Siêu Thần Cơ Giới Sư

Editor: Nguyetmai

Một trăm thùng được chồng ngay ngắn thành một ngọn núi nhỏ, cảnh tượng hoành tráng hiếm thấy khiến game thủ không khỏi tạm dừng việc tranh mua mà đổi thành tò mò vây xem.

Nghèo Đến Chỉ Còn Tiền hít sâu một hơi rồi mau chóng mở thùng, quần chúng vây xem rướn cổ lên hóng hớt, vẻ mặt từ chờ mong chuyển sang kinh ngạc rồi biến thành trêu tức.

Một trăm thùng đã được mở ra hết nhưng lần mở tốt nhất chỉ là một khẩu súng tiểu liên trang bị xanh lam, những linh kiện bỏ đi đã chất thành núi, mặt của Nghèo Đến Chỉ Còn Tiền cũng tái xanh."Một trăm thùng liên tục mà chỉ ra trang bị lam, được lắm, lần này rất ngầu."

"Tù trưởng ở trên, xin nhận một cúi đầu của em."

"Phim tư liệu mới: "Tinh Hải" - hủy diệt thổ hào]"

"Vì sao tôi thấy sảng khoái thế nhỉ?" Có người cười trên nỗi đau của người khác.

Nghèo Đến Chỉ Còn Tiền buồn rầu gãi đầu, vẻ mặt uể oải, đúng như ID, hắn là người giàu, đã quen với việc đập tiền, cách làm này cũng không có gì sai, có tiền muốn làm gì thì làm thôi.

Rút thưởng là hoạt động hắn thích nhất, hắn không quan tâm bị lừa hay là lỗ mà chỉ thích cảm giác vui vẻ lúc rút được đồ tốt thôi, thế nhưng hắn đã phải kinh ngạc ở chỗ của Hàn Tiêu."Thùng máy móc của Hắc U Linh" liên tục rút cũng không giữ gốc, hệt như xổ số vậy, hoàn toàn dựa vào may mắn và xác suất, Nghèo Đến Chỉ Còn Tiền mua một lần một trăm thùng, bản thân hắn cũng cảm thấy có xác suất xuất hiện đồ tốt, nhưng giờ mặt hắn đã đen đến độ làm người ta khó lòng nhìn thẳng.


Đại gia tuy tốt nhưng Hàn Tiêu vẫn đối xử công bằng, bảo không giữ gốc là không giữ gốc, anh không muốn phá hỏng quy củ chỉ vì đại gia xuất hiện, khách hàng anh nhắm tới là cộng đồng game thủ với số lượng khổng lồ, để nhiều người đến tham dự hoạt động này hơn, biến thành một nét đặc sắc của chủ thành chứ không phải hoạt động riêng của các đại gia.

Dù sao số lượng thùng cũng có hạn, việc rút không có đảm bảo chính là tránh cho việc một người mua quá nhiều thùng.

Nếu như ngay từ đầu cho giữ gốc thì đám đại gia khác hoặc các công hội sẽ học theo, số lượng thùng có hạn sẽ bị một số ít nhà giàu tranh mua hết, cơ hội cho game thủ khác sẽ ít đi, dần dà làm giảm sức hấp dẫn của hoạt động, phát triển lâu dài mới là đúng đắn.

Là người thì đều có tâm lý đám đông, một khi gia tăng yêu thích, nhu cầu và thói quen của tập thể thì sẽ thay đổi lực ảnh hưởng tổng thể với quần thể game thủ.

Nghèo Đến Chỉ Còn Tiền còn muốn mua nữa nhưng lần này những game thủ khác không đồng ý.

Một trăm thùng thì cũng thôi, coi như họ xem cho vui, nhưng số lượng thùng có hạn, nếu còn muốn mua nữa thì thật quá đáng.

Thấy quần chúng đã bức xúc, Nghèo Đến Chỉ Còn Tiền cũng phải thôi, hắn xấu hổ gãi đầu bước sang một bên.

Vua Rút Thưởng Đơn đứng cạnh đó nói với những người xung quanh: "Có thấy không, không có kỹ thuật đập tiền gì hết, chỉ có thông qua quan sát và nghiên cứu để tính ra tỷ lệ rớt đồ mới là đúng đắn."Nói xong, Vua Rút Thưởng Đơn tự tin dào dạt, nở một nụ cười, cả hàm răng và mắt kính đều lóe sáng: "Tiếp theo hãy nhìn tôi biểu diễn đây!"Y dẫn theo một đám người vây quanh đi về phía Hàn Tiêu, Vua Rút Thưởng Đơn rất chuyên tâm, y yên lặng tính toán, sau khi mấy game thủ mua xong, y bỗng quát lớn như sấm mùa xuân, hét lớn một tiếng hù dọa đám người rồi chen vào phía trước đội ngũ, tranh mua một thùng."Ha ha, theo kinh nghiệm của tôi thì chắc chắn cái rương này có hàng tốt."Vua Rút Thưởng Đơn tự tin khủng khiếp, trong ánh mắt chờ mong của mọi người, y mau chóng mở thùng.

[Chúc mừng bạn đã nhận được vật phẩm là linh kiện bỏ đi x18]Mọi người yên lặng, ánh mắt cũng dần kỳ quái.


Không khí rất xấu hổ, Vua Rút Thưởng Đơn nhếch khóe miệng, ho khan nói: "Mọi người phải biết đây dù sao cũng là vấn đề xác suất, một lần không được thì thêm vài lần, chắc chắn có thể ra đồ tốt!"Nhưng bốn lần rút đơn tiếp theo toàn là đen hết, những ánh nhìn xung quanh y lại càng thêm hoài nghi."Rốt cuộc được hay không thế?"

"Im đi, lần sau, nhất định lần sau sẽ ra tím!" Vua Rút Thưởng Đơn đỏ mắt, thở hổn hển như dân cờ bạc lão làng, y lại mua thùng mới, nhắm mắt, yên lặng cầu nguyện: "Các đấng thần tiên ơi, phù hộ cho con lần này vận may tràn đầy, A Di Đà Phật, đại cát đại lợi."Thì thầm mười mấy lần, y cảm thấy bàn tay mình đã nóng lên, cứ như có một nguồn năng lượng thần bí đã giáng lâm vậy.

Đủ mọi danh ngôn của các danh nhân tràn vào suy nghĩ của Vua Rút Thưởng Đơn: "Có chí ắt làm nên", "Ngộ sự bất quyết mãng đáo đế, nhất lộ mãng xuất tân thiên địa" rồi "RUA!" các kiểu."Lần này chắc chắn sẽ trúng!" Vua Rút Thưởng Đơn mở mắt, tự tin vô cùng, y hét lớn một tiếng, mở thùng!Lại một đống rác.

Vua Rút Thưởng Đơn ngẩn người, thất hồn lạc phách."Tại sao...

Tại sao lại như thế? Chẳng lẽ quy luật mà mình nghiên cứu ra là giả ư? Mở rương là giả, cả thế giới này cũng là giả, giả, toàn là giả dối hết!"Trong đám người, Nửa Điếu Thuốc Cô Đơn sờ vào túi tiền, cuối cùng thì cũng tới lượt, do dự một lát, y nói: "Tôi mua một thùng."Đây là lần đầu tiên y mua "Thùng máy móc của Hắc U Linh", mấy lần trước y đều do dự quan sát, mặt dù ba nghìn Hải Lam tệ không nhiều nhưng y chỉ là game thủ bình thường thôi, tiền nong không dễ kiếm, tất cả đều là tích lũy được nhờ chạy nhiệm vụ khắp nơi, y thật sự không nỡ tiêu, thế nhưng có khá nhiều game thủ lấy được trang bị tốt qua hoạt động này nên y cũng bắt đầu rục rịch.

Cuối cùng y quyết định chỉ mua một thùng thôi.

Mục tiêu của Nửa Điếu Thuốc Cô Đơn rất thấp, chỉ cần trang bị xanh lục là y đã thỏa mãn rồi, trang bị lam trang bị tím gì đó y không dám mơ.

Y chạy qua một bên, ngừng thở, mở thùng ra.


Ánh sáng chói lòa đập vào mắt!"Trang...

trang...

trang bị tím?!"Nửa Điếu Thuốc Cô Đơn ngẩn ra, y kích động đến run cả người.

Các game thủ gần đó nhao nhao nhìn y bằng ánh mắt hâm mộ."Lại một kẻ may mắn."

"Hừ, tôi cũng muốn trang bị tím."Lần nào cũng có người rút được trang bị tím nên dù nó hiếm nhưng mọi người cũng đã nhìn thấy nhiều người trúng, tập mãi thành quen, sau một hồi hâm mộ thì cũng không để ý nữa.

Nửa Điếu Thuốc Cô Đơn cầm Cuồng Ưng đường kính lớn trang bị tím, yêu thích không nỡ buông tay, y bỗng nhiên xúc động."Hay là...

mua thêm một thùng thử vận may đi."Lấy lại bình tĩnh, y cắn răng mua một rương nữa rồi tùy tiện mở ra.

Lại là ánh sáng tím!Nửa Điếu Thuốc Cô Đơn há hốc mồm, trái tim y đã bị kinh ngạc và mừng vui lớn lao bắn trúng.

Những người xung quanh lại nhìn sang, ai nấy sợ hãi cảm thán."Lại trúng một trang bị tím à? May mắn thật đấy."

"Ôi, vội vàng hút khí."


"Hai lần rút hai lần trúng, chi bằng đi mua xổ số đi."

"Thôi, may mắn thì làm sau, phong thủy thay đổi luân phiên, sang năm là đến nhà tôi."

"Người anh em, cho phép cậu làm màu nhưng đừng quá đáng."Có người hâm mộ, có người tán thưởng, có người ghen tị.

Nghèo Đến Chỉ Còn Tiền ủ rũ, hắn rút một trăm thùng liên tục mà chẳng bằng người ta tiện tay rút hai phát đơn, thói đời gì thế này, đặc quyền của đại gia đâu mất rồi?!Vua Rút Thưởng Đơn nghiến răng ken két, y gần như sụp đổ, nội tâm điên cuồng tự an ủi: "Mình chắc chắn là đệm đao cho thằng đó rồi, trang bị tím vốn là của mình!"

"Hay là...

lại thêm một thùng đi?" Nửa Điếu Thuốc Cô Đơn sờ vào túi tiền, trong đó còn thừa hơn ba nghìn cuối cùng, y quyết tâm liều mạng mua thêm một thùng, giống như dân cờ bạc đã nếm mùi ngon ngọt, rơi vào vực sâu."Lần này có trúng được không nhỉ?" Nửa Điếu Thuốc Cô Đơn bỗng hối hận, hai lần trúng đã là vận may lớn rồi, tỷ lệ trúng ba lần liền quá thấp, hơn nữa mỗi một đợt "Thùng máy móc của Hắc U Linh" chỉ có tối đa ba trang bị tím thôi, nếu y trúng nốt thì chẳng phải là bao trọn trang bị tím của đợt này à.

Y thấp thỏm mở thùng lần thứ ba, ánh sáng tím quen thuộc tràn ra ngoài!Nửa Điếu Thuốc Cô Đơn ngẩn ra, những người xung quanh cũng ngẩn ra.

Mẹ, ba lần rút đơn mà trúng thầu hết! May mắn kiểu gì thế này?!Không, cái này không phải là may mắn, cái này là số mệnh!Đám người kinh hãi nhìn về phía Nửa Điếu Thuốc Cô Đơn đang đờ đẫn.

Đây chính là vua châu Âu sống rồi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận