Siêu Thần Cơ Giới Sư

Editor: Nguyetmai

Khu tị nạn đã công bố điều lệ quản lý là không cho phép đánh nhau lung tung, cũng giống như không cho phép tiểu tiện bừa bãi vậy. Có vệ binh và người máy Biệt Kích tuần tra, người vi phạm sẽ bị tóm vào trại giam một thời gian, chủ thành game thủ sẽ xây dựng một khu vực riêng cho game thủ, Hàn đại kỹ sư cũng để Hoàng Dự thức đêm tăng ca, lập ra luật lệ hoàn thiện.

Game thủ muốn PK chỉ có thể ra ngoài thành hoặc tới đấu trường.

Đấu trường được xây dựng cạnh quảng trường, rất gần với điểm hồi sinh của game thủ, có lúc so tài PK game thủ sẽ dừng tay, nhưng có một vài lúc ngoài ý muốn thì họ sẽ giết chết đối phương, mất một ít kinh nghiệm, nhưng dù vậy đi nữa cũng không thể nào dập tắt được dòng máu hiếu chiến chảy trong lòng game thủ, mà ra ngoài thành thì quá xa nên đấu trường sẽ trở thành lựa chọn hàng đầu.

Cấu tạo của đấu trường giống như một quảng trường khổng lồ, vị trí cao nhất ở trung tâm là một võ đài lớn, xung quanh đó là những võ đài nhỏ hơn, ở bốn phía là các khán đài với mô hình cầu thang giống như khán đài trên các sân vận động. Game thủ không tiêu tiền thì chỉ có thể tùy tiện PK trên quảng trường, còn các võ đài lớn nhỏ sẽ được phong tỏa, hỏi ra mới biết đó là các võ đài chuyên dụng cho mục đích cá cược, nhà cái chính là đấu trường, sau khi nộp tiền thì võ đài mới mở ra và người chi tiền sẽ được đặt bao hết.

Chức năng này dù mới mẻ nhưng vì phải bỏ tiền, mà đa phần game thủ lại nghèo rớt mùng tơi, vậy nên tạm thời chưa có ai sử dụng tới nó. Các game thủ chỉ chiến đấu miễn phí trên quảng trường nên xung quanh đấu trường rất náo nhiệt, chẳng mấy mà nó trở thành sân PK được công nhận, cũng giống như cổng thành của các trò chơi khác vậy.

Nhưng trong mắt Hoàng Dự thì đây quả thật là một việc lãng phí tài nguyên khủng khiếp, không ai chịu bỏ tiền ra thì không chỉ không đạt tới mục đích kiếm tiền mà khu tị nạn còn phải gánh chịu phí tổn sửa chữa sân bãi nữa, hắn cảm thấy quyết sách của Hàn Tiêu có vấn đề, thà rằng cứ để Dị Nhân ra ngoài thành choảng nhau còn hơn.

Hoàng Dự cảm thấy việc xây dựng đấu trường là vẽ rắn thêm chân, nhưng hắn lại không dám trái ý Hàn Tiêu ra mặt nên chỉ có thể âm thầm bất mãn một mình.

Tình trạng này khiến Hàn Tiêu rất bất ngờ, thế nhưng ngẫm lại anh cũng hiểu ra vấn đề.

"Hiện nay game thủ vẫn còn đang ở vào giai đoạn tìm hiểu, mà việc cá cược ở võ đài thì chỉ những game thủ có thực lực, có tự tin mới dám chơi. Cá cược phải thu hút người xem mới gây được chú ý, vậy công hội và game thủ chuyên nghiệp là quần thể có khả năng dùng tiền để bao võ đài nhất."

Chức năng của võ đài cần game thủ phải tự thân tìm hiểu, sẽ tốn thời gian, có điều Hàn Tiêu lại không phải người thích ngoan ngoãn đợi chờ.

"Vậy cứ để mình châm một mồi lửa, giúp bọn họ hiểu rõ việc cá cược võ đài sẽ được lợi thế nào đi." Mắt Hàn Tiêu lóe lên.

...

Trong mấy ngày sau đó, Hàn Tiêu sẽ lượn lờ trước mặt các game thủ, truyền thụ kỹ năng cho họ để đổi lấy kinh nghiệm. Các kỹ năng anh bày bán trong cửa hàng phần lớn là các kỹ năng cơ bản mà game thủ đều có, dùng kinh nghiệm để học được kỹ năng cơ bản ở chỗ anh sẽ có thể nâng cao độ thuần thục trên diện rộng, so ra sẽ có giá cao hơn việc dùng kinh nghiệm để thăng cấp kỹ năng.

Đây chính là nguồn lợi lớn để thu hoạch kinh nghiệm từ game thủ của Hàn Tiêu.


Anh không truyền thụ các kỹ năng trọng yếu, dù sao cũng phải duy trì sự chênh lệch giữa mình và game thủ. Thế nhưng anh chọn một số kỹ năng không trọng yếu hoặc những kỹ năng mà sớm muộn gì game thủ cũng học được, ví dụ như "Phương pháp tinh luyện điện từ nhân tử" hoặc "Sửa chữa tinh vi" của cơ giới sư để giúp các game thủ hệ cơ giới đề cao năng lực, đảm nhiệm vai trò đạo sư của hệ cơ giới, thu hút thêm nhiều người cùng chơi hệ này. Phải biết rằng ở Hải Lam Tinh, chỉ duy nhất hệ cơ giới mới có được một đạo sư đáng tin cậy như anh thôi đấy.

Sau khi trải qua sự kiện "Phương pháp tinh luyện sức mạnh", game thủ cũng hiểu họ có thể tự học những kỹ năng mạnh mà Hàn Tiêu truyền thụ khi lên cấp cao hơn, nhưng phần lớn game thủ đều tình nguyện học các kỹ năng cao cấp khi còn ở cấp thấp vì như vậy họ có thể lập tức đề cao kỹ năng, nhận được những lợi ích lâu dài hơn.

Còn tri thức nâng cao của hệ dị năng và hệ võ đạo trộm được từ Manh Nha, tạm thời anh không bán ra. Thứ này rất bùng nổ, anh phải chờ tới khi sức mua của game thủ tăng mạnh, như vậy mới kiếm bộn được.

Mỗi lần xuất hiện để truyền thụ thì vào ngày hôm sau, Hàn Tiêu sẽ có thêm khoảng mười triệu kinh nghiệm, nhanh hơn không biết bao nhiêu lần so với làm nhiệm vụ. Khu tị nạn thứ ba có khoảng vài chục nghìn game thủ, chiếm xấp xỉ 5% toàn bộ số lượng game thủ tại Hải Lam Tinh (lại có thêm khá nhiều game thủ mới chơi), vậy nên tiềm lực của thị trường rất khổng lồ, viễn cảnh của chủ thành game thủ cũng rất khả quan.

Hôm ấy, Hàn Tiêu theo lệ xuất hiện tại một góc quảng trường, anh bị game thủ bao vây chặt chẽ, sau khi có được một lượt kinh nghiệm rồi, anh bỗng trông thấy một số game thủ có tên công hội đứng trước ID xuất hiện, đây chính là game thủ của Thiên Không Lĩnh Vực, người đi đầu là Hoàng Thiên Đương Lập, một phó đoàn trưởng có chút tiếng tăm.

"Cơ hội đến rồi."

Hàn Tiêu nhíu mày, sau khi truyền thụ xong một kỹ năng, anh làm ra vẻ lẩm bẩm một mình: "Ôi, dạo gần đây xui xẻo quá..."

Hoàng Thiên Đương Lập giật mình. Là một game thủ với kinh nghiệm phong phú và dày dặn, y biết vào tình huống NPC bỗng dưng nói chuyện một mình đồng nghĩa với có nhiệm vụ mới để làm.

"Ngài Hắc U Linh, không biết ngài đang có phiền não gì? Có lẽ chúng tôi có thể giải quyết giúp ngài." Hoàng Thiên Đương Lập hỏi dò.

Nhìn sang phía y, Hàn Tiêu ra vẻ khó xử, anh lắc đầu: "Không được không được, tối thiểu cũng phải có mười người mới giúp được tôi."

Thành viên của Thiên Không Lĩnh Vực mừng hết sức, quả nhiên là nhiệm vụ, hơn nữa còn là nhiệm vụ tổ đội nhiều người!

Đây chính là nhiệm vụ tự Hắc U Linh giao, anh đã bao giờ lừa họ đâu nào?

Công hội nhiều người nên Hoàng Thiên Đương Lập chẳng mấy đã tổ đội đủ mười người. Hàn Tiêu thấy vậy mới chậm rãi nói: "Ôi, tôi có một người máy đang trục trặc, tự dưng lại không điều khiển được, tôi muốn mọi người lấy chip của nó về cho tôi..."

Nói xong, anh cài đặt một nhiệm vụ.


[Tìm con chip trục trặc – 1]

[Loại hình nhiệm vụ: Nhiệm vụ liên hoàn đoàn đội]

[Giới thiệu nhiệm vụ: Không biết vì sao mà có một người máy phòng vệ lại bị trục trặc và mất khống chế]

[Yêu cầu của vòng đầu tiên: Đánh bại Biệt Kích số hiệu "X204", trả con chip lại cho Hắc U Linh]

[Phần thưởng vòng đầu tiên: 25000 điểm kinh nghiệm, thiện cảm của Hắc U Linh +1]

"Nhiệm vụ liên hoàn à?"

Hoàng Thiên Đương Lập vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, mới chỉ vòng đầu tiên thôi mà thưởng đã không ít rồi, nếu còn tiếp tục thì chắc chắn phần thưởng sẽ nhiều hơn nữa, lại có thể tăng thiện cảm của Hắc U Linh, phải biết là sau khi độ thiện cảm từ Hắc U Linh lên tới 10 thì đưa tiền thế nào nó cũng không chịu tăng tiếp, đây là một cơ hội hiếm có khó tìm đấy.

Tất cả game thủ đều ở vào trạng thái vô cùng đói khát đối với độ thiện cảm của Hàn Tiêu nhưng lại không thể làm gì được, anh đã thêm vào cửa hàng vật phẩm không ít máy móc thiết bị, trang bị tím, trang bị xanh, thế nhưng để mua sắm được chúng thì phải có độ thiện cảm 10 điểm trở lên, như vậy chẳng khác nào chỉ có thể nhìn mà không thể sờ vào, đây chính là "mồi câu" Hàn Tiêu dùng để câu cá.

Bản thân độ thiện cảm không phải là thứ đáng giá, thế nhưng Hàn Tiêu đã tự đặt giá trị cho nó, đây chính là sự tồn tại song song của vật ngang giá và tiền tệ.

Thiên Không Lĩnh Vực nhận nhiệm vụ rồi mừng vui hớn hở rời đi. Game thủ xung quanh thấy thế cũng bắt đầu phấn khởi tổ đội, thế nhưng sắc mặt của Hàn Tiêu với họ không hề thay đổi.

Các game thủ đều buồn bực, vì sao Thiên Không Lĩnh Vực mở nhiệm vụ được còn bọn họ thì không?

Nhưng việc Hắc U Linh đưa ra nhiệm vụ một cách ngẫu nhiên thế này họ cũng đã biết từ lâu nên không thấy kinh ngạc gì, cũng không lấn cấn gì thêm, chỉ có thể âm thầm hâm mộ mấy người châu Âu tốt số kia thôi.

Bỗng nhiên có một đám ID quen thuộc cùng với tên công hội rơi vào tầm mắt, Hàn Tiêu giật mình, lúc này anh mới lặp lại những gì mình vừa nói với Hoàng Thiên Đương Lập một lần nữa.

"A, có nhiệm vụ ẩn hay sao ấy?" Đám người của công hội Thần Tộc đi ngang qua đều rất ngạc nhiên.


Hàn Tiêu đã quá quen thuộc với bọn họ, đây chính là một mục tiêu phù hợp khác mà anh đang tìm kiếm.

Sau khi thân phận của Hàn Tiêu bại lộ, công hội Thần Tộc mới biết hóa ra Số 0 mà họ luôn tìm kiếm lại chính là Hàn Tiêu, họ đã bỏ lỡ cơ hội và mục tiêu quá nhiều lần, tất nhiên nhiệm vụ sẽ thất bại.

Hội trưởng Jupiter tức giận nện thùm thụp vào ngực, ăn không ngon ngủ không yên, phiền muộn đến độ suýt thì táo bón.

Nhưng chẳng còn cách nào khác cả, lợi ích Hàn Tiêu cung cấp quá nhiều, vì để họ không bị lạc hậu so với những công hội khác thì dù có sầu não đến đâu, công hội Thần Tộc cũng chỉ có thể chạy tới trà trộn vào khu tị nạn, các công hội đều có những đội ngũ được tụ tập lại ở khu tị nạn.

"Nhiệm vụ này khá đấy." Jupiter mừng húm, chỉ đi trên đường thôi mà cũng có thể gặp được nhiệm vụ ẩn, đây chính là lúc để chuyển vận rồi!

Jupiter vung tay, công hội Thần Tộc lập tức tổ đội.

...

Một giờ sau, phía Bắc của khu tị nạn.

Một cuộc truy đuổi đang diễn ra, tiểu đội mười người của công hội Thiên Không Lĩnh Vực thở hồng hộc đuổi giết một người máy đang lao nhanh như chớp.

"Mau, mau đuổi theo đi, đừng để nó chạy mất!" Hoàng Thiên Đương Lập thở không ra hơi, y đã chạy đến độ sắp phun cả mật ra rồi.

Bọn họ làm theo chỉ thị của nhiệm vụ, tới khu vực đang được mở rộng này và đuổi theo người máy Biệt Kích bị mất kiểm soát kia. Hỏa lực của Biệt Kích rất mạnh, tiểu đội của họ đã chết mất mấy người, cùng nhau phối hợp mới có thể làm cho thanh HP của người máy bọc thép kia gần chạm đáy, vậy mà lúc này nó bỗng quay đầu chạy.

"Chết tiệt, sao nó lại linh hoạt thế?!"

Mọi người của Thiên Không Lĩnh Vực nhăn nhó mặt mày: "Còn quen với hoàn cảnh và địa hình ở đây hơn cả chúng ta nữa, người máy này thành tinh rồi à?"

Ngay lúc này, trong một căn phòng cao tầng ở trung tâm khu tị nạn, Hàn Tiêu nửa nằm nửa ngồi trên ghế salon, anh cầm một chiếc máy tính bảng trong tay, ngón tay lơ đãng trượt trên màn hình, hình ảnh trên đó rõ ràng là góc nhìn của người máy "mất kiểm soát" kia.

Thực ra người máy Biệt Kích này hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của Hàn Tiêu, để hạn chế thực lực của nó, hôm qua Hàn Tiêu đã phải phá bỏ đi rất nhiều vũ khí và đạn dược mà nó vốn được trang bị rồi mới dám thả ra để tạo thành bản cắt xén, cũng là để game thủ của Thiên Không Lĩnh Vực có thể thắng một cách gian nan. Nếu như để cho Biệt Kích 2.5 hoàn chỉnh tự do phát huy, tung hết hỏa lực thì chỉ cần vừa gặp thôi là nó đã có thể pằng pằng chết già nửa đám game thủ rồi. Các game thủ của Thiên Không Lĩnh Vực tất nhiên sẽ không biết điều này, họ còn tưởng rằng sức phối hợp của mình tốt, thực lực của mình mạnh mới có thể vất vả mà đánh chết người máy "mất kiểm soát" này như thế... Đây cũng chính là ảo giác Hàn Tiêu muốn xây dựng cho họ.

Mất kiểm soát? Không có đâu.


"Sắp đuổi được rồi!"

Khoảng cách đang không ngừng rút ngắn, Thiên Không Lĩnh Vực cố gắng xốc lại tinh thần, chuẩn bị cho đòn cuối cùng.

Hàn Tiêu xem radar địa đồ một lần, anh bỗng khẽ cười xấu xa rồi điều khiển Biệt Kích đã sắp hỏng này gia tốc, sau khi rẽ mấy lượt, nó đã bỏ xa Thiên Không Lĩnh Vực, chạy tới phía công hội Thần Tộc cũng đang tìm kiếm mục tiêu nhiệm vụ.

Biệt Kích vừa xuất hiện, đám Jupiter đã giật nảy mình, vô cùng sung sướng.

"Nó chính là mục tiêu đấy, mau tập kích đi!"

Nhận công kích luân phiên, Biệt Kích lập tức tan thành từng mảnh, các linh kiện leng keng rơi đầy mặt đất.

Người của công hội Thần Tộc ngẩn ra, họ còn chưa ra tay mà, sao người máy đã tự nổ rồi?

Bỏ qua nghi ngờ, Jupiter nhặt vật phẩm nhiệm vụ là con chip của Biệt Kích "mất kiểm soát" từ trong một đống linh kiện lên.

Ngay lúc ấy, Thiên Không Lĩnh Vực cũng chạy tới, khi thấy cảnh này, họ vô cùng giận dữ.

"Mẹ chúng mày đấy Thần Tộc, chúng mày dám cướp quái à?!" Hoàng Thiên Đương Lập nổi giận chửi ầm lên.

Mục tiêu mà họ phải đuổi qua mười mấy con phố cứ như thế bị người ta thịt mất, vịt nướng đến tay lại bị chó tha đi, là ai thì cũng nổi điên thôi.

Hơn nữa, Thần Tộc và Thiên Không Lĩnh Vực còn là kẻ thù cũ.

...

Màn hình tối đen.

Hàn Tiêu vứt máy tính bảng sang một bên, anh châm một điếu thuốc, phả ra một vòng khói rồi bắt đầu cười khùng khục.

Game thủ không có nhu cầu cá cược, vậy thì sáng tạo ra nhu cầu cho họ đi, đây chính là tôn chỉ phục vụ của Hàn đại kỹ sư.

Gây sự chính là nghề của anh rồi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận