Editor: Nguyetmai
* 暗渡陳倉 – Ám độ trần thương: Chọn con đường, cách thức tấn công mà không ai nghĩ tới, đây là Địch chiến kế trong Ba mươi sáu kế xuất hiện từ thời Nam Bắc triều Trung Hoa.
"Những thứ này có thể duy trì được khoảng năm ngày, nhóc ăn tiết kiệm chút, nếu như nghe thấy đội tìm kiếm của Manh Nha đi qua gần đây thì nhất định không được lên tiếng nhé." Hàn Tiêu dặn dò.
Aurora sợ hãi gật đầu, cô bé co gối nhìn chằm chằm bóng lưng của hai người rời đi rồi bỗng nhiên nói: "Chị ơi, em chờ chị quay lại đón em."
Hella khựng lại, cô ta hít một hơi thật sâu rồi mới quyết tâm bước ra ngoài.
Ngụy trang cửa hang, định vị tọa độ xong xuôi, Hàn Tiêu để Hella lái xe, anh thì đi sau xử lý vết bánh xe để xóa dấu vết, người của Manh Nha sẽ không thể lần theo vết bánh xe để theo dõi con đường này.
Chờ tới khi trở lại con đường chính rồi, Hàn Tiêu mới lên xe. Hella quay đầu nhìn sang, ánh mắt sáng rực: "Anh có thực sự chắc chắn không?"
Hàn Tiêu gật đầu.
"Từ trước tới nay, tôi không bao giờ lấy mạng ra đùa."
Hella yên lặng một lát rồi đột ngột nói: "Nếu như tôi chết thì em gái tôi sẽ giao cho anh, lấy thực lực của anh thì việc chạy trốn một mình sẽ có tỷ lệ thành công cao hơn tôi."
"Cô mà còn dùng giọng điệu này nói thêm vài lời ủy thác thì không chừng cô sẽ chết thật đấy." Hàn Tiêu trợn trừng đôi mắt theo kiểu mắt cá chết đã lâu không xuất hiện.
Nói thì nói thế nhưng anh cũng hiểu tâm tình của Hella, với cô ta mà nói thì mỗi một bước đi hiện nay đều tràn ngập nguy hiểm, cô ta lại không mạnh như anh, không biết tương lai sẽ thế nào, chỉ có một mình em gái là nguồn động lực duy nhất, toàn thân toàn tâm cô ta đều đặt vào Aurora, thậm chí vì Aurora mà tình nguyện hy sinh tính mạng cho Manh Nha, tất nhiên cô ta sẽ sinh ra cảm giác bi quan với vận mệnh của bản thân.
Nhưng khi cô ta nói ra những lời này đồng nghĩa với việc Hàn Tiêu đã được Hella tin tưởng hoàn toàn, đây vốn chính là mục tiêu để anh nhúng tay vào chuyện này.
"Tôi liên hệ với quân tiếp viện của sáu nước rồi, bọn họ đã tới khu vực phụ cận, tôi cũng định sẵn địa điểm hẹn gặp họ, nếu ngày mai phá vây thất bại thì chúng ta vẫn còn trợ giúp. Mọi việc thuận lợi thì chúng ta có thể phá vây mà không cần quân tiếp viện."
"Hy vọng là được như vậy." Hella nhìn Hàn Tiêu rồi không nói thêm gì nữa.
...
Một giờ sau, xe dừng lại ở một gò núi khá khuất.
"Còn mười tiếng nữa mới tới thời gian hẹn, hướng phá vây sẽ là hướng Đông, kế hoạch là thế này..." Hàn Tiêu lấy Python - cải tiến ra rồi đặt trước mặt Hella, anh nói: "Cô dùng bộ áo giáp này đi, trong mười tiếng tới, cô nhất định phải sử dụng thuần thục các loại vũ khí trên áo giáp."
Hella giật mình: "Còn anh thì sao?"
"Muốn phá vây thì nhất định phải gây ra rối loạn, tôi sẽ gây nổ xe và đạn dược của chúng, bọn chúng chắc chắn đã có phòng bị với trang bị thay đổi khuôn mặt của tôi rồi, nhưng tôi còn có một khả năng là ẩn thân nữa." Cái mà Hàn Tiêu nhắc tới chính là thẻ nhân vật từng dùng ở tổng bộ.
Hella hiểu: "Vậy nên tôi sẽ dùng áo giáp ngụy trang thành anh để thu hút sự chú ý của kẻ địch vì anh mới chính là mục tiêu mà chúng nhắm tới."
Hàn Tiêu gật đầu, chiến thuật này là lợi dụng quán tính tư duy, ám độ trần thương, không thể nói là cao minh nhưng lại rất hiệu quả.
Anh điều chỉnh áo giáp, mở quyền sử dụng và dạy Hella mặc vào.
Cảm giác sau khi mặc áo giáp rất mới lạ, cô ta nhìn qua màn hình để quan sát thế giới bên ngoài, giống như mở ra một cánh cửa đến thế giới mới, Hella thử cử động tay chân, nhận thấy có thể bổ sung lực rất nhiều, dựa theo lời chỉ của Hàn Tiêu, cô ta mở ra các trang bị và thao tác trên màn hình chiến thuật, phức tạp tới hoa cả mắt.
"Phức tạp quá... Toàn là anh chế tạo đấy à?" Giọng Hella không còn đều đều nữa mà mang theo ngạc nhiên.
"Nếu không phải thì là từ trên trời rơi xuống chắc?" Hàn Tiêu tức giận vặc lại.
Hàn Tiêu dạy cho Hella làm quen với các hình thức thao tác Python - cải tiến, Hella biết tình thế đang vô cùng khó khăn nên cũng dốc hết sức để học.
Hàn Tiêu không cần cô ta có thể sử dụng áo giáp thuần thục mà chỉ cần chống cự việc bị vây công một lát là được.
Bóng đêm dần rút đi, mặt trời mọc, thời gian đã mau chóng trôi qua trong khi họ huấn luyện.
Hai người thức trắng đêm.
Hàn Tiêu nhìn sắc trời một lát rồi nói: "Thời gian cũng tới rồi đấy, cô đừng cởi áo giáp ra, nhớ kỹ kế hoạch, đừng để xảy ra sai lầm."
...
Vòng vây ở hoang nguyên New Stone chẳng khác nào một tấm lưới lớn bao phủ tất cả những khe hở, nó được phòng ngự rất nghiêm ngặt, quân đội được chia đều để phụ trách từng phương hướng, nhận điều hành thống nhất từ tổng bộ. Vòng vây thu nhỏ dần thì độ dày của đội hình lại càng cao, càng thêm khó đột phá, hơn nữa còn có lực lượng quân đội phản ứng nhanh, nếu một chỗ bị tập kích thì nơi đó sẽ lập tức được trợ giúp.
Phía Đông của hoang nguyên New Stone, một lượng lớn người và xe đang tiến tới, người xe liên tục di chuyển, luôn luôn cảnh giác với bất cứ động tĩnh nào.
Derwent là cán bộ chấp hành đội trưởng của nhánh quân này, gã không phải là một cán bộ chấp hành uy tín lâu năm, chỉ có dị năng là cường hóa thân thể, trong lúc chiến đấu, xương cốt của gã sẽ nhô ra ngoài và bao lấy thân thể, cơ thể gã sẽ phồng lên, biến thành một người khổng lồ xương cao khoảng hai mét rưỡi, lực lượng và sức chịu đựng cũng được tăng lên trên diện rộng.
Mặc dù dị năng này của gã rất hung hãn và mạnh mẽ nhưng kẻ địch gã phải đối mặt lại chính là Hắc U Linh tiếng tăm lừng lẫy, thế nên Derwent cũng không dám chắc chắn.
"Hy vọng tên kia đừng có phá vây ở phía này, mình không đánh lại hắn đâu." Derwent thầm cầu nguyện.
Tiểu đội cán bộ chấp hành đi theo gã cũng cùng chung suy nghĩ này, bọn họ lo lắng mình sẽ gặp phải Hàn Tiêu, hiện nay tình hình của Manh Nha đã ngày càng bất ổn, một số người trung thành cũng bắt đầu lung lay, càng ngày họ càng đối phó qua loa với nhiệm vụ của cấp trên, đây chính là một vòng tuần hoàn ác tính của phe yếu thế, chỉ còn những kẻ tử trung, coi Manh Nha là tín ngưỡng mới không bị dao động mà thôi. Mục tiêu của Manh Nha là lật đổ sáu nước, những người được gọi là tử trung cũng chính là những người vong quốc cực đoan của thời đại trước, bọn họ chỉ hận không thể chết vì chiến đấu với sáu nước nên không hề để ý tới tính mạng, chiến tranh càng khốc liệt thì nỗi hận của họ mới càng được tỏ bày rõ hơn.
Quân theo dõi tầm xa bỗng hét lên.
"Phía Tây Bắc có dị thường, một chiếc xe đang đi về phía chúng ta với tốc độ không giảm!"
Mọi người đều nhìn qua, chỉ thấy có một chiếc xe việt dã với bụi mù phía sau đang lao tới, người điều khiển xe mặc một bộ áo giáp đen.
"Chú ý, chú ý, mục tiêu xuất hiện! Mục tiêu xuất hiện!
Có nhiều hướng như thế cơ mà, vì sao lại cứ phải chọn bên này? Miệng lưỡi Derwent đắng ngắt, gã thầm kêu đen đủi, thậm chí còn sinh ra ý tưởng rút lui. Số lượng cán bộ chấp hành bị Hàn Tiêu đánh chết cũng đã có mấy chục, hung danh của anh rất hiển hách, Derwent không hề muốn trở thành người tiếp theo.
Lúc này, xe tăng đã khai hỏa, đạn pháo bay khỏi nòng súng!
Ầm!
Tiếng động vang khắp mây xanh, khói đặc và lửa nổ tung xung quanh xe việt dã, màng nhĩ mọi người cũng ong lên.
Xe việt dã bẻ lái không theo quy luật nào, nó mạo hiểm xông qua lửa đạn.
Ở khoảng cách hơn năm trăm mét, cuối cùng xe việt dã đã không kịp tránh mà bị một phát đạn pháo bắn trúng, xe nổ thành từng mảnh vụn!
Hella mặc áo giáp cũng lập tức nhảy lên, khởi động giày trượt ván điện từ và trang bị khí phun cơ động, cô ta tấn công cực nhanh, hình thể thu nhỏ giúp hoạt động linh hoạt hơn, né tránh được một phát đạn pháo, dùng súng máy để bắn liên tục vào quân của Manh Nha và đập bay hơn chục tên lính.
Tiếng va đập, tiếng súng, tiếng gào thét, tiếng kêu thảm thiết vang lên, tình hình cực kỳ hỗn loạn.
Chiến đấu ác liệt đã bùng lên!
Tình hình nơi này đã được truyền về bộ chỉ huy, trên màn hình xuất hiện hình ảnh hỗn chiến, thủ lĩnh vốn luôn chờ tin tức cũng đứng phắt dậy.
"Cuối cùng hắn cũng chịu lộ diện rồi!" Thủ lĩnh trầm giọng quát: "Đội phản ứng cấp tốc lập tức trợ giúp! Vòng vây lấy khu vực phía Đông làm trung tâm, tất cả tập hợp!"
Quân lực ở các hướng của vòng vây đã nhận được lệnh và lập tức hành động, Thủ lĩnh nhìn chằm chằm vào bản đồ bố trí, vòng vây đang nhanh chóng khép lại như một chiếc lồng sắt, nó sắp khiến cho Hàn Tiêu rơi vào cảnh cùng đường.
Gã đang nắm chắc phần thắng trong tay.
Ở phía Đông, Hella mặc áo giáp di chuyển liên tục và gây ra một trận náo động lớn.
Để bắt chước Hàn Tiêu, cô ta không sử dụng dị năng mà tác chiến hoàn toàn bằng áo giáp.
Hella không phải cơ giới sư nên áo giáp trên tay cô ta phát huy uy lực kém xa so với khi được Hàn Tiêu sử dụng, có rất nhiều chức năng cô ta không biết dùng nên đành dùng hình thức chiến đấu cơ bản nhất để cận chiến, cô ta cảm thấy mình đã cố hết sức.
Binh lính thông thường không thể ngăn được kẻ địch, đội ngũ cán bộ chấp hành bắt buộc phải hành động.
Răng rắc, răng rắc. Tiếng xương cốt vặn vẹo vang lên, cơ thể Derwent to dần lên, xương cốt đâm thủng da thịt hóa thành một bộ áo giáp xương, Derwent trở thành một người khổng lồ cỡ nhỏ, gã cố nén sự bất an và sợ hãi lại, giơ nắm đấm chiến đấu với "Hắc U Linh". Hai nắm đấm nện mạnh vào nhau khiến cho một vòng khí vô hình bắn ra.
Ầm!
"Khí lực lớn thật đấy." Hella như ngừng thở, cô ta cố gắng đứng vững lại, sở trường của cô ta không phải là sức mạnh, lại càng không có "Ái lực cơ học", cô ta chỉ có thể phát huy được những thuộc tính cơ bản của áo giáp nên rất khó để chịu được sức mạnh đặc biệt của Derwent.
Derwent đã chuẩn bị tâm lý bị đánh bay ra ngoài, thế nhưng gã ngạc nhiên nhận ra mình vẫn đứng nguyên tại chỗ, còn "Hắc U Linh" lại không chịu được đòn tấn công của mình.
"Sao hắn lại yếu thế này?" Derwent cảm thấy ngờ vực.