng tròn lốm đốm di chuyển trên mặt đất.
Tầm nã trên diện rộng khiến nhóm hai người Hàn Tiêu gặp không ít phiền toái, nhờ Hella nắm rõ địa hình nên hai người mới có thể mạo hiểm tránh thoát một đội lính canh, trốn trong bóng tối của một phòng kim loại cạnh dãy căn cứ, thò đầu ra quan sát tình hình, nhìn về hướng trận địa phía Nam nơi xa.
Trận địa phía Nam được ngăn cách với dãy căn cứ bởi một khu vực có độ trống sâu và nghiêng dốc. Từ góc nhìn của hai người thì đây là một đoạn xuống dốc, nếu đi ra ngoài thì sẽ bị bên trận địa phát hiện ngay. Mà lúc này đèn đuốc trong trận địa phía Nam vẫn sáng ngời, tiếng người ồn ào huyên náo, đèn pha liên tục đảo qua các sườn dốc, giống như vầng Thái Dương sáng chói trong màn đêm.
"Không ổn rồi, nhân thủ trong trận địa đã tăng lên rất nhiều, dựa vào trình độ cảnh giới hiện giờ không có cách nào để thu hút sự chú ý của chúng cả, muốn đi qua trận địa nhất định phải xuống sườn dốc, không có gì che giấu được, một khi bại lộ thì chắc chắn chúng ta phải chết." Hella nói nhỏ, giọng điệu bộc lộ sự căng thẳng tột cùng.
Thế lực của tổ chức sừng sững như một tòa núi, dù bị sáu nước đánh cho liên tục bại lui nhưng vẫn chưa đến mức suy đồi, tổ chức vẫn là một con quái vật lớn, còn giờ họ đang thế đơn lực mỏng, cứng đối cứng căn bản không thể được, biện pháp duy nhất là lén lút chạy trốn.
Hàn Tiêu nhìn trận địa một lúc, tặc lưỡi bảo: "Có xe có súng lại có cả pháo, hầy, sắp coi như chiến tranh quy mô nhỏ rồi, chỉ vì đối phó với ba người chúng ta thế này, đúng là làm to chuyện quá."
"Nói đúng ra là đối phó một mình anh, chúng tôi chỉ là đính kèm thôi." Sắc mặt Hella không thay đổi, ngừng một lát cô ta lại hỏi: "Anh không có đồng bọn tiếp ứng à?"
Cô ta cảm thấy việc Hàn Tiêu lẻn vào nhất định được một thế lực nào đó giúp sức, thế mới đúng, vậy nên nhất định sẽ có người đón anh rời khỏi đây.
Nhưng Hàn Tiêu quả quyết phủ nhận làm trái tim cô ta như thể chìm vào đáy đầm sâu.
"Không có tiếp viện..." Hella không nhịn được phải hỏi: "Thế sau khi chạy khỏi tổng bộ anh định làm thế nào? Manh Nha sẽ không ngừng truy đuổi, dù có rời khỏi tổng bộ thì cũng không thoát khỏi đám truy binh ùn ùn kéo tới đó được."
"Tùy tình hình mà đối phó thôi." Hàn Tiêu không để tâm, chỉ vùi đầu chỉnh sửa lại trang bị của mình.
Hella nhíu mày, nếu không có tiếp ứng thì cô ta còn đi theo Hàn Tiêu làm gì nữa?
Người Manh Nha muốn là Hàn Tiêu, nếu mỗi người đi một ngả thì chính mình và em gái sẽ an toàn hơn. Cô ta cảm thấy mình dẫn theo Hàn Tiêu từ lối bí mật rời khỏi tổng bộ là đã tạm coi như báo ân rồi, giờ lại đề xuất chia nhau ra chạy trốn cũng không tính là qua sông đoạn cầu, chẳng nợ gì anh cả.
Vì Aurora, cô ta không thể không phá vỡ tác phong trước sau như một của mình, suy nghĩ đến một con đường an toàn nhất.
"Đợi khi nào thoát khỏi tổng bộ rồi nói sau..." Hella lấy lại bình tĩnh, không để ý Hàn Tiêu phía sau nữa mà chuyên tâm quan sát tình hình bên trận địa.
...
Cùng lúc đó, trong trận địa phía Nam.
Đèn pha công suất lớn liên tục quét qua các sườn dốc, chỉ cần có gió thổi cỏ lay cũng không thể thoát khỏi sự quan sát từ trận địa, cứ cách năm mươi mét lại có một khẩu súng máy xoay nhiều nòng, lúc nào cũng có thể phun ra đợt sóng kim loại, sẵn sàng tiếp đón kẻ địch.
Tình hình của từng trận địa thông qua thiết bị theo dõi được chuyển về màn hình lớn do máy chủ điều khiển tại tổng bộ, chia thành mấy chục khung hình nhỏ để thủ lĩnh có thể theo dõi toàn cục.
Trận địa phía Nam, các game thủ được chiêu mộ vào đội lính Dị Nhân có khu đóng quân riêng, lúc này họ đang tụ tập cùng chỗ đợi lệnh. Nhiệm vụ "Ngăn chặn Số 0" vẫn chưa thất bại, khu vực tổng bộ bao gồm cả dãy căn cứ, game thủ nhìn thấy Manh Nha phô bày cảnh tượng hoành tráng thế này thì đều không nói lên lời.
"Nếu không dùng tới chúng ta thì nhiệm vụ thành công chẳng phải là tặng không phần thưởng à?"
"Ừ, nói đúng lắm, đây có thể coi là một đoạn nội dung cốt truyện, chỉ có thể nhìn mà không thể nhúng tay vào được." Electrolux cũng bị chiêu mộ nói.
Game thủ nước ngoài đã gặp quá nhiều nên quen, mọi người không có cảm giác gì cả, chỉ có điều không ai biết Electrolux thật ra lại là gián điệp của châu Âu.
"Này, mấy người có thông tin gì về Số 0 không?"
Lúc này một game thủ có ID là White Hunt lên tiếng: "Tôi biết."
Hắn vừa mở miệng thì đã bị mọi người hỏi thăm tới tấp.
White Hunt, tuyển thủ hàng đầu của câu lạc bộ Thần Điện, nhận được tư liệu của công hội Thần Tộc nên mới chủ động kích hoạt nhiệm vụ "Tìm kiếm Số 0" của Manh Nha. Vậy nên hắn nghe ngóng được không ít tin tức, lúc này mới giải thích cho mọi người, bắt đầu từ khi vật thí nghiệm chạy trốn, âm thầm khiến Manh Nha chịu nhiều thiệt hại, những sự tích này đều từ cái nhìn bên phía Manh Nha, quả thực khiến các game thủ phải kinh ngạc.
"Có vẻ lợi hại lắm đấy."
"Nói thế người đó là nhân vật then chốt trong nội dung cốt chuyện chủ tuyến rồi, sau khi thoát khỏi tổ chức thì dùng thực lực của bản thân làm Manh Nha xáo trộn, biến thành người đứng sau màn thúc đẩy chiến tranh, trời ạ, đây chính là truyền kỳ đấy!"
"Không biết chừng đó còn là nhân vật chính của hành tinh này nữa, ôi trời ơi, thiện cảm của người đó với tôi là âm ba mươi này." Có người hoảng hốt kêu lên.
White Hunt cười bảo: "Dù anh ta là nhân vật quan trọng của nội dung cốt truyện nhưng hẳn là không có liên quan gì quá nhiều, nếu thế thì chuyện đôi bên là địch rồi rụng thiện cảm cũng chẳng sao đâu."
Nghe thế mọi người nhao nhao gật đầu đồng tình, lúc chơi game thi thoảng sẽ gặp phải một số NPC lợi hại nhưng lại không quan trọng, không có nhiều chức năng liên kết, thiện cảm của nhân vật như vậy cũng chẳng có tác dụng gì.
...
Quan sát một lúc Hella quả quyết bảo: "Không được, đường này không đi được, đổi nơi khác đi."
Cô ta nghe thấy tiếng động sau lưng, Hàn Tiêu vừa chỉnh sửa trang bị vừa nói: "Đội truy đuổi theo sát phía sau rồi, chúng ta kéo dài thời gian càng lâu sẽ càng nguy hiểm, nếu chỗ này mà không được thì nơi khác cũng thế cả thôi."
"Thế anh có cách gì không?"
"Liều xông lên thôi."
Hella không quay đầu lại, cô ta nhìn chằm chằm trận địa, cau mày nói: "Kẻ địch quá nhiều, có lẽ chúng ta có thể giết được mấy trăm người nhưng kết cục vẫn sẽ là bị biển người bao phủ, cứng đối cứng chính là con đường chết, tốt nhất là chờ cơ hội để tìm lỗ hổng đã."
Thế nhưng Hàn Tiêu đã quyết, anh thản nhiên bảo: "Đợi chút nữa nhớ theo sát tôi."
Những lời này mang theo sự tự tin vô bờ, sau đó Hella nghe thấy sau lưng vang lên tiếng vù vù trầm thấp, giống như tiếng tua bin hoạt động, ngạc nhiên quay đầu thì thấy dáng vẻ Hàn Tiêu đã hoàn toàn thay đổi, toàn thân anh được bọc trong bộ giáp chiến đấu đen tuyền, từ khe hở của lớp bọc thép ống dẫn năng lượng lóe ra ánh huỳnh quang màu lam, khí thế theo đó ập vào mặt, mang tới cảm giác rung động mãnh liệt.
Bóng dáng này, bộ giáp này, căn bản không cần tìm hiểu bởi nó quá nổi tiếng, toàn bộ Manh Nha... không đúng, phải nói là toàn bộ cường giả trên thế giới này không ai không biết anh, một cái tên tự động bật ra khỏi miệng.
"Hắc U Linh!"
Hella không thể giữ bình tĩnh được nữa, thay vào đó là cảm giác không dám tin.
Trong nháy mắt cô ta đã hiểu rõ hết thảy, chẳng trách Hàn Tiêu dám một mình xâm nhập mà không cần ai tiếp viện, vì căn bản chính bản thân anh đã là cường giả đỉnh cấp rồi, một mình chẳng khác gì một đội quân cả!
Hóa ra đây chính là chân tướng!
Nhớ lại tình báo về Hắc U Linh, căn bản những gì Hàn Tiêu trải qua khác hẳn chuyện cô ta tưởng tượng phải trốn chui trốn lủi, mà anh thậm chí hoạt động cực mạnh mẽ ngay dưới mí mắt Manh Nha, từng bước để lại một dấu chân, trở thành truyền kỳ!
Cô ta tận mắt thấy Hàn Tiêu thời kỳ yếu đuối nhất, nhưng không ngờ có một ngày anh lại có thể đứng trên đỉnh cao nhất, vượt xa chính mình!
"Anh... anh..." Tâm trạng Hella rối bời.
Hàn Tiêu vỗ vai Hella còn đang ngơ ngác sau đó cất bước đi về phía trận địa phía Nam, mỗi động tác đều toát ra phong thái vô cùng tự tin.
Màn hình chiến thuật đang phân tích toàn bộ số liệu về chiến trường, không để sót bất cứ thứ gì, anh nghênh ngang men theo sườn dốc đi về phía trận địa phía Nam, chẳng mấy đã lọt vào tầm chiếu của đèn pha, ngọn đèn chói mắt dính chặt trên người anh, tựa như dát lên một vàng sáng trắng xóa, rõ đến mức không thể rõ hơn được nữa.
Tất cả mọi người thấy hình ảnh này nhất thời không kịp phản ứng.
"Sao Hắc U Linh lại xuất hiện ở đây?" Cordle kinh ngạc hô lên.
Tầm mắt hắn lướt qua Hàn Tiêu, thế mới phát hiện Hella đi phía sau.
Lúc này mọi người mới bừng tỉnh, trong đầu bùm một tiếng, đủ mọi cảm xúc hoảng hốt, khiếp sợ, ngạc nhiên... tựa như pháo hoa nổ mạnh!
"Số 0... chính là Hắc U Linh!!"
Chân tướng nổi lên mặt nước, giờ phút này hết thảy nghi vấn đã được cởi bỏ, sự thật như một cơn động đất làm rung động tất cả mọi người! Ai nấy đều bàng hoàng ngơ ngác!
Cordle đang chuẩn bị hạ lệnh tấn công trợn trừng mắt nhìn, quên cả chỉ huy, khí thế lập tức hóa hư không.
Các cán bộ chấp hành trong trận địa thì đều cảm thấy một cơn lạnh buốt chạy dọc sống lưng xông lên tận ót, tất cả những kẻ đối địch với Hắc U Linh đều dùng cái chết để chứng minh kết cục của mình rồi!
Người có danh, cây có bóng!
Hàn Tiêu khuỵu chân, cánh tay vung ra sau, tạo thế bật nhảy, lò phản ứng "Ngọn lửa" sau lưng tỏa ra ánh sáng đỏ chói mắt, tần suất hoạt động của tua bin tăng mạnh, ống dẫn năng lượng màu lam bạc giữa khe hở lớp bọc thép nhanh chóng tỏa ra toàn thân, cơ bắp sinh hóa căng phồng lên, tiến vào trạng thái cường lực.
Sau thắt lưng, nơi cánh tay uốn cong, còn có khe hở trên phần giáp đùi, để lộ một đống máy phun cơ động cỡ nhỏ bản đơn giản hóa, những máy phun này giải phóng động lực vô hình, quấy không khí phía sau cũng vặn vẹo theo. Lúc còn ở khu tị nạn Hàn Tiêu đã cường hóa thêm cho Python - cải tiến, gia tăng thêm module cho nó, hiện giờ thuộc tính của Python - cải tiến còn mạnh hơn trước kia nhiều.
Hệ cơ giới chính là có ưu thế như vậy, khi hệ khác mắc ở bình cảnh thì họ vẫn có thể dựa vào cường hóa và thay đổi, vững vàng gia tăng thực lực bản thân, chuẩn bị đầy đủ thế mới thành công!
"Tấn công, mau tấn công!" Cordle cuối cùng cũng tỉnh lại, hắn hét to ra lệnh, binh lính cuống quýt khởi động súng máy nhiều nòng, nhắm thẳng phía Hàn Tiêu, nòng súng dự nhiệt xoay tròn.
Thế nhưng ngay trước khi họ khai hỏa thì một tiếng nổ lớn lại vang ngay dưới chân Hàn Tiêu, bùn đất văng tung tóe, tựa như bị đạn pháo làm nổ tung!
Hàn Tiêu bắn người lên, sau một cú tung chân nhanh như điện đã xông vào trận địa, hàng đống người bị lưu tinh quyền đấm bay lên trời.
Trong phút chốc người ngã ngựa đổ, trận địa hoàn toàn rối loạn!